Đêm Tân Hôn: Ta Đã Mang Thai Con Của Đốc Chủ - Chương 8
topicĐêm Tân Hôn: Ta Đã Mang Thai Con Của Đốc Chủ - Chương 8 :Sự đã rồi
"Triệu Nguyên Thanh, sao ngươi có thể độc ác như vậy?" Phó Nhạc Lệ lớn tiếng chỉ trích.
Rõ ràng là Phó Nhạc Lệ bày kế trước, bây giờ bị bại lộ lại không hề thấy chột dạ hay áy náy, ngược lại còn trách móc Triệu Nguyên Thanh.
Triệu Nguyên Thanh bật cười: "Vì để cho người tỷ muội tốt của ta được toại nguyện, dù có mang danh độc ác thì đã sao?"
"Ngươi!" Phó Nhạc Lệ tức đến đỏ cả mắt.
Bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện.
"Lục Ngâm tỷ tỷ." Người nói là Họa Ý, nha hoàn bên cạnh Phó Nhạc Lệ.
Bên ngoài cửa là Lục Ngâm, một nha hoàn thân cận khác của Triệu Nguyên Thanh, đang thay nàng canh giữ.
Triệu Nguyên Thanh liếc nhìn ra ngoài, sau đó đưa tay, ra vẻ chu đáo đắp lại chăn cho Phó Nhạc Lệ: "Da thịt chạm nhau, mọi người đều đã thấy, chuyện này ván đã đóng thuyền. Nhạc Lệ, ngươi nhớ cho kỹ, người đẩy ngươi xuống nước không phải là ta, mà là Triệu Tố Lan."
"Ngươi vô sỉ!"
Phó Nhạc Lệ không ngờ Triệu Nguyên Thanh không chỉ hại mình mà còn vô sỉ đến mức đổ tội cho Triệu Tố Lan.
Dĩ nhiên nàng ta không hề đồng tình với Triệu Tố Lan, nhưng càng không muốn thấy Triệu Nguyên Thanh bình an vô sự rút lui.
Họa Ý đã bưng thuốc vào phòng, khi đến gần, Triệu Nguyên Thanh chủ động đứng dậy nhường chỗ cho Họa Ý, còn không quên "an ủi" người bên cạnh: "Nhạc Lệ, sự đã rồi, ngươi cứ nghĩ thoáng ra một chút. Phủ Khánh Nguyên Hầu tuy không bằng ngày xưa, nhưng dù sao cũng là Hầu phủ, Hứa Thế tử cũng là người khôi ngô tuấn tú, chưa chắc đã không phải là một bến đỗ tốt."
Phó Nhạc Lệ bị những lời này của Triệu Nguyên Thanh làm cho tức đến gần hộc máu, nhưng thấy vẻ mặt cảm kích của Họa Ý, đành phải nuốt ngược những lời chửi rủa vào trong, nặn ra một nụ cười gượng gạo: "Cảm ơn ngươi, Nguyên Thanh."
Đường tuyển tú đã đứt, hôn sự với Hứa Túc Thanh đã định, Phó gia không thể so với Triệu gia, gây thù chuốc oán với Triệu gia không phải là hành động khôn ngoan. Ngược lại, dù chỉ duy trì quan hệ ngoài mặt với Triệu Nguyên Thanh, nàng ta vẫn có thể kiếm được lợi.
Nên lựa chọn thế nào, Phó Nhạc Lệ hiểu rõ hơn ai hết.
"Ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi." Triệu Nguyên Thanh nói với vẻ vô cùng quan tâm, sau đó lại dặn dò Họa Ý: "Phủ Khánh Nguyên Hầu tuy không phải là lựa chọn tốt nhất, nhưng vẫn hơn là vào cung làm một con chim trong l*иg. Ngươi khuyên nhủ cô nương nhà ngươi nhiều vào."
Họa Ý gật đầu với ánh mắt cảm động: "Nô tỳ sẽ làm ạ."
Phó Nhạc Lệ nằm trên giường nghe những lời của Triệu Nguyên Thanh, tức đến đỏ cả mắt, nhưng lại không thể nói được gì, uất ức muốn chết.
Chập tối, Phó phu nhân đích thân đến chùa Quốc Ân.
"Nguyên Thanh, rốt cuộc là có chuyện gì, đang yên đang lành sao lại rơi xuống nước thế?" Phó phu nhân tìm Triệu Nguyên Thanh để hỏi chuyện.
Gặp lại người xưa, tâm trạng Triệu Nguyên Thanh vô cùng phức tạp.
Thấy nàng như vậy, Phó phu nhân lại hỏi: "Chuyện này rốt cuộc là tai nạn, hay là?"
Triệu Nguyên Thanh thở dài một hơi, đáp: "Lúc đó ta đã để Tam Niệm xuống nước cứu Nhạc Lệ, Hứa Thế tử lại đột nhiên xuất hiện, đến trước cả Tam Niệm."
Phó phu nhân nhíu mày.
Khoan hãy nói vì sao Hứa Túc Thanh lại trùng hợp xuất hiện ở hậu sơn như vậy, chỉ riêng chuyện nam nữ thụ thụ bất thân, tại sao khi đã thấy có nha hoàn đến cứu Phó Nhạc Lệ rồi mà vẫn còn muốn chen vào tham gia náo nhiệt? Đều là những người đã trải qua không ít sóng gió, trong lòng Phó phu nhân đã có suy đoán.
Chùa Quốc Ân dù sao cũng không phải địa bàn của mình, Phó phu nhân rõ ràng vẫn còn sợ hãi, ngay trong đêm đã đưa Phó Nhạc Lệ về thành.
"Nếu Phó cô nương nói ra là do cô nương đẩy nàng ta xuống nước, Phó phu nhân…" Đợi Phó phu nhân đi rồi, Tam Niệm mới lên tiếng, giọng đầy lo lắng.
Triệu Nguyên Thanh mỉm cười: "Nàng ta sẽ không nói đâu. Huống hồ, với tính cách của Vương di, cho dù Phó Nhạc Lệ có nói thật thì cũng chẳng gây ra được sóng gió gì."