Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1178

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1178 :Lộ Tuấn gợi ý
Triệu Thiết Toàn có vẻ rất kích động với việc Giang Khải có thể sống sót quay về, đang mặt mày hớn hở bình luận trên mạng.
“Lão đại, ngươi đã trở thành người đứng đầu toàn cầu! Hiện tại các nước trên toàn cầu đầu nói ngươi là người mạnh nhất toàn cầu.” Giang Khải lắc đầu, “Có thể chiến thắng Phệ nguyên Thao Thiết, thật ra cũng không phải lực lượng của ta, hiện tại ta còn lâu mới là đối thủ của dã thú cấp bậc đó.” “A?” Tất cả mọi người vô cùng hoảng sợ.
Giang Khải nói, “Tóm lại hiện tại đã không có loại lực lượng đó nữa, ta không gánh vác nổi vị trí hàng đầu toàn cầu.” Nguyễn Ngữ nghe xong, phản ứng đầu tiên là, “Được, ta lập tức đi đăng bài viết, số người xem chắc chắn siêu cao!” “Ha ha, tiểu tử này lại cướp trước một bước!” Hồ Ngôn và Âu Dương Dịch vô cùng tiếc nuối.
Hà Thi Thi lo lắng nhìn Giang Khải, “Ngươi nói đây không phải là lực lượng của ngươi, vậy sử dụng loại lực lượng kia có ảnh hưởng đến ngươi không?” Dù sao hiếm khi nào Giang Khải lại để người khác rời đi giống lần này, lúc trước gặp được Boss, Giang Khải luôn đối đầu cùng với đồng bạn, điểm này không giống phong cách của Giang Khải.
“Vốn là có một chút, nhưng bây giờ không có nữa.” Giang Khải nói.
Đường Thái Ngưng cắt ngang cuộc nói chuyện của mọi người, nói, “Ta còn phải dẫn Giang Khải trở về báo cáo, không thể ở lại lâu.” Trước khi đi, Giang Khải cố ý hỏi thăm tình hình của đám người Tần Phấn.
Sau khi Giang Khải trả hết nợ nần, đám người Tần Phấn cũng không tiếp tục ở lại Chủ Thần.
“Tần đại ca nói, hiện tại tình hình ở chiến trường Thú Thần khá khẩn cấp, khoảng thời gian trước bọn họ đã quay về rồi.” Hà Thi Thi nói.
Giang Khải gật đầu, “Vậy các ngươi thì sao?” Hồ Ngôn nói, “Hiện tại nghiệp vụ bên khu giao giới đã ổn định lại, Chủ Thần cũng tích lũy được chút tài phú, ý của Thi Thi là muốn tiếp tục phát triển Chủ Thần, thiết lập một số phân bộ ở trong nước.” “Nhanh chóng để Chủ Thần công hội tăng đến công hội cấp Giáp.” Hà Thi Thi vẫn cố gắng phát triển Chủ Thần công hội, hiện tại cuối cùng đã có cơ hội tăng đẳng cấp công hội lên một bậc, liền ngựa không ngừng vó sắp xếp.
“Không ngờ Chủ Thần cũng có một ngày trở thành một công hội cấp Giáp.” Giang Khải than thở nói.
Đám người Hà Thi Thi cũng sắp phải trở về khu 18, Giang Khải liền cùng Đường Thái Ngưng về Hoa Hạ trước.
Hoa Hạ thành, tổng bộ quân đội.
Mấy vị tướng lĩnh Đảo quốc vô cùng biết ơn vì lần này Hoa Hạ có thể đích thân ra tay, giải quyết Phệ nguyên Thao Thiết ở quỷ thành.
Bọn họ đưa đến một số tài liệu đỉnh cấp để tạ lễ, đồng thời đã sắp xếp cho cha con Chiba Nosora đột phá chức nghiệp ở con đường nước láng giềng.
Giang Khải không có chút hứng thú nào với lời cảm ơn dài dòng lê thê, lặng lẽ rời khỏi tổng bộ quân đội.
Vì thiếu cánh tay nên Giang Khải phải trở về khu 18, logout trở về Giang Trung thành.
Chiều ngày nọ, Giang Khải đi tìm Lộ Tuấn, hỏi thăm tình hình người nhà Tưởng Phóng.
“Đã rất lâu rồi lão Tưởng không đến Chiến Thần điện báo cáo, vì thời gian dài không chấp hành nhiệm vụ, tự tiện rời khỏi cương vị, nên đã bị xóa tên.” Lộ Tuấn tiếc nuối nói, “Cho nên người nhà của hắn cũng bị… Mời rời khỏi khu dành cho người nhà quân đội.” Giang Khải cau mày, cái gọi là “mời rời khỏi” có lẽ cũng là bị đuổi đi.
Điều này cũng không thể trách Lộ Tuấn, bọn họ cũng không biết tình huống của Tưởng đại ca.
Có lẽ Tưởng Phóng cũng cân nhắc đến điểm này, mới có thể nhờ mình chăm sóc người nhà của hắn ta.
Lộ Tuấn cũng rất có trách nhiệm, cho dù Tưởng Phóng bị Chiến Thần điện xóa tên nhưng hắn ta vẫn thường xuyên đi thăm hỏi vợ con Tưởng đại ca.
“Đã rất lâu rồi vợ hắn không đi làm, sau khi Tưởng Phóng bị xóa tên lại vẫn chưa tìm được việc làm, còn phải gánh vác tiền học tiền sinh hoạt của nữ nhi, hai mẹ con sống không tốt lắm.” Lộ Tuấn nói, “Quan trọng nhất là hiện tại các nàng rất lo lắng cho Tưởng Phóng.” Giang Khải hít vào một hơi, mình thật sự chủ quan, lại không để ý đến tình hình của người nhà Tưởng đại ca.
“Lộ đại ca, dẫn ta đi thăm chị dâu đi.” “Được!” Bây giờ, gia đình Tưởng Phóng thuê nhà ở chỗ cách khu ổ chuột không xa, từ căn nhà ở khu gia đình quân nhân chuyển đến khu này, có thể thấy chất lượng cuộc sống của bọn họ rớt xuống ngàn trượng.
Sau khi gõ cửa, một nữ nhân trung niên mở cửa.
“Tiểu Lộ, sao ngươi lại đến nữa? Tuần trước ngươi vừa đưa chút tiền cho chúng ta, nghe ta, đừng đưa nữa, chúng ta cũng không cứ dựa vào ngươi tiếp tế để sống qua ngày!” Trong giọng nói của nữ nhân lộ ra chút bất đắc dĩ.
Giang Khải nhìn căn phòng nhỏ rất chật chội, chỉ có đồ dùng trong nhà đơn giản, phòng khách chen chúc không chịu nổi, nhưng trên tường lại treo ảnh chụp cả nhà bọn họ.
“Vị này là?” Không đợi Lộ Tuấn mở miệng, Giang Khải nói, “Chị dâu, ta là Giang Khải bạn của Tưởng đại ca.” “Giang Khải?! Ta từng nghe qua cái tên này!” Nữ nhân trợn to mắt, “Chiến Thần Hoa Hạ mạnh nhất toàn cầu?!”