Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P4) - Chương 445
topicToàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P4) - Chương 445 :Lượt thứ 1864
"Dokja ahjussi?" Tôi lưỡng lự khi xem trận chiến giữa hai Yoo Joonghyuk ở phía xa. [Tình trạng cơ thể hóa thân của bạn hiện không ổn định!] Tôi sẽ không giúp được gì nếu tôi tham gia cuộc chiến trong tình trạng hiện tại. Và khi tôi xem xét kỹ hơn, những kẻ đang chiến đấu là [999] và "Kẻ mưu phản bí mật". Tôi không chắc tại sao, nhưng [999] hẳn đã quyết định đứng về phía chúng tôi. Tôi nắm chặt tay. Kim Dokja đã đưa ra quyết định. Chỉ còn lại một phương pháp. [Quan điểm của độc giả toàn tri]. Giống như hồi đó khi chống lại Nirvana, hay trong cuộc chiến chống lại Poseidon....
- Maknae-yah, cậu còn chần chừ gì nữa? Tề Thiên Đại Thánh đã nói với tôi. Dù đang ở giữa trận chiến rộng lớn giữa bầu trời, anh vẫn cảm nhận được cảm xúc của tôi. Tôi lẩm bẩm bằng một giọng gần như không thể nghe thấy. "... Tôi hơi sợ khi đọc chúng." Có lẽ là sau khi chiến đấu chống lại Yoo Joonghyuk ở "Đảo luân hồi". Và gần đây hơn nữa, ngay sau khi tôi nghe những gì [999] đã nói. "Cậu vẫn tin rằng cậu có thể hiểu ai đó chỉ qua một vài dòng văn bản trong vài chương?" Cho đến bây giờ, tôi đã luôn là một "độc giả" của những câu chuyện. Tuy nhiên, liệu tôi có thể giữ nguyên như thế trong bao lâu?
- Đúng vậy, cậu có khả năng đọc được người khác. Anh ấy đã đoán chính xác khả năng của tôi. Anh ấy đã gắn bó với kênh của tôi trong một thời gian dài với tư cách là "Tù nhân của vòng kim cô", vì vậy sẽ không khó để tìm ra điều đó.
- Đã có lúc ta cũng muốn biết thêm về một ai đó. Tôi cảm nhận được ánh mắt của Đại Thánh đang hướng về Yoo Sangah. Hay nói đúng hơn, không hẵn là cô ấy, mà là "cơ thể hóa thân" hiện tại của cô. Anh ta đang nhìn chằm chằm vào "chủ nhân cũ" của cơ thể.
- Ta vẫn chưa hiểu hết tại sao Tam Tạng lại đuổi ta ra ngoài hai lần. Trong "Tây Du Ký" bản gốc, Tôn Ngộ Không đã hai lần bị đuổi khỏi nhóm.
- Tuy nhiên, ta chưa bao giờ hỏi Tam Tạng về điều đó một cách chính đáng. Có lẽ đó là vì lòng kiêu hãnh vô giá trị của ta. Ta bị mắc kẹt trong một vòng lặp, chỉ suy nghĩ và tự hỏi một mình. Tại sao tên ngốc đó lại làm như vậy? Lý do cho những quyết định đó là gì? Mục đích của việc cố chấp như vậy là gì? Ta đã làm gì sai, và vấn đề bắt nguồn từ đâu? Ngay cả khi cuộc hành trình của bọn ta đã kết thúc, những câu hỏi đó vẫn sôi sục trong đầu ta. Đây là lần đầu tiên tôi nghe một câu chuyện như vậy. Ngay cả với một người như Tề Thiên Đại Thánh, vẫn có những câu hỏi chưa được giải đáp chỉ dành riêng cho anh ta.
- Và đến khi ta tìm đủ can đảm để hỏi thì cơ hội của ta đã vụt mất rồi. Dấu vết thất vọng rất mờ nhạt có thể cảm nhận được từ giọng nói của anh ta. Vì tôi không biết nhiều về câu chuyện sau khi "Tây Du Ký" kết thúc, tôi không có cách nào ước lượng được nỗi buồn sâu thẳm của anh ấy. Tuy nhiên, một điều mà tôi có thể chắc chắn là thực tế rằng "Tam Tạng" thực sự đã không còn ở với chúng ta trên thế giới này, vì Yoo Sangah đã đầu thai vào cơ thể hóa thân đó.
- Và để tìm ra câu trả lời cho những câu hỏi đó, bọn ta liên tục lặp lại "Tây Du Ký Remake" này, hy vọng rằng có thể, ai đó sẽ kể cho bọn ta câu chuyện mà ta chưa biết trước đây, điều mà ta chưa đọc trước đây. Sau đó tôi mới nhận ra tại sao Tề Thiên Đại Thánh lại tham gia vào sự kiện kịch bản này. Tôi cảm thấy tò mò ngay khi đó. Cuối cùng anh ấy có tìm được câu trả lời cho mình không?
- Ta không tìm thấy nó. Tuy nhiên.... Ta đã tìm thấy một niềm an ủi nhỏ. Ánh mắt của Tề Thiên Đại Thánh giờ đang dán chặt vào Shin Yoosung. Khi các cuộc tấn công của tinh vân
- Và về niềm an ủi đó, hãy để ta kể cho cậu nghe tất cả về nó. [Câu chuyện vĩ đại "Tây Du Ký" đang tiếp tục kể.]
- Có lẽ ta sẽ không bao giờ hiểu được vài điều nhất định. Ta thậm chí không bao giờ có thể tiếp cận chúng, và có lẽ, mọi thứ ta đã làm có thể trở nên vô ích. Tuy nhiên, dù biết là không thể, chúng ta vẫn phải đọc câu chuyện đó. Đó là ý nghĩa của việc tồn tại như một "Chòm sao", như những ngôi sao trên bầu trời. Tề Thiên Đại Thánh không hiểu được Tam Tạng. Và rất có thể, anh ấy sẽ không bao giờ hiểu được ngay cả trong tương lai. Ngay cả khi đó, anh ấy vẫn không bỏ cuộc.
- Đó là lý do tại sao cậu nên đọc nó. "Tuy nhiên, một mình tôi không thể...."
- Tại sao cậu nghĩ cậu đang ở một mình? Theo phản xạ, tôi ngẩng đầu lên sau khi nghe những lời anh ấy nói.
- Có thể không giống cậu, nhưng mọi người luôn đọc lẫn nhau. Vì vậy, cậu cũng không nên ngừng đọc. Theo một cách nào đó, lời khuyên này không thực sự đúng. Tuy nhiên, cuối cùng tôi vẫn cảm thấy một điều gì đó nhất định. Như thể những chiếc lông nhỏ đang dần chất thành đống. Tôi bắt đầu nghĩ rằng có lẽ đây là niềm an ủi mà Tề Thiên Đại Thánh cảm thấy khi xem câu chuyện của chúng tôi. "Yoo Sangah-ssi." Tôi gọi cô ấy, và cô ấy nhìn tôi như thể cô ấy đang đợi. "Anh sẽ ổn chứ?" "Đúng. Nhân tiện, nếu có thể, hãy nhẹ nhàng...." Yoo Sangah gật đầu và tụng Định tâm chú về phía tôi. Cơ thể tôi đổ ập xuống sàn nhà như thể có một chiếc cầu chì đã bị ngắt. Ý thức của tôi trượt ra ngoài và nhanh chóng bay đến nơi tôi cần đến. ["Góc nhìn của độc giả toàn trí" đang kích hoạt giai đoạn 3!] [Mức độ hiểu biết của bạn về người được áp dụng là rất cao!] ["Quan điểm của nhân vật chính ở góc nhìn thứ nhất" đang kích hoạt!] Tầm nhìn của tôi từ từ ổn định và đồng thời, sức mạnh mạnh mẽ tràn ngập trong cơ thể tôi. Đó là sức mạnh của Yoo Joonghyuk. Không lâu sau, bóng dáng của kẻ địch đã hiện ra trước mắt. Một tồn tại bao trùm trong hào quang của Địa vị vô hạn đang ngạo nghễ liếc nhìn chúng tôi. "Kẻ mưu phản bí mật". Tề Thiên Đại Thánh đã đúng. Tên đó không bao giờ có thể bị đánh bại chỉ với một người. "Đi nào." Trạng thái của Người siêu việt hoành hành dữ dội trong cơ thể tôi. Tôi đã thêm từng chút Trạng thái của mình cho Yoo Joonghyuk. [Trạng thái của Người siêu việt đã hợp với Trạng thái của Quỷ vương!] Sức mạnh mà tôi có được cho đến nay đan xen với sức mạnh của Yoo Joonghyuk và bắt đầu sôi sục. Năng lượng mạnh mẽ luân chuyển trong các mạch máu như thể chúng đã được sửa chữa lại hoàn toàn. Yoo Joonghyuk từ từ mở đôi mắt lấp lánh ánh vàng và nói với tôi. "Cậu đến muộn." Anh ấy không giận dữ hay khiển trách tôi, mà chỉ đơn giản là chọn cách nói như vậy. Anh ấy có lẽ đã biết rằng tôi đang đóng vai Tôn Ngộ Không. "Tôi xin lỗi." "Hãy nói về những vấn đề không quan trọng sau. Đánh bại tên khốn này là ưu tiên hàng đầu của chúng ta. " Kwa-aaaaah!! [Phá thiên kiếm] của Kẻ mưu phản nhẹ nhàng nhảy múa, và dòng sông Thông Thiên bị chia làm đôi. Chúng tôi đã tránh được đòn tấn công trong đường tơ kẽ tóc. Các Chòm sao và Hóa thân tình cờ ở trong phạm vi bị cuốn đi và không còn lại gì ngoài những tiếng hét thất thanh. Đó thực sự là một sức mạnh phi lý. [[Ngươi đang đấu tranh một cách vô ích. Ngay cả khi ngươi tìm được cách lấy lại ký ức của mình, ngươi vẫn không thể đánh bại ta. Bởi vì ngươi cũng bắt nguồn từ ta.]] "Anh ta đang nói về cái gì?" Yoo Joonghyuk đang chạy trên mặt sông bực bội trả lời. "Theo lời anh ta, tôi không phải Yoo Joonghyuk từ lượt thứ 3." "Có thật không? Rồi sao?" Theo phản xạ, tôi hỏi anh ta, nhưng thành thật mà nói, một số lý thuyết gây chóng mặt đã trôi nổi trong não tôi. Có lẽ đây là câu hỏi đã được đặt ra từ rất lâu trước đây. "Yoo Joonghyuk của lượt thứ 3 không thể biết về những thông tin như vậy chứ hả? " Trước đây, lúc ở kịch bản [Greenzone]. "... Bất kể vì lý do gì đi chăng nữa, tốc độ phát triển của anh ta cũng quá nhanh."....Và thậm chí còn lúc ở [Hầm ngục điện ảnh] nữa. Tất cả các câu hỏi tôi thầm nghĩ mỗi khi kiểm tra [Danh sách nhân vật] của Yoo Joonghyuk bắt đầu lần lượt tăng lên. Ngay cả cuộc trò chuyện giữa tôi với [999] cũng hiện lên trong đầu tôi. "Yoo Joonghyuk của đường thế giới này nói rằng anh ta là "lượt thứ ba". Vì vậy, nơi này là lượt thứ ba." "Tin tưởng những thông tin đó dựa trên giá trị bề ngoài của nó. Thật ngây thơ." Vào thời điểm tôi tỉnh táo lại, tôi đã mở [Danh sách nhân vật]. [Thông tin của cá nhân được áp dụng quá nhiều. "Danh sách nhân vật" sẽ thay đổi thành "Danh sách tóm tắt".] [Để thuận tiện cho người dùng, chỉ những mục đã chọn mới được hiển thị.] +
- tất cả những gì tôi có thể làm vào bất kỳ thời điểm nào là lật qua các trang sách. Vô số lượt hồi quy của Yoo Joonghyuk lướt qua mắt tôi. Lượt thứ 3, thứ 4, thứ 5.... Thứ 41.... Thứ 182.... Những ký ức cứ thế trôi qua. Rất nhiều Yoo Joonghyuk đang nhìn lại chúng tôi. Lượt thứ 362.... Thứ 598.... Thứ 724..... ["Sự hiểu biết" của bạn đang tiến tới một khả năng mới!] [Những trang bạn không thể đọc trước đây đã có thể sử dụng!] Thứ 862.... Thứ 999.... Máu trào lên trong cổ họng tôi. Nỗi đau dồn dập khiến đầu tôi như muốn vỡ tan thành từng mảnh. [999]. Lượt hồi quy mà tôi rất thích. Số lượng các cuộc đối thoại của Yoo Joonghyuk giảm dần. Đây là giới hạn của tôi. [Bạn đã đạt đến lượt cao nhất mà bạn có thể đọc.] [Lượt cao nhất của "Yoo Joonghyuk" mà bạn có thể đọc là "lượt thứ 999".] Thông báo hiện lên giống như điểm số cuối cùng của một bài thu hoạch đọc sách. Nhưng tôi không thể ngẩng đầu lên được. Làm thế nào mà đọc một cái gì đó lại đáng xấu hổ và cảm thấy sai trái như vậy? Đúng lúc đó, Yoo Joonghyuk lên tiếng. "Không quan trọng cậu đọc nó như thế nào, người đánh giá nó sẽ là tôi. Vì vậy, cậu chỉ cần tập trung vào việc đọc. " Anh đã làm chệch hướng một cuộc tấn công khác của Kẻ mưu phản bí mật mặc dù cơ thể anh đầy vết thương. Anh ấy lại nói. "Đó là quyền tự do của tôi để quyết định những gì tôi nghe và những gì tôi nhớ. Và tôi sẽ quyết định tôi là ai. " Với giọng nói mà tôi biết rất rõ, anh ấy đang nói về một câu chuyện mà tôi không biết. "Đồ ngốc, cậu không đọc nó một mình." Khoảnh khắc tôi nghe anh ta nói, có gì đó thức dậy trong tôi. Đó không phải là những ký ức liên quan đến "Cách sống sót". Không, đó là cuộc nói chuyện mà tôi đã có với mẹ cách đây rất lâu. "Tại sao chúng ta lại đọc lại một câu chuyện mà chúng ta đã biết?" Có những câu chuyện không hề thay đổi dù bạn có đọc lại. Nó sẽ không thay đổi, bởi vì cách đọc không thay đổi. Mẹ tôi đã trả lời câu hỏi đó theo cách này. "Vậy thì chúng ta cùng đọc nhé?" Đọc nó cùng nhau. [Khả năng "hiểu" của bạn đang nhanh chóng được nâng cao!] Khi đầu tôi càng rối hơn, những trang mà tôi không thể lật bằng sức của mình bắt đầu lật ra. Thứ 1146.... Thứ 1398.... Thứ 1561.... Thứ 1733.... Những người tôi gặp trong thế giới này đang cùng tôi lật từng trang sách. Tôi vẫn không hiểu một số điều, nhưng tôi đã tìm ra một vài điều khác ngay sau đó. Và có một số đoạn mà tôi dường như không bao giờ hiểu được. [[....!!]] Tôi nghĩ rằng tôi đã nghe thấy "Kẻ mưu phản bí mật" kêu lên điều gì đó. Ý thức của tôi tiếp tục lung lay. Giống như một người đàn ông đang chống chọi với cơn buồn ngủ, tôi tiếp tục lật trang sách thêm nhiều lần
- trong khi nôn ra máu, trong khi chịu đựng những tia lửa bắn ra một cách tàn nhẫn. Tôi vẫn chưa biết nhiều về Yoo Joonghyuk. "Cậu chỉ có thể trở lại thế giới đó sau khi tôi chết, đúng không?" "Nếu cậu vẫn ở đây, cậu sẽ không thể cứu thế giới đó." Tuy nhiên, điều gì sẽ xảy ra nếu sự hiểu lầm của tôi tích tụ trong khoảng thời gian hơn mười năm có thể giúp tôi đạt được một chút hiểu biết nhỏ như thể một phép màu nào đó? "Tôi đã trở nên tò mò về ■■ của thế giới đó." Sau đó, tôi có thể đọc lại. [Lượt cao nhất của "Yoo Joonghyuk" mà bạn có thể đọc là "thứ 1863".] Trạng thái của Kẻ mưu phản trong chớp nhoáng chạm vào [Hắc quỷ kiếm] và phân tán đi. Tôi sững sờ chớp chớp mắt. Như thể các chữ cái ghi đè lên bị bóc ra, [Danh sách] bắt đầu thay đổi. Số "3" đã bị bóc đi và thay vào đó là các số mới được khắc trên đó. Và trên mảnh giấy trắng mờ mịt trống rỗng này, một trang mà tôi chưa từng đọc trước đây bắt đầu mở ra. +