Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Độc Ác Của Đại Lão, Được Cả Nhà Cưng Chiều - Chương 378
topicThập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Độc Ác Của Đại Lão, Được Cả Nhà Cưng Chiều - Chương 378 :
Nói đến đây, mắt Khương Minh Hà sáng rực, ngữ khí kích động, rất có cảm giác được dịp hả hê, muốn "lên mặt" với đối phương. Khương Du Mạn càng lấy chuyện bị ngã ra trêu, cô ta lại càng phải hung hăng dìm mặt Khương Du Mạn xuống ! Gia thế nhà họ Sở như vậy, có nữ binh nào biết mà không hâm mộ? Nghĩ đến đây, Khương Minh Hà chăm chú nhìn chằm chằm Khương Du Mạn, không muốn bỏ lỡ bất cứ biểu cảm nào trên mặt cô.
Nhưng thật đáng tiếc, cô ta không nhìn thấy một chút hâm mộ nào, ngược lại chỉ thấy biểu cảm của Khương Du Mạn kỳ quái không nói nên lời, cứ như thể đang nhìn một kẻ ngốc vậy.
Phát hiện này khiến Khương Minh Hà mặt tối sầm như đ.í.t nồi. Cô ta chỉ có thể không ngừng tự trấn an, Khương Du Mạn chắc chắn ghen ghét, chẳng qua cô đang cố gắng giả vờ, giấu hết trong lòng mà thôi.
“Thích thì cứ ngã thêm vài lần nữa đi.” Khương Du Mạn nói, giọng điệu lạnh lùng: “Tôi chỉ muốn nói cho cô biết, dù kết quả chưa được công bố, nhưng 《 Nhiệt Huyết Phương Hoa 》 không có bất kỳ vấn đề gì.”
Nói xong, cô không muốn tốn lời với Khương Minh Hà thêm nữa, nhấc chân bước đi. Khi đi ngang qua, đối phương đã níu tay cô lại.
Khương Du Mạn hơi nghiêng đầu. “Cô cứ cứng miệng đi. Lần này tôi kết hôn, ba mẹ cũng sẽ đến tham gia.” Cô ta hạ thấp giọng, cố ý nhấn mạnh: “Hy vọng đến lúc đó, chị đừng để bị mất mặt.”
Khương Du Mạn dùng sức hất mạnh tay cô ta ra, cứ như thể vừa chạm phải một vật dơ bẩn, cô còn vươn tay phủi phủi ống tay áo.
Khương Minh Hà đứng vững lại, nhìn bóng lưng Khương Du Mạn, hừ lạnh một tiếng: “Đến kịch bản cũng dám đạo nhái, cái gì ăn cắp rồi cũng phải trả lại thôi. Chẳng qua là châu chấu mùa thu, nhảy nhót chẳng được mấy ngày nữa đâu!”
Cũng không phải chỉ có cô ta có suy nghĩ này.
***
Về chuyện thẩm tra lại vở diễn, Ngụy Tình vô cùng căm phẫn, cô nói năng loạn xạ ở Đoàn Văn công, thậm chí còn đặc biệt quay về đại viện một chuyến.
“Ông ơi, kịch bản đó chắc chắn là do cô Du Mạn viết. Ông nhất định phải giúp chúng cháu!”
Trước khi có kết quả chính thức, chuyện này đã lan truyền khắp nơi, chắc chắn là có kẻ đang giở trò sau lưng.
Chẳng phải chỉ là chỗ dựa thôi sao? Ngụy Tình lúc này vừa lay lay tay Ngụy lão, vừa thầm nghĩ: Tôi cũng là người có chỗ dựa đây! Đừng hòng bôi nhọ cô Du Mạn của tôi !
“Từ từ, từ từ” Ngụy lão bị Nguỵ Tinh lay cho muốn đương trường thăng tại chỗ: “Sao mà con cứ phải gấp gáp thế?”
Ngụy Tình ngồi thẳng người, nghiêm túc nhìn Ngụy lão: “Con làm sao mà không gấp cho được ạ? Ông ơi, cô Du Mạn đã giúp con rất nhiều, cô ấy không chỉ cứu con một lần, con không thể chịu được khi người ta nói cô ấy một câu không tốt!”
Nghe vậy, Ngụy lão vừa thấy lạ lẫm lại vừa thấy vui mừng. Cháu gái ông từ bé đã là cục cưng của cả nhà, từ trước đến nay đều là được mọi người bảo vệ. Giờ đây nó có thể nghĩ được như thế, quả thực là đã trưởng thành rồi.
Thấy Ngụy lão trầm tư, Ngụy Tình biết ông đang suy nghĩ, cô lại vội vàng lay lay ông: “Con mặc kệ! Ông nhất định phải giúp con!”
“Giúp, sao lại không giúp chứ?” Ngụy lão hoàn hồn, trực tiếp đáp lời, giọng điệu kiên quyết: “Con cứ yên tâm đi, chuyện này ông sẽ đứng ra lo liệu cho các con.”
Kể từ khi Đoàn Văn công thành lập đến nay, qua biết bao lần hội diễn lớn nhỏ, ông đã xem rất nhiều. Nhưng một vở kịch khắc họa về nữ binh cùng kỹ thuật b.ắ.n s.ú.n.g đặc sắc như 《 Nhiệt Huyết Phương Hoa 》 thì ông quả thực chưa từng thấy qua. Huống hồ, ông đã tiếp xúc với vô số người, vừa nhìn Khương Du Mạn đã thấy cô ấy là người cực kỳ thông minh sáng suốt, ông cũng tin tưởng cô ấy không thể làm ra loại chuyện này.
“Ông ơi, ông là tốt nhất!” Ngụy Tình như khi còn bé, gối đầu lên vai Ngụy lão. Ngụy lão cố ý chọc ghẹo: “Chẳng lẽ trước đây ông không tốt à?”
“Tất nhiên là tốt! Ông là người ông tốt nhất trên đời!” Một câu nói của Ngụy Tình khiến Ngụy lão cười ha hả.
Vì thế, ngay buổi chiều hôm đó, Nguỵ lão, tổng quân khu trưởng chiến khu Tây Bắc đã gọi đến Tổng Chính trị Bộ. Trong lời nói, ông bày tỏ sự ủng hộ rõ rệt đối với Đoàn Văn công Sư đoàn 22 và vở ca múa kịch, đồng thời hy vọng có thể sớm có phản hồi về kết quả điều tra 《 Nhiệt Huyết Phương Hoa 》, để khôi phục hội diễn.
Những người ở địa vị cao, vĩnh viễn thâm hiểu nghệ thuật nói chuyện. Ngụy lão nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại về ý nghĩa động viên tích cực của hội diễn đối với các chiến sĩ, khiến các đồng chí ở Tổng Chính trị Bộ không tìm được bất kỳ lời lẽ chối từ nào.
Vừa cúp máy, họ liền triệu tập mọi người cùng đọc kịch bản 《 Nhiệt Huyết Phương Hoa 》. Mấy ngày nay, họ đã nhức đầu hoa mắt khi đọc kịch bản của Văn Tâm, thế nhưng, khi đọc 《 Nhiệt Huyết Phương Hoa 》, mọi người lại đặc biệt bị cuốn hút. Cả nhóm đã đọc xong lúc nào không hay.
“Cái nội dung cốt truyện như thế này, chúng tôi chưa từng xem qua, không thể có chuyện đạo nhái.”
“Lập tức gửi văn bản giải thích tình hình qua đó! Ngụy lão tiền bối đã đích thân gọi điện, chúng ta cũng phải đẩy nhanh tốc độ lên!”
Lãnh đạo đã nói vậy, cấp dưới vội vàng đi làm. Chỉ còn lại Cảnh Chủ nhiệm cầm kịch bản trên tay, lật đi lật lại xem thêm rất nhiều lần.
Bà v**t v* trang giấy, cảm thán: “Cô biên kịch Khương Du Mạn này, quả thật rất có hồn văn. Kịch bản viết có rất sâu sắc!”
Trợ lý bên cạnh nói: “Chủ nhiệm, trước đây bà chưa từng khen vở 《Đi tới 》 là viết có hồn văn đâu.”
《Đi tới 》 từng làm mưa gió một thời, nhưng Đoàn Ca múa Hướng Dương vẫn không được nâng tầm, đơn giản vì Tổng Chính trị Bộ không chịu buông lời khen.