Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1571

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1571 :Thiên phú thần chức (2)
Đồ vật tăng thiên phú thần chức tên là "Thiên thính quả" do thiên địa dựng dục, cực kỳ hiếm thấy, nhưng muốn tìm được ở Tam thiên thế giới cũng không phải không được.
Dù sao nơi này vốn là nơi tranh đoạt thần chức, cũng chính là nơi thai nghén Thiên thính quả, huống chi còn có người xưa đưa lên lượng lớn bảo vật cao cấp.
Những năm qua Trần Khuê đã chiếm lấy thần chức Bán thánh, vài chục năm không chỉ chèn ép dân chúng, cũng chiêu mộ rất nhiều thủ hạ đi vơ vét bảo vật giúp hắn ta.
Từ trong lý do vừa rồi của Trần Khuê, có thể suy đoán hắn ta đã tăng thiên phú thần chức đến viên mãn là vì tranh đoạt thần chức Thánh nhân, chẳng trách Lưu Bắc Hà không biết rõ tình hình.
Trần Khuê có thực lực cực mạnh, cao thủ so chiêu, sơ sẩy một cái có thể phân ra sinh tử, tốc độ phản ứng thường có thể quyết định thắng bại của trận chiến!
"Không tốt, Giang Khải gặp nguy hiểm!" Hoa Thiên Thiên vội la lên.
Lúc này, Trần Khuê dựa vào ưu thế cực lớn trên năng lực phản ứng, thật sự đã từ thế yếu chuyển thành ưu thế.
Năng lực phản ứng của Giang Khải trở nên chậm hơi, vậy Trần Khuê liền từ bỏ sát chiêu uy lực to lớn, lấy nhanh đánh chậm.
"Tế tuyết phi kiếm!" Trần Khuê né tránh Truy mệnh của Giang Khải, sau khi áp sát, trong thời gian ngắn liên tục ra kiếm, kiếm ảnh nhanh chóng, ánh sáng lạnh hóa thành bóng trắng!
Giang Khải muốn tập trung tinh thần đối phó mấy lần nhưng hắn không ngừng bị Thiên uy quấy nhiễu, căn bản không có cách nào tập trung.
Đối mặt với công kích của Trần Khuê, hắn đã không đối phó nổi, hộ thuẫn linh hồn khó mà duy trì, Chân nguyên chi thuẫn cũng bị công phá, trong chớp mắt trên người đã đầy lỗ máu.
Đột nhiên, Trần Khuê đâm một kiếm vào tim Giang Khải... Mọi người vừa chuẩn bị kêu lên, Trần Khuê đột nhiên nhìn về một bên khác, hơi híp mắt lại.
Không cần phải nói, Trần Khuê đã phát hiện mình vừa đánh chết phân thân hoặc là kỹ năng cùng loại khác của Giang Khải, hắn ta cũng nhận ra bản thể của Giang Khải.
Bản thể của Giang Khải xuất hiện, lúc này trên người hắn có nhiều chỗ bị thương, vì Trần Khuê cầu nhanh nên công kích một lần của Tế tuyết còn chưa đủ trí mạng.
Trần Khuê lạnh nhạt nhìn Giang Khải, cười khẩy,"Lực phản ứng giảm xuống nhiều như vậy còn có thể tránh điểm yếu hại, dùng ra thế thân... Giang Khải, ta thật sự hơi coi thường ngươi rồi."
Giang Khải hơi híp mắt lại, nếu không phải khoảng thời gian trước kiếm pháp tinh tiến, đối mặt với công kích của Trần Khuê, rất nhiều động tác né tránh đều là phản ứng của cơ bắp, thương thế của hắn chắc chắn sẽ nghiêm trọng hơn hiện tại.
Chỉ là, lực phản ứng giảm xuống nhiều như vậy, chỉ có một thân sát chiêu cũng không thể chiến thắng Trần Khuê!
Nhất định phải nghĩ cách phá thiên phú thần chức!
"Sao nào! Lại nghĩ phá giải như thế nào?" Trần Khuê đi từng bước một về phía Giang Khải, có vẻ vô cùng nhẹ nhõm,"Hiện tại, ngươi đứng trước mặt ta như một tráng hán cậy mạnh lại bị bệnh nặng."
"Đáng tiếc, căn bản không có cách phá giải gì! Trừ khi ngươi có thần chức cao cấp hơn, nếu không ngươi không cách nào phản kháng thiên phú thần chức của ta!"
"Đạt tới cấp bậc thần minh thì thế nào, giữa ngươi và ta có sự khác biệt về bản chất, ngươi chỉ là một phàm nhân, chỉ có người có được thần chức mới có thể khống chế quy tắc thiên địa, mới thật sự là thần minh!"
"Đối mặt với Bán thánh ta, ngươi chỉ có phần giơ cổ chịu chém! Ha ha ha ha ha!"
Trần Khuê tràn đầy lòng tin với trận chiến này, dù Giang Khải còn có kỹ năng thế thân cùng loại, hắn ta cũng không sợ, cùng lắm thì tốn thêm chút thời gian mà thôi.
Có thể giết một sự uy hiếp tiềm ẩn như Giang Khải, tâm trạng của hắn ta cũng đặc biệt nhẹ nhõm.
Nhưng đúng lúc này Giang Khải lại mỉm cười.
"Quả nhiên nhân vật phản diện đều chết vì nói nhiều... Trần Khuê, nếu ngươi không nói khống chế quy tắc thiên địa gì đó, ta thật sự không nghĩ ra làm thế nào phá giải thiên phú thần chức của ngươi."
"Thật sự phải cảm ơn ngươi, ngươi để ta hiểu thêm về chính ta!"
Trần Khuê hơi híp mắt lại,"Phá giải thiên phú thần chức? Ngươi nghe không hiểu lời ta nói sao? Ngươi không có khả năng phá giải."
Giang Khải khẽ nhếch khóe miệng, cười lạnh một tiếng,"Thật ra dù không phá giải, ta cũng có cách giết ngươi, chỉ là ngươi đã nhắc đến, vậy ta chắc chắn phải thử một lần."
Lưu Bắc Hà lo lắng nhìn về phía Hoa Thiên Thiên,"Thiên Thiên cô nương, Giang Khải có thể phá giải thiên phú thần chức?"
"Ta, ta cũng không biết. Cũng không có khả năng! Đang nói, bản thân Hoa Thiên Thiên cũng hơi ngạc nhiên, sau đó tự lẩm bẩm,"Chờ đã... Nếu là người khác, có lẽ không phá được, nhưng nếu là hắn..."
Giang Khải lạnh nhạt nhìn Trần Khuê, lạnh lùng nói,"Nghe cho kỹ."
"Đám thần minh các ngươi, Giang Khải ta công nhận thì thôi, nếu ta không công nhận..."
"Vậy đứng trước mặt Giang Khải ta, không ai có thể xưng thần!"
Nói xong, Giang Khải trợn tròn hai mắt, giận quát một tiếng,"Vô thần chi địa!"