Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1559
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1559 :Tiểu hỗn cầu mạnh mẽ
"Tiểu tử, nhục thể của ngươi càng cường đại hơn tên kia, ta rất hài lòng!"
Giang Khải hơi híp mắt lại, lạnh lùng nói,"Muốn nhục thể của ta, vậy đến lấy đi."
"Hừ hừ hừ..." Xung quanh vang lên tiếng cười lạnh,"Ngươi cảm thấy ngươi chạy trốn được sao?"
"Vô căn kiếm vũ!" Lúc đang nói chuyện, trong bức tường đối diện liên tục bắn ra mấy trăm đạo khí đen!
Giang Khải lại lấy ra hộ thuẫn linh hồn, đồng thời vung tay bắn ra Truy mệnh kèm theo công kích nguyên thần.
Ngay lúc Giang Khải và nguyên thần du đãng đang chém giết, đột nhiên giọng nói kia khẽ quát một tiếng,"Địa ngục quy đồ!"
Bức tường sau lưng Giang Khải đột nhiên sụp đổ, sau khi bức tường sụp đổ, dưới vách đá lại là một mảnh ao sương mù màu đen, trong ao duỗi ra rất nhiều cánh tay khô héo túm chặt lấy Lưu Bắc Hà và Hoa Thiên Thiên, kéo hai người vào trong bức tường!
Giang Khải vốn tưởng Quỷ Bộ đại nhân ở trước mặt, ai ngờ đột nhiên bị tập kích sau lưng, thấy đồng bạn sắp bị đẩy vào hắc trì, Giang Khải khẽ quát một tiếng, vỗ một chưởng vào mặt đất!
Từ bàn tay của hắn duỗi ra rất nhiều sợi dây leo, nhanh chóng sinh trưởng, xuyên qua trong lòng đất, trong chớp mắt đã chui ra từ hắc trì, cuốn lấy những cánh tay đó.
Lúc này, tình cảnh cực kỳ quỷ dị, một mặt trong ao tràn ngập sương đen duỗi ra rất nhiều cánh tay lôi kéo Hoa Thiên Thiên và Lưu Bắc Hà, một mặt dây leo của Giang Khải chui ra từ phía dưới hắc trì, lại quấn quanh những cánh tay chui ra từ trong hắc trì, cũng quấn lấy Hoa Thiên Thiên và Lưu Bắc Hà.
Nhân lúc dây leo giữ lấy Hoa Thiên Thiên và Lưu Bắc Hà, tay trái của Giang Khải xẹt qua một kiếm, chặt đứt rất nhiều cánh tay và dây leo, cứu hai người ra.
Tuy nói cứu được hai người nhưng lúc này trong lòng Giang Khải vẫn rất lo lắng, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa tìm được vị trí nguyên thần của đối phương!
Có lẽ Quỷ Bộ đại nhân cũng biết nhược điểm của mình, nên tuyệt đối không chịu tùy tiện để lộ vị trí của mình.
Thấy Giang Khải cứu hai người, Quỷ Bộ đại nhân giận quát một tiếng,"Chết cho ta! Vạn kiếm xuyên tâm!"
Đột nhiên, từ bốn phía trong sơn động bắn ra hắc khí đếm không hết!
Giang Khải vừa bảo vệ Hoa Thiên Thiên và Lưu Bắc Hà, còn vừa chống cự những công kích nguyên thần cường đại đó, trong chốc lát rơi vào tình thế vô cùng bị động.
Loại công kích nguyên thần thuần này, trên cơ bản phòng ngự khác cũng không đỡ nổi, chỉ có hộ thuẫn linh hồn, nhưng hộ thuẫn linh hồn của Giang Khải lần lượt bị đánh tan, lần lượt hợp lại, tuy tạm thời bảo vệ được nhưng tiêu hao cực kỳ khủng bố.
Vách động xung quanh còn không ngừng bắn ra khí đen như là vô cùng vô tận.
"Tiểu tử, ngươi là nhân sơ lại có lực lượng linh hồn mạnh mẽ như vậy, ngược lại nằm ngoài dự đoán của ta, nhưng một chút lực lượng linh hồn bình thường của ngươi sau có thể so sánh với nguyên thần mà ta thu nạp ngàn năm!"
"Giao nhục thể của ngươi cho ta đi!"
Công kích xung quanh càng ngày càng dày đặc, Giang Khải dần hơi không chịu nổi.
Theo hai người kịch chiến, vách động xung quanh cũng trở nên thủng trăm ngàn lỗ, trong lúc vô tình Giang Khải thấy trong vách động khảm nạm rất nhiều viên tinh thể màu cam có to có nhỏ.
"Là Hóa tinh đan!" Hoa Thiên Thiên hoảng sợ nói.
Hóa tinh đan? Trong sơn động này lại chứa đựng nhiều Hóa tinh đan như vậy.
Nhưng đây cũng không phải một tin tức tốt với Giang Khải.
Nói rõ Quỷ Bộ đại nhân này trữ lượng lớn năng lượng! Cứ đau khổ chống đỡ tiếp, sau cùng mình chắc chắn không chống đỡ được đối phương!
"Mau tìm ra vật chứa của hắn!" Giang Khải chật vật nói.
"Đáng chết, ta không tìm thấy hắn!" Hoa Thiên Thiên có thể thấy nguyên thần nhưng không có mắt nhìn xuyên tường, không biết Quỷ Bộ đại nhân giấu ở chỗ nào, nàng cũng không thể xuyên qua tầng đất tìm ra nó.
Đúng vào lúc này, tiểu hỗn cầu hoàn thành chữa trị sơ bộ cho Lưu Bắc Hà, đôi mắt nhỏ của nó thấy được tình cảnh của Giang Khải, sau đó lập tức xông về một góc sơn động.
Không lâu sau, kiếm khí hắc khí xung quanh đột nhiên im bặt mà dừng, ngay cả Giang Khải cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Một lát sau, tiểu hỗn cầu chui ra từ dưới đất, lúc này trong tay nó đang cầm một tảng đá có kích cỡ lớn gấp đôi nó.
Giang Khải tập trung nhìn kỹ, lập tức trợn to mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn tảng đá trong tay tiểu hỗn cầu,"Đá, đá nguyên thần?!"
Lúc này giọng nói kia đã trở nên vô cùng bối rối,"Ngươi, ngươi là thần thánh phương nào! Ngươi tìm ra ta như thế nào! Mau thả ta ra!"
Tiểu hỗn cầu hoàn toàn không quan tâm sự hoảng hốt của Giang Khải, càng không để ý đến sự uy hiếp của Quỷ Bộ đại nhân, biến đá nguyên thần thành tấm thẻ, cẩn thận thu vào trong túi thẻ nhỏ của mình, sau đó vui vẻ leo lên vai Giang Khải.
"Điều này..."
Ba người có mặt đều sợ ngây người.
Ngay cả Giang Khải cũng suýt không đối phó được Quỷ Bộ đại nhân, tiểu hỗn cầu dễ dàng đào được đá nguyên thần của người ta?
Giang Khải hơi híp mắt lại, lạnh lùng nói,"Muốn nhục thể của ta, vậy đến lấy đi."
"Hừ hừ hừ..." Xung quanh vang lên tiếng cười lạnh,"Ngươi cảm thấy ngươi chạy trốn được sao?"
"Vô căn kiếm vũ!" Lúc đang nói chuyện, trong bức tường đối diện liên tục bắn ra mấy trăm đạo khí đen!
Giang Khải lại lấy ra hộ thuẫn linh hồn, đồng thời vung tay bắn ra Truy mệnh kèm theo công kích nguyên thần.
Ngay lúc Giang Khải và nguyên thần du đãng đang chém giết, đột nhiên giọng nói kia khẽ quát một tiếng,"Địa ngục quy đồ!"
Bức tường sau lưng Giang Khải đột nhiên sụp đổ, sau khi bức tường sụp đổ, dưới vách đá lại là một mảnh ao sương mù màu đen, trong ao duỗi ra rất nhiều cánh tay khô héo túm chặt lấy Lưu Bắc Hà và Hoa Thiên Thiên, kéo hai người vào trong bức tường!
Giang Khải vốn tưởng Quỷ Bộ đại nhân ở trước mặt, ai ngờ đột nhiên bị tập kích sau lưng, thấy đồng bạn sắp bị đẩy vào hắc trì, Giang Khải khẽ quát một tiếng, vỗ một chưởng vào mặt đất!
Từ bàn tay của hắn duỗi ra rất nhiều sợi dây leo, nhanh chóng sinh trưởng, xuyên qua trong lòng đất, trong chớp mắt đã chui ra từ hắc trì, cuốn lấy những cánh tay đó.
Lúc này, tình cảnh cực kỳ quỷ dị, một mặt trong ao tràn ngập sương đen duỗi ra rất nhiều cánh tay lôi kéo Hoa Thiên Thiên và Lưu Bắc Hà, một mặt dây leo của Giang Khải chui ra từ phía dưới hắc trì, lại quấn quanh những cánh tay chui ra từ trong hắc trì, cũng quấn lấy Hoa Thiên Thiên và Lưu Bắc Hà.
Nhân lúc dây leo giữ lấy Hoa Thiên Thiên và Lưu Bắc Hà, tay trái của Giang Khải xẹt qua một kiếm, chặt đứt rất nhiều cánh tay và dây leo, cứu hai người ra.
Tuy nói cứu được hai người nhưng lúc này trong lòng Giang Khải vẫn rất lo lắng, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa tìm được vị trí nguyên thần của đối phương!
Có lẽ Quỷ Bộ đại nhân cũng biết nhược điểm của mình, nên tuyệt đối không chịu tùy tiện để lộ vị trí của mình.
Thấy Giang Khải cứu hai người, Quỷ Bộ đại nhân giận quát một tiếng,"Chết cho ta! Vạn kiếm xuyên tâm!"
Đột nhiên, từ bốn phía trong sơn động bắn ra hắc khí đếm không hết!
Giang Khải vừa bảo vệ Hoa Thiên Thiên và Lưu Bắc Hà, còn vừa chống cự những công kích nguyên thần cường đại đó, trong chốc lát rơi vào tình thế vô cùng bị động.
Loại công kích nguyên thần thuần này, trên cơ bản phòng ngự khác cũng không đỡ nổi, chỉ có hộ thuẫn linh hồn, nhưng hộ thuẫn linh hồn của Giang Khải lần lượt bị đánh tan, lần lượt hợp lại, tuy tạm thời bảo vệ được nhưng tiêu hao cực kỳ khủng bố.
Vách động xung quanh còn không ngừng bắn ra khí đen như là vô cùng vô tận.
"Tiểu tử, ngươi là nhân sơ lại có lực lượng linh hồn mạnh mẽ như vậy, ngược lại nằm ngoài dự đoán của ta, nhưng một chút lực lượng linh hồn bình thường của ngươi sau có thể so sánh với nguyên thần mà ta thu nạp ngàn năm!"
"Giao nhục thể của ngươi cho ta đi!"
Công kích xung quanh càng ngày càng dày đặc, Giang Khải dần hơi không chịu nổi.
Theo hai người kịch chiến, vách động xung quanh cũng trở nên thủng trăm ngàn lỗ, trong lúc vô tình Giang Khải thấy trong vách động khảm nạm rất nhiều viên tinh thể màu cam có to có nhỏ.
"Là Hóa tinh đan!" Hoa Thiên Thiên hoảng sợ nói.
Hóa tinh đan? Trong sơn động này lại chứa đựng nhiều Hóa tinh đan như vậy.
Nhưng đây cũng không phải một tin tức tốt với Giang Khải.
Nói rõ Quỷ Bộ đại nhân này trữ lượng lớn năng lượng! Cứ đau khổ chống đỡ tiếp, sau cùng mình chắc chắn không chống đỡ được đối phương!
"Mau tìm ra vật chứa của hắn!" Giang Khải chật vật nói.
"Đáng chết, ta không tìm thấy hắn!" Hoa Thiên Thiên có thể thấy nguyên thần nhưng không có mắt nhìn xuyên tường, không biết Quỷ Bộ đại nhân giấu ở chỗ nào, nàng cũng không thể xuyên qua tầng đất tìm ra nó.
Đúng vào lúc này, tiểu hỗn cầu hoàn thành chữa trị sơ bộ cho Lưu Bắc Hà, đôi mắt nhỏ của nó thấy được tình cảnh của Giang Khải, sau đó lập tức xông về một góc sơn động.
Không lâu sau, kiếm khí hắc khí xung quanh đột nhiên im bặt mà dừng, ngay cả Giang Khải cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Một lát sau, tiểu hỗn cầu chui ra từ dưới đất, lúc này trong tay nó đang cầm một tảng đá có kích cỡ lớn gấp đôi nó.
Giang Khải tập trung nhìn kỹ, lập tức trợn to mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn tảng đá trong tay tiểu hỗn cầu,"Đá, đá nguyên thần?!"
Lúc này giọng nói kia đã trở nên vô cùng bối rối,"Ngươi, ngươi là thần thánh phương nào! Ngươi tìm ra ta như thế nào! Mau thả ta ra!"
Tiểu hỗn cầu hoàn toàn không quan tâm sự hoảng hốt của Giang Khải, càng không để ý đến sự uy hiếp của Quỷ Bộ đại nhân, biến đá nguyên thần thành tấm thẻ, cẩn thận thu vào trong túi thẻ nhỏ của mình, sau đó vui vẻ leo lên vai Giang Khải.
"Điều này..."
Ba người có mặt đều sợ ngây người.
Ngay cả Giang Khải cũng suýt không đối phó được Quỷ Bộ đại nhân, tiểu hỗn cầu dễ dàng đào được đá nguyên thần của người ta?