Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1281

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1281 :Bắt đầu hành động
“Giang Khải tiên sinh vì hoàn thành tâm nguyện giúp bằng hữu, đẩy tính mạng của rất nhiều người đi theo vào nơi nguy hiểm, có phải quá ích kỷ không…” Julie nói xong vấn đề này, bản thân cũng cảm thấy hơi xấu hổ.
“Thật xin lỗi, Giang Khải tiên sinh, ta không ngờ sẽ có vấn đề sắc bén như vậy…” Julie xin lỗi, “Nếu không chúng ta đổi một vấn đề khác.” Nhưng Giang Khải lại mỉm cười, “Không sao, ta có thể trả lời vấn đề này.” “Trong tình huống bình thường, ta đối mặt với bình luận tiêu cực đều không chú ý đến, nhưng lúc này đây các ngươi “Mấy chục năm qua Thú Thần cướp đi lãnh thổ vốn nên thuộc về chúng ta, không ngừng uy hiếp không gian sinh tồn của chúng ta, chúng ta vẫn bị Quỷ Tinh áp chế tốc độ phát triển.” “Chúng ta gặp phải lực cản càng lúc càng lớn ở Quỷ Tinh, còn ở Địa cầu chúng ta cũng mất đi càng ngày càng nhiều lãnh thổ.” “Có người đã mất đi người thân, bằng hữu ở chiến trường Thú Thần, chúng ta lại không làm được cái gì!” Giang Khải đứng lên, lạnh lùng nhìn màn ảnh, “Không sai, ta thật sự vì thực hiện tâm nguyện cho Vệ Ưng tướng quân, mới tổ chức lần hành động lấy lại đất đã mất này.” “Nói đến đây, không thể không nhắc đến một bằng hữu khác của ta, tâm nguyện của hắn là kiếm lời rất nhiều rất nhiều tiền, nhưng ta cũng không thể thực hiện tâm nguyện này giúp hắn.” “Sở dĩ ta bằng lòng thực hiện tâm nguyện giúp Vệ Ưng tướng quân, là vì…” “Tâm nguyện của hắn không chỉ của một mình hắn, mà là ngàn ngàn vạn vạn người!” “Vừa hay, ta nghĩ trước mặt hình chắc chắn còn có một số kẻ địch của ta cũng đang quan sát, biết đâu phía sau thú quân còn có bóng dáng của các ngươi, vậy thì mượn cơ hội cực tốt này, ta muốn nói với các ngươi!” “Vệ Ưng sẽ không chết vô ích, các đời tiên phong, chiến sĩ hy sinh, máu của bọn họ sẽ không chảy vô ích!” “Ta chắc chắn sẽ khiến các ngươi nợ máu trả bằng máu!” …
Đổng Hồng đang quan sát buổi phỏng vấn của Giang Khải, phỏng vấn kết thúc trong câu nói sau cùng “nợ máu trả bằng máu” của Giang Khải.
Đổng Hồng tắt video, đứng lên đi đến trước cửa sổ.
Có thể nói Đổng Hồng cũng nhìn Giang Khải từ một tiểu bối vô danh, dần dần trưởng thành.
“Lấy lại đất đã mất, tuyên chiến toàn cầu… Tiểu Khải, cuối cùng ngươi đã thức tỉnh.” Đổng Hồng nhếch miệng lên, nở nụ cười vui mừng.
Tiểu tử thối kia, cuối cùng đã quyết định đứng ra!
Đây là tâm nguyện lớn nhất của Vệ Ưng, nếu hắn ta trên trời có linh chắc chắn sẽ cảm thấy vui mừng.
“Chỉ có điều, sau khi ngươi lựa chọn đứng ra, đồng thời cũng có nghĩa ngươi sẽ trở thành mục tiêu bị những người kia công kích!” “Ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng đối phó chưa?” …
Giang Khải tiếp nhận phỏng vấn xong, sau khi trở về cất đống thú hạch thu thập được liền đi tìm đám người Viên Trụ.
“Các ngươi cũng đến?” Giang Khải ngạc nhiên nhìn về phía đám người Đường Thái Ngưng.
“Ta, vừa hay chúng ta không có việc gì.” Đường Thái Ngưng hơi xấu hổ tìm một lý do.
Giang Khải mỉm cười, dù Đường Thái Ngưng không thừa nhận nhưng hắn biết chắc chắn nàng cũng rất hy vọng lần hành động này của bọn họ có thể thành công.
“Trụ Tử, Noãn Noãn, Lạc đại ca, Hắc thần, Tần đại ca… Tất cả mọi người đến đây đi.” Giang Khải gọi những người đồng bạn này đến, trực tiếp nói vào chủ đề chính, “Thú quân thảm bại nhưng cũng không có nghĩa chúng ta đã thắng lợi.” Nói xong, Giang Khải lấy ra bản đồ, mở ra ở trước mặt mọi người.
Mọi người vây lại, Viên Trụ nhìn khu vực dùng bút đỏ đánh dấu ở trên bản đồ, hỏi, “Những khu vực đánh dấu này là có ý gì?” Giang Khải nói, “Nơi này là thành thị số 018, trước đó ta cố ý đi săn ở nơi này một đoạn thời gian, cũng có sự hiểu biết nhất định với việc phân bố Thú Thần.” “Thú Thần ở thành thị số 018 chủ yếu phân bố ở năm khu vực, vùng ngoại thành Tây sơn, khu vực Bạch Sa hồ, khu vực Thành Đầu miếu, quảng trường trung tâm thành thị, sân vận động cũ.” Giang Khải chỉ từng khu vực được đánh dấu trên bản đồ.
“Đương nhiên, còn có rất nhiều dã thú rải rác, nhưng năm chỗ bị ta đánh dấu lại có Thú Thần dày đặc, đẳng cấp khá cao, ta suy đoán năm nơi này có Thú Thần cường đại trấn thủ.” Hắc thần nhẹ gật đầu, nhìn bản đồ nói, “Không sai, lúc trước chúng ta đến thành thị số 018 đi săn, chủ yếu cũng ở xung quanh năm khu vực lớn này, nhưng Giang Khải, còn có một điều mà ngươi phải chú ý.” “Thật ra bên trong Thú Thần cũng có hạn chế đẳng cấp nghiêm ngặt, Thú Thần cường đại nhất thường không dễ dàng xuất hiện, chúng nó cùng loại với kiến chúa, chỉ cần chờ đợi Thú Thần cấp thấp đưa đồ ăn đến sào huyệt của chúng nó.” “Cho nên, đừng thấy khu 18 chúng ta rất ít gặp được Thú Thần lục giai, nhưng gần như có thể chắc chắn trong mỗi một tòa thành thị đều có Thú Thần vượt qua vương cấp lục giai trấn thủ thành thị.” Đường Thái Ngưng cũng nói, “Không sai, giữa Thú Thần cũng có sự cạnh tranh khốc liệt, một tòa thành thị chính là một tổ chức khá độc lập của Thú Thần, Thú Thần có thể chiếm cứ nguyên một tòa thành thị vậy thực lực không thể coi thường.”