Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1256

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1256 :Tin đồn lan ra
Vừa nói đến cái tên khiến người ta hận đến nghiến răng này, mấy người kia lập tức im lặng.
Chịu khổ một chút thì thôi đi, nếu không lấy tính cách của người kia e rằng thật sự ép bọn họ đổi tên tiểu đội Chu Tước thành tiểu đội Gà đất.
Là tổng bộ của Chủ Thần công hội, mỗi ngày ở Chủ Thần công hội khu 18 đều người đến người đi nối liền không ngừng.
Bây giờ Chủ Thần đã tấn thăng đến hàng ngũ công hội cấp Giáp, là một công hội mới xuất hiện, lại là công hội ít ỏi không bài xích bất kỳ chức nghiệp nào, Chủ Thần công hội cũng hấp dẫn rất nhiều người mới.
Hơn nữa, Chủ Thần căn bản cũng không cần quảng cáo, có người mới dù không biết hết mười công hội lớn Hoa Hạ, cũng chắc chắn biết đến Chủ Thần công hội.
Dù sao, tên kia cũng là hội trưởng Chủ Thần công hội!
Hà Thi Thi bận xong công việc trong tay, đi đến trước cổng chính thấy tám người tiểu đội Chu Tước đang vừa quét dọn vừa nói chuyện.
Người khác không biết thân phận thật của tám người này, nhưng nàng là phó hội trưởng tất nhiên có biết, dù sao lúc tám người này xin gia nhập là nàng đích thân phê duyệt.
Nàng lắc đầu, “Giang Khải ơi Giang Khải, ngươi chỉnh người khác có thể đổi chiêu được không?” Là người từng trải, nàng hiểu quá rõ tâm trạng hiện tại của mấy người Chu Tước.
Hà Thi Thi suy nghĩ, đi đến bên cạnh Đường Thái Ngưng.
“Được rồi, rất sạch sẽ, ta thấy các ngươi vẫn nên quay về đi. Hoa Hạ có rất nhiều chỗ cần các ngươi, để các ngươi quét dọn vệ sinh ở chỗ này thật sự là… Chỉ có hắn nghĩ ra.” Đường Thái Ngưng ngẩng đầu nhìn về phía Hà Thi Thi, thở dài, “Chúng ta không thể đi, ngươi cũng biết tên Giang Khải kia có thù tất báo, nếu chúng ta rời đi sớm, biết đâu hắn còn làm ra chuyện gì đó.” “Không đâu.” Hà Thi Thi mỉm cười, “Ngươi không hiểu hắn thôi.” “Con người của Giang Khải, ngươi đừng thấy hắn lòng dạ cứng rắn, hung ác hơn bất kỳ ai, thật ra hắn nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng đậu hũ.” “Chỉ cần không phải vấn đề mang tính nguyên tắc, hắn sẽ không truy hỏi đến cùng.” Đường Thái Ngưng hừ lạnh một tiếng, “Hừ, hắn có tốt như vậy không?” “Đương nhiên!” Hà Thi Thi rất chắc chắn nói, “Ngươi biết lúc trước hắn bắt chúng ta đến quét dọn vệ sinh, hắn đáng giận đến mức nào không! Ngồi ngay trước mặt chúng ta cắn hạt dưa, ném hết xuống đất, hoàn toàn là dáng vẻ vô lại. Cắn cả mấy giờ cũng không sợ đau miệng!” “Có người còn có thể vô sỉ như vậy?!” Đường Thái Ngưng hoảng sợ nói, “Nếu bình thường ta gặp được loại người này, hận không thể dạy dỗ hắn ngay tại chỗ.” “Không sai, hắn đối xử với chúng ta như vậy.” Hà Thi Thi vừa cười vừa nói, nhắc đến cũng kỳ quái, việc này đã qua lâu như vậy, tuy nhớ lại vẫn cảm thấy Giang Khải rất vô lại nhưng rất kỳ quái lại có cảm giác hoài niệm.
Lúc đó thực lực của Giang Khải còn chưa đạt đến trình độ khiến người ta sợ hãi, nhưng trình độ chán ghét đã khiến người ta khắc cốt ghi tâm.
Điều thú vị là, bọn họ đã quen biết như vậy.
Lại nhìn ngày hôm nay, mình đã coi Chủ Thần công hội là nhà, Tứ quý hoa đô hoàn toàn dung nhập vào Chủ Thần, Xuân Lan và Âu Dương Dịch đều đã đến mức độ bàn chuyện cưới gả.
“Nhưng bây giờ thì sao, hắn sẽ liều mạng vì ta.” Lúc Hà Thi Thi nói lời này trong mắt có vẻ tự hào, dường như tất cả sự cố gắng đều có ý nghĩa.
Đường Thái Ngưng nhìn vẻ mặt Hà Thi Thi, thứ tình cảm đó có lẽ không phải tình yêu, càng giống tình thân, cho dù nàng là người ngoài cũng có thể cảm nhận được.
Thật ra tiếp xúc với Giang Khải mấy lần, Đường Thái Ngưng cũng dần cảm giác được tuy Giang Khải khiến người ta chán ghét, nhưng có đôi khi hắn thể hiện ra một mặt khác khiến người ta không thể không kính nể.
Đây mới là điểm khiến người ta bối rối nhất.
“Được, ta nói thật, các ngươi đã ở lại nơi này một tháng, đi thôi, nếu Giang Khải thật sự trách tội, ta sẽ chống đỡ giúp các ngươi.” Đường Thái Ngưng đứng tại chỗ, im lặng một lúc lâu đột nhiên nói, “Ta nghe nói lần này Giang Khải vạch ra một kế hoạch lớn, có thể nói cho ta biết là cái gì không?” Hà Thi Thi suy nghĩ, nói, “Cũng không phải là chuyện gì không thể cho ai biết, hắn nói hắn dự định hai VEYTVgHvỽ sau trở về Giang Trung thành, hoàn thành nguyện vọng mà Vệ tướng quân chưa thể hoàn thành.” “Lấy lại đất đã mất!” “Lấy lại đất đã mất?” Những người khác trong tiểu đội Chu Tước cũng không nhịn được kêu lên.
Hà Thi Thi không hề thấy bất ngờ với vẻ mặt của bọn họ, lúc trước mình nghe được tin tức này cũng có phản ứng giống vậy.
Đây là việc mà bọn họ vẫn mơ tưởng nhưng vẫn không cách nào thực hiện, cuối cùng Giang Khải đã dự định ra tay!
Trong thân thể bị đè nén nhiệt huyết mấy chục năm, dường như đã khôi phục lại từ khoảnh khắc Giang Khải mở miệng nói ra…
Nhưng ngay sau đó Hà Thi Thi cười khổ lắc đầu, “Tên này có lý tưởng quá rộng lớn, vấn đề hiện tại là ta không biết đến lúc đó sẽ có bao nhiêu người hưởng ứng hắn.”