Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1617
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1617 :Nhàn nhã tu luyện (2)
Hoa Thiên Thiên đứng đằng xa nhìn hai người luyện tập đã sớm tập mãi thành thói quen, nửa năm qua là khoảng thời gian tự tại nhất của bọn họ.
Nhưng nhắc đến cũng kỳ quái, mình vào Tam thiên thế giới là muốn tìm một vài thứ rất quan trọng với mình, tuy cho tới bây giờ vẫn chưa có phát hiện, điều kỳ quái là nàng lại cảm giác thứ nàng muốn tìm ở ngay bên cạnh...
Lại chuẩn xác một chút, hình như có liên quan với Giang Khải!
"Vì sao những ngày qua luôn có cảm giác như vậy?" Ánh mắt Hoa Thiên Thiên không tự chủ được di chuyển theo Giang Khải.
"Hình như bắt đầu không lâu sau khi Giang Khải thu hoạch được Hồn thiên bàn, chẳng lẽ có liên quan với Hồn thiên bàn?"
Nghĩ mãi không có kết quả, Giang Khải cũng chưa bao giờ nhắc tới, Hoa Thiên Thiên chỉ có thể thở dài một hơi,"Tìm tiếp xem."
Buổi tối, quay lại căn nhà nông mà bọn họ mua, Giang Khải treo Trảm Yêu kiếm và Đoạn Giới kiếm ở trên tường.
Tam Kiếm tiên sinh xuất hiện từ Trảm Yêu kiếm, đứng ở sau lưng Giang Khải,"Đồ nhỉ, đưa chút Hóa tinh thạch."
Giang Khải giật mình,"Sư phụ, lúc ngươi đi ra có thể nhắc nhở trước không, đừng đột ngột như thế."
Giang Khải vừa phàn nàn vừa lấy ra mười viên Hóa tinh thạch,"Sư phụ, ngươi thật sự không cân nhắc khôi phục thân thể?"
"Sư phụ đã nói rồi, chết thì chết thôi, dù khôi phục cũng không phải là ta nữa."
Giang Khải lắc đầu,"Được."
Sau khi dung hợp Hóa tinh thạch, hồn lực của Tam Kiếm tiên sinh mạnh hơn rất nhiều, lúc nói chuyện cũng có lực lượng hơn.
"Luyện nguyên thần phân thân sao rồi? Bây giờ lực lượng linh hồn của ngươi đã là cấp bốn, nguyên thần phân thân lực lượng linh hồn cấp bốn càng cường đại hơn."
"Ây... Mấy ngày gần đây không luyện, cảm giác nguyên thần phân thân quá hao phí trí nhớ, mỗi lần sử dụng đều cảm giác mất hết sức lực, cần nghỉ vài ngày." Giang Khải bất đắc dĩ nói.
Hắn cũng muốn nhanh chóng nắm giữ kỹ xảo nguyên thần phân thân, chỉ là nguyên thần phân thân không phải một lần là xong, mỗi một lần luyện tập đều hao phí to lớn, hiệu suất tổng thể quá thấp.
Giao dịch vượt mức quy định của Giang Khải còn có hai năm rưỡi, vừa nghĩ đến sớm đổi được Cửu kiếp truy mệnh hoàn chỉnh cần trả thù lao, Giang Khải cũng cảm giác thời gian không đủ dùng.
Hắn phải giết chết một Thâm uyên ma vương thiên thần sơ cấp, còn phải tìm một mỏ tinh tệ cỡ trung!
Thời gian gấp gáp, nguyên thần phân thân mang đến lợi ích quá nhỏ, cho nên Giang Khải không tốn quá nhiều thời gian huấn luyện.
"Sư phụ, ngươi biết Thâm uyên ma vương không?"
"Thâm uyên ma vương? Biết, trước đó nó ở Vạn kiếp thâm uyên, hiện tại ta cũng không biết nó còn ở đó không, hoắc còn sống không."
"Nó là thú hay người?!" Giang Khải hỏi.
"Không phải người cũng không phải thú, là ma!" Tam Kiếm tiên sinh nói,"Quỷ dị chức nghiệp giả ở thế giới hiện tại của các ngươi có khả năng liên quan với ma."
Giang Khải không khỏi trợn to mắt, cuối cùng hắn đã có cơ hội tiếp xúc với bí mật cuối cùng của Quỷ dị chức nghiệp giả?
"Không phải, ta để ngươi luyện tập nguyên thần phân thân, ngươi hỏi Thâm uyên ma vương làm gì? Ta nói cho ngươi biết, mặc dù đẳng cấp của Thâm uyên ma vương tính toán dựa theo đẳng cấp nhân loại nhưng thực lực lại rất cường hãn, trong cùng cấp lại nhìn thực lực cá nhân, ma thứ nhất, thú thứ hai, thần thứ ba!"
"Ngươi không có việc gì đừng chọc nó!"
"Ta cũng không muốn... Nhưng ta nhất định phải chọc nó." Giang Khải tỏ vẻ sống không còn luyến tiếc.
"Được rồi, còn hai năm rưỡi, trước tiên lấy được thần chức cửu giới lại nói, cũng coi như có thêm một thẻ đánh cược."...
Bảy ngày sau, Thần Chức lôi đài Mộc nguyên tố sứ Đại thụ thành đã xuất hiện, lúc này người khiêu chiến đã có thể trèo lên lôi đài.
Nhưng điều kỳ quái là trên lôi đài lại không có một ai khiêu chiến.
Sau khi Lưu Bắc Hà phát hiện điểm này lại nhìn lão bá bên người, hỏi,"Lão bá, tại sao không có ai khiêu chiến?"
Lão bá kia đánh giá Lưu Bắc Hà một chút,"Các ngươi là người xứ khác đi."
"Sau khi những người khiêu chiến trước đó thất bại, người nhà, người thân, bằng hữu của bọn họ đều mất tích, ngươi nói còn ai dám khiêu chiến nữa."
Giang Khải đứng bên cạnh nghe xong không khỏi lắc đầu.
Vì đẳng cấp của Giang Khải và Hoa Thiên Thiên khá thấp, lại không để Chu Mậu Đại thụ thành cảm giác được sự xuất hiện của bọn họ, cho nên nửa năm qua bọn họ không tiến vào Đại thụ thành.
Thôn dân quanh đây gần như chưa từng nói về thành chủ của bọn họ, thuế má nặng nề khiến bọn họ căn bản không rảnh rỗi nói chuyện, cả ngày bận rộn nhiều việc.
Vốn Giang Khải tưởng cách làm của Chu Mậu không khác gì Lý Nham, ai ngờ hắn ta còn tàn bạo hơn Lý Nham.
Sau khi hiểu rõ tình huống, Hoa Thiên Thiên không khỏi hừ lạnh một tiếng,"Bán thánh thành Trần Khuê đề phòng chuyện chưa xảy ra, Chu Mậu thì chờ sau đó tính sổ."
Luận võ sắp bắt đầu, lúc này Thần Chức lôi đài lớn như vậy lại không có một ai, có thể thấy dân chúng cực kỳ e ngại sự trả thù của Chu Mậu.
Nhưng nhắc đến cũng kỳ quái, mình vào Tam thiên thế giới là muốn tìm một vài thứ rất quan trọng với mình, tuy cho tới bây giờ vẫn chưa có phát hiện, điều kỳ quái là nàng lại cảm giác thứ nàng muốn tìm ở ngay bên cạnh...
Lại chuẩn xác một chút, hình như có liên quan với Giang Khải!
"Vì sao những ngày qua luôn có cảm giác như vậy?" Ánh mắt Hoa Thiên Thiên không tự chủ được di chuyển theo Giang Khải.
"Hình như bắt đầu không lâu sau khi Giang Khải thu hoạch được Hồn thiên bàn, chẳng lẽ có liên quan với Hồn thiên bàn?"
Nghĩ mãi không có kết quả, Giang Khải cũng chưa bao giờ nhắc tới, Hoa Thiên Thiên chỉ có thể thở dài một hơi,"Tìm tiếp xem."
Buổi tối, quay lại căn nhà nông mà bọn họ mua, Giang Khải treo Trảm Yêu kiếm và Đoạn Giới kiếm ở trên tường.
Tam Kiếm tiên sinh xuất hiện từ Trảm Yêu kiếm, đứng ở sau lưng Giang Khải,"Đồ nhỉ, đưa chút Hóa tinh thạch."
Giang Khải giật mình,"Sư phụ, lúc ngươi đi ra có thể nhắc nhở trước không, đừng đột ngột như thế."
Giang Khải vừa phàn nàn vừa lấy ra mười viên Hóa tinh thạch,"Sư phụ, ngươi thật sự không cân nhắc khôi phục thân thể?"
"Sư phụ đã nói rồi, chết thì chết thôi, dù khôi phục cũng không phải là ta nữa."
Giang Khải lắc đầu,"Được."
Sau khi dung hợp Hóa tinh thạch, hồn lực của Tam Kiếm tiên sinh mạnh hơn rất nhiều, lúc nói chuyện cũng có lực lượng hơn.
"Luyện nguyên thần phân thân sao rồi? Bây giờ lực lượng linh hồn của ngươi đã là cấp bốn, nguyên thần phân thân lực lượng linh hồn cấp bốn càng cường đại hơn."
"Ây... Mấy ngày gần đây không luyện, cảm giác nguyên thần phân thân quá hao phí trí nhớ, mỗi lần sử dụng đều cảm giác mất hết sức lực, cần nghỉ vài ngày." Giang Khải bất đắc dĩ nói.
Hắn cũng muốn nhanh chóng nắm giữ kỹ xảo nguyên thần phân thân, chỉ là nguyên thần phân thân không phải một lần là xong, mỗi một lần luyện tập đều hao phí to lớn, hiệu suất tổng thể quá thấp.
Giao dịch vượt mức quy định của Giang Khải còn có hai năm rưỡi, vừa nghĩ đến sớm đổi được Cửu kiếp truy mệnh hoàn chỉnh cần trả thù lao, Giang Khải cũng cảm giác thời gian không đủ dùng.
Hắn phải giết chết một Thâm uyên ma vương thiên thần sơ cấp, còn phải tìm một mỏ tinh tệ cỡ trung!
Thời gian gấp gáp, nguyên thần phân thân mang đến lợi ích quá nhỏ, cho nên Giang Khải không tốn quá nhiều thời gian huấn luyện.
"Sư phụ, ngươi biết Thâm uyên ma vương không?"
"Thâm uyên ma vương? Biết, trước đó nó ở Vạn kiếp thâm uyên, hiện tại ta cũng không biết nó còn ở đó không, hoắc còn sống không."
"Nó là thú hay người?!" Giang Khải hỏi.
"Không phải người cũng không phải thú, là ma!" Tam Kiếm tiên sinh nói,"Quỷ dị chức nghiệp giả ở thế giới hiện tại của các ngươi có khả năng liên quan với ma."
Giang Khải không khỏi trợn to mắt, cuối cùng hắn đã có cơ hội tiếp xúc với bí mật cuối cùng của Quỷ dị chức nghiệp giả?
"Không phải, ta để ngươi luyện tập nguyên thần phân thân, ngươi hỏi Thâm uyên ma vương làm gì? Ta nói cho ngươi biết, mặc dù đẳng cấp của Thâm uyên ma vương tính toán dựa theo đẳng cấp nhân loại nhưng thực lực lại rất cường hãn, trong cùng cấp lại nhìn thực lực cá nhân, ma thứ nhất, thú thứ hai, thần thứ ba!"
"Ngươi không có việc gì đừng chọc nó!"
"Ta cũng không muốn... Nhưng ta nhất định phải chọc nó." Giang Khải tỏ vẻ sống không còn luyến tiếc.
"Được rồi, còn hai năm rưỡi, trước tiên lấy được thần chức cửu giới lại nói, cũng coi như có thêm một thẻ đánh cược."...
Bảy ngày sau, Thần Chức lôi đài Mộc nguyên tố sứ Đại thụ thành đã xuất hiện, lúc này người khiêu chiến đã có thể trèo lên lôi đài.
Nhưng điều kỳ quái là trên lôi đài lại không có một ai khiêu chiến.
Sau khi Lưu Bắc Hà phát hiện điểm này lại nhìn lão bá bên người, hỏi,"Lão bá, tại sao không có ai khiêu chiến?"
Lão bá kia đánh giá Lưu Bắc Hà một chút,"Các ngươi là người xứ khác đi."
"Sau khi những người khiêu chiến trước đó thất bại, người nhà, người thân, bằng hữu của bọn họ đều mất tích, ngươi nói còn ai dám khiêu chiến nữa."
Giang Khải đứng bên cạnh nghe xong không khỏi lắc đầu.
Vì đẳng cấp của Giang Khải và Hoa Thiên Thiên khá thấp, lại không để Chu Mậu Đại thụ thành cảm giác được sự xuất hiện của bọn họ, cho nên nửa năm qua bọn họ không tiến vào Đại thụ thành.
Thôn dân quanh đây gần như chưa từng nói về thành chủ của bọn họ, thuế má nặng nề khiến bọn họ căn bản không rảnh rỗi nói chuyện, cả ngày bận rộn nhiều việc.
Vốn Giang Khải tưởng cách làm của Chu Mậu không khác gì Lý Nham, ai ngờ hắn ta còn tàn bạo hơn Lý Nham.
Sau khi hiểu rõ tình huống, Hoa Thiên Thiên không khỏi hừ lạnh một tiếng,"Bán thánh thành Trần Khuê đề phòng chuyện chưa xảy ra, Chu Mậu thì chờ sau đó tính sổ."
Luận võ sắp bắt đầu, lúc này Thần Chức lôi đài lớn như vậy lại không có một ai, có thể thấy dân chúng cực kỳ e ngại sự trả thù của Chu Mậu.