Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1236
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1236 :Kinh nghiệm của Giang Khải
Hoa Thiên Thần vội vã chạy đến từ Chiến Thần điện.
Vừa đến hắn ta đã thấy mấy bóng dáng quen thuộc.
Hoa Thiên Thần đi đến bên cạnh một tên nam tử, khẽ nói, “Vũ Hầu, các ngươi cũng ở đây?” Người kia tỉnh táo lại, ánh mắt rời khỏi Tử vong chi tháp.
Đoàn người này chính là thành viên tiểu đội thăm dò Hoa Hạ, bọn họ vốn định đứng ở đây chờ Giang Khải vài phút lại nói chuyện rõ ràng với hắn, kết quả, không cẩn thận, đứng ngây ngốc ở chỗ này hơn một giờ.
“Khục khục… Hoa tướng quân, Giang Khải hắn… Hắn, có phải lúc hắn phát hiện di tích Thần tử vong còn chiếm được chỗ tốt gì không? Vì sao hắn đi vào hơn một canh giờ còn chưa ra?” Nam tử được gọi là Vũ Hầu vô cùng tức giận nói.
“Điều này ta cũng không rõ ràng lắm.” Hoa Thiên Thần lắc đầu, “Ta cũng vừa nghe nói việc Giang Khải tiến vào Tử vong chi tháp đã hơn một giờ.” Hoa Thiên Thần nhìn về phía Tử vong chi tháp, “Đúng, Vũ Hầu, ngươi đã qua bốn tầng của Tử vong chi tháp, xác định mỗi một tầng đều giới hạn năm phút sao?” Lực lượng của Vũ Hầu lập tức yếu đi rất nhiều, “Điều này… Chắc là vậy, không phải ngươi đã hỏi thăm những người khác sao, chúng ta vừa tiến vào Tử vong chi tháp thì hệ thống đã nhắc nhở giới hạn năm phút.” Hoa Thiên Thần nhẹ gật đầu, tiếp theo ngẩng đầu nhìn về phía điểm cao của Tử vong chi tháp, nói, “Đừng hiểu lầm, không phải ta không tin các ngươi, chủ yếu là… 70 phút, vậy chẳng phải Giang Khải đã đi lên trên kia rồi sao?” “Ngay cả các ngươi cũng chỉ vượt qua tầng thứ ta, tiểu tử Giang Khải kia rất mạnh, nhưng… Nhưng cũng không mạnh đến mức như vậy đi!” …
Giang Khải nhìn đồng hồ một chút, một giờ trước cũng là thời gian Lạc hậu tử vong có hiệu lực nhưng cho đến bây giờ Vòng quay vận mệnh vẫn chưa đến thu cái mạng nhỏ của hắn, cũng không biết có phải vì hắn đang ở trong Tử vong chi tháp hay không.
“Mặc kệ có thể bao phủ hay không, không thể bao phủ thì ta cũng không có cách nào khác nữa.” Giang Khải dứt khoát không nghĩ đến việc Lạc hậu tử vong nữa.
Phía trước đã là tầng thứ tám.
Bảy tầng trước, mỗi một tầng Giang Khải đều có thể nhận được thời gian khen thưởng thêm 30 phút, tính toán ra hắn ở trong Tử vong chi tháp tất cả 245 phút.
Hơn bốn tiếng!
Hiện tại đã hơn tám giờ tối, sắc trời cũng đã tối đen.
Giang Khải không biết là trước Tử vong chi tháp có rất nhiều người đã dựng lều ở chỗ này, chỉ chờ xem lúc nào hắn ra.
Lại nói, hiện tại cửa hàng Hoa Hạ thành cũng cung cấp một lại lều vải đóng quân dã ngoại được chế tác từ da thú.
Vì Vô tận thâm uyên, Sinh mệnh chi tháp và Tử vong chi tháp đều ở Hoa Hạ thành, cộng thêm lần trước Giang Khải ở trong Vĩnh hằng khốn thú ngược lao một trăm ngày, rất nhiều người chơi thường ở Hoa Hạ thành cũng đã mua lều vải để đề phòng lần này Giang Khải lại chơi ra trò gì.
Quả nhiên, lần này đã phát huy tác dụng rồi.
Viên Trụ đã sớm rời khỏi Tử vong chi tháp, sau khi nghe nói Giang Khải đã ở trong Tử vong chi tháp hơn bốn tiếng, hắn ta ngẩng đầu nhìn Tử vong chi tháp khuất trong tầng mây, chìm vào suy nghĩ.
“ĐM, con hàng này… Không phải con hàng này chưa từng chết à, sao lại có sự hiểu biết thấu đáo với tử vong như thế?!” Nghi ngờ này cũng quanh quẩn trong lòng đám người Hoa Thiên Thần.
“240 phút, chắc hiện tại hắn lên đến hơn tầng bốn mươi…” Hoa Thiên Thần lắc đầu nói, “Tên này, lúc hắn thông quan Vô tận thâm uyên có thể ra sức như thế thì tốt, biết đầu Quốc hồn Hoa Hạ chúng ta đã đến nhị giai!” Tiếp theo Hoa Thiên Thần lại nhìn bảng Hoa Hạ và bảng quốc tế một chút.
Dù là bảng quốc tế, hạng nhất cũng chỉ đến tầng sáu mà thôi, nghe nói còn là thành viên trong đội ngũ thăm dò của ba quốc gia nhận được sự chỉ điểm đặc thù nào đó.
Trước đó, cường giả các nơi còn nhao nhao bàn tán, nói thành tích của Pierce quá khoa trương, e rằng tốn một khoảng thời gian khá lớn cũng không ai có thể nhìn theo bóng lưng hắn ta.
Nhưng dựa theo thời gian mà Giang Khải sử dụng, Giang Khải đã hơn bốn mươi tầng.
Hoa Thiên Thần tự nhận mình đã đủ hiểu rõ Giang Khải, nhưng đến bây giờ hắn ta mới phát hiện Giang Khải vẫn là Giang Khải, hắn không đến vượt tháp thì thôi đi, chỉ cần hắn đến, nói chính xác chỉ cần hắn muốn thông quan, người thức tỉnh gì đó đều không đẹp mặt.
Lúc này sắc mặt đám người Vũ Hầu đều tái nhợt nhìn Tử vong chi tháp.
Đã nói xong chờ trước Tử vong chi tháp, kết quả chờ đến khi trời tối lại nhận được kết quả khiến bọn họ bất ngờ.
Đám người này cũng trong lòng tức giận mà không có chỗ trút ra, thấy người xung quanh đều bàn tán về Giang Khải cũng cảm thấy chói tai, nhưng trong lòng rất xấu hổ lại thấy hơi tò mò.
Vì sao tên này có thể ở trong Tử vong chi tháp lâu như vậy?!
Lại qua hơn một trăm phút, cuối cùng Truyền tống môn trước cửa Tử vong chi tháp hơi sáng lên, một bóng dáng dần hiện rõ trong ánh sáng.
Vừa đến hắn ta đã thấy mấy bóng dáng quen thuộc.
Hoa Thiên Thần đi đến bên cạnh một tên nam tử, khẽ nói, “Vũ Hầu, các ngươi cũng ở đây?” Người kia tỉnh táo lại, ánh mắt rời khỏi Tử vong chi tháp.
Đoàn người này chính là thành viên tiểu đội thăm dò Hoa Hạ, bọn họ vốn định đứng ở đây chờ Giang Khải vài phút lại nói chuyện rõ ràng với hắn, kết quả, không cẩn thận, đứng ngây ngốc ở chỗ này hơn một giờ.
“Khục khục… Hoa tướng quân, Giang Khải hắn… Hắn, có phải lúc hắn phát hiện di tích Thần tử vong còn chiếm được chỗ tốt gì không? Vì sao hắn đi vào hơn một canh giờ còn chưa ra?” Nam tử được gọi là Vũ Hầu vô cùng tức giận nói.
“Điều này ta cũng không rõ ràng lắm.” Hoa Thiên Thần lắc đầu, “Ta cũng vừa nghe nói việc Giang Khải tiến vào Tử vong chi tháp đã hơn một giờ.” Hoa Thiên Thần nhìn về phía Tử vong chi tháp, “Đúng, Vũ Hầu, ngươi đã qua bốn tầng của Tử vong chi tháp, xác định mỗi một tầng đều giới hạn năm phút sao?” Lực lượng của Vũ Hầu lập tức yếu đi rất nhiều, “Điều này… Chắc là vậy, không phải ngươi đã hỏi thăm những người khác sao, chúng ta vừa tiến vào Tử vong chi tháp thì hệ thống đã nhắc nhở giới hạn năm phút.” Hoa Thiên Thần nhẹ gật đầu, tiếp theo ngẩng đầu nhìn về phía điểm cao của Tử vong chi tháp, nói, “Đừng hiểu lầm, không phải ta không tin các ngươi, chủ yếu là… 70 phút, vậy chẳng phải Giang Khải đã đi lên trên kia rồi sao?” “Ngay cả các ngươi cũng chỉ vượt qua tầng thứ ta, tiểu tử Giang Khải kia rất mạnh, nhưng… Nhưng cũng không mạnh đến mức như vậy đi!” …
Giang Khải nhìn đồng hồ một chút, một giờ trước cũng là thời gian Lạc hậu tử vong có hiệu lực nhưng cho đến bây giờ Vòng quay vận mệnh vẫn chưa đến thu cái mạng nhỏ của hắn, cũng không biết có phải vì hắn đang ở trong Tử vong chi tháp hay không.
“Mặc kệ có thể bao phủ hay không, không thể bao phủ thì ta cũng không có cách nào khác nữa.” Giang Khải dứt khoát không nghĩ đến việc Lạc hậu tử vong nữa.
Phía trước đã là tầng thứ tám.
Bảy tầng trước, mỗi một tầng Giang Khải đều có thể nhận được thời gian khen thưởng thêm 30 phút, tính toán ra hắn ở trong Tử vong chi tháp tất cả 245 phút.
Hơn bốn tiếng!
Hiện tại đã hơn tám giờ tối, sắc trời cũng đã tối đen.
Giang Khải không biết là trước Tử vong chi tháp có rất nhiều người đã dựng lều ở chỗ này, chỉ chờ xem lúc nào hắn ra.
Lại nói, hiện tại cửa hàng Hoa Hạ thành cũng cung cấp một lại lều vải đóng quân dã ngoại được chế tác từ da thú.
Vì Vô tận thâm uyên, Sinh mệnh chi tháp và Tử vong chi tháp đều ở Hoa Hạ thành, cộng thêm lần trước Giang Khải ở trong Vĩnh hằng khốn thú ngược lao một trăm ngày, rất nhiều người chơi thường ở Hoa Hạ thành cũng đã mua lều vải để đề phòng lần này Giang Khải lại chơi ra trò gì.
Quả nhiên, lần này đã phát huy tác dụng rồi.
Viên Trụ đã sớm rời khỏi Tử vong chi tháp, sau khi nghe nói Giang Khải đã ở trong Tử vong chi tháp hơn bốn tiếng, hắn ta ngẩng đầu nhìn Tử vong chi tháp khuất trong tầng mây, chìm vào suy nghĩ.
“ĐM, con hàng này… Không phải con hàng này chưa từng chết à, sao lại có sự hiểu biết thấu đáo với tử vong như thế?!” Nghi ngờ này cũng quanh quẩn trong lòng đám người Hoa Thiên Thần.
“240 phút, chắc hiện tại hắn lên đến hơn tầng bốn mươi…” Hoa Thiên Thần lắc đầu nói, “Tên này, lúc hắn thông quan Vô tận thâm uyên có thể ra sức như thế thì tốt, biết đầu Quốc hồn Hoa Hạ chúng ta đã đến nhị giai!” Tiếp theo Hoa Thiên Thần lại nhìn bảng Hoa Hạ và bảng quốc tế một chút.
Dù là bảng quốc tế, hạng nhất cũng chỉ đến tầng sáu mà thôi, nghe nói còn là thành viên trong đội ngũ thăm dò của ba quốc gia nhận được sự chỉ điểm đặc thù nào đó.
Trước đó, cường giả các nơi còn nhao nhao bàn tán, nói thành tích của Pierce quá khoa trương, e rằng tốn một khoảng thời gian khá lớn cũng không ai có thể nhìn theo bóng lưng hắn ta.
Nhưng dựa theo thời gian mà Giang Khải sử dụng, Giang Khải đã hơn bốn mươi tầng.
Hoa Thiên Thần tự nhận mình đã đủ hiểu rõ Giang Khải, nhưng đến bây giờ hắn ta mới phát hiện Giang Khải vẫn là Giang Khải, hắn không đến vượt tháp thì thôi đi, chỉ cần hắn đến, nói chính xác chỉ cần hắn muốn thông quan, người thức tỉnh gì đó đều không đẹp mặt.
Lúc này sắc mặt đám người Vũ Hầu đều tái nhợt nhìn Tử vong chi tháp.
Đã nói xong chờ trước Tử vong chi tháp, kết quả chờ đến khi trời tối lại nhận được kết quả khiến bọn họ bất ngờ.
Đám người này cũng trong lòng tức giận mà không có chỗ trút ra, thấy người xung quanh đều bàn tán về Giang Khải cũng cảm thấy chói tai, nhưng trong lòng rất xấu hổ lại thấy hơi tò mò.
Vì sao tên này có thể ở trong Tử vong chi tháp lâu như vậy?!
Lại qua hơn một trăm phút, cuối cùng Truyền tống môn trước cửa Tử vong chi tháp hơi sáng lên, một bóng dáng dần hiện rõ trong ánh sáng.