Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1081
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1081 :Chỗ nguy hiểm nhất (2)
Khuôn mặt nhỏ hưng phấn của Chiba Orihime lập tức trầm xuống, bĩu môi, “Ta mới không gọi!” “Ha ha ha!” Giang Khải và Chiba Nosora nhìn dáng vẻ của Chiba Orihime, không nhịn được cười ha hả.
…
Chiba Nosora trở về vách đá, cùng Orihime trốn trên tàng cây tiếp tục giám sát lối ra Thần mộ.
Nhưng hiện tại bọn họ đã không cần lo lắng cho Giang Khải, hiện tại bọn họ có nhiệm vụ mới, theo dõi ba người Lưu Viễn Hương, Hoàng Kiến Quốc và Phệ Tâm!
Ở một bên khác, Giang Khải thì một mình ở lại sâu trong khe núi.
Hắn tìm một sơn động, trốn trong động.
Tài liệu Thiên Khiển thất giai đã đầy đủ, chỉ cần có thiết bị dung hợp, ngay cả Giang Khải cũng có thể tự dung hợp.
Chỉ là dung hợp tài liệu mà Giang Khải đã tốn thời gian chín ngày!
Nhưng trong chín ngày này, bản thân Giang Khải cũng điều chỉnh trạng thái của mình đến tốt nhất, hắn biết quá trình đột phá con đường Thiên Khiển vô cùng đau khổ, thể lực không đủ có khả năng tử vong trong đột phá!
Chín ngày sau, khi tài liệu chuyển chức hoàn tất dung hợp, trạng thái của Giang Khải cũng đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất.
Hắn nhìn ống thủy tinh trong tay, chỉ thấy trong ống thủy tinh chứa một loại chất lỏng màu xanh xám hơi mờ, nhưng khác với tài liệu trước đó, đoàn chất lỏng này nhanh chóng xoay tròn trong ống thủy tinh tạo thành vòng xoáy, rất không ổn định.
Trên giấy da dê có nhắc đến, sau khi lấy được tài liệu chuyển chức cần phải nhanh chóng dung hợp, đồng thời nhanh chóng đột phá, đoán chừng cũng vì tính không ổn định của tài liệu.
“Không ổn định như thế, vậy không cách nào bảo tồn thời gian dài, tài liệu đột phá Thiên Khiển táo báo như thế nào?” Giang Khải lắc đầu, hắn nhìn chất lỏng xoay tròn trong ống thủy tinh, “Luôn cảm thấy uống hết không phải chuyện gì tốt…” Tuy có loại giác ngộ này, biết rõ quá trình tiếp theo sẽ rất đau khổ nhưng Giang Khải cũng không được chọn, cắn răng một cái mở ra nắp ống thủy tinh, một hơi uống cạn tài liệu!
Sau khi uống tài liệu chuyển chức, chỉ vài giây đồng hồ sau Giang Khải đã cảm thấy máu trong cơ thể bắt đầu nóng nảy như muốn quấy nát thân thể của mình.
Giang Khải cắn chặt hàm răng, đôi mắt đỏ au, “Ta nhất định phải chịu đựng…” …
17 ngày sau khi Giang Khải ra ngoài, Chiba Nosora và Chiba Orihime vẫn canh giữ ở lối ra Thần mộ.
Đột nhiên trong không gian xuất hiện một vết nứt, ngay sau đó bảy bóng người nhảy ra từ trong vết nứt.
“Đáng chết, lại bị người ta nhanh chân đến trước!” “Cũng may chúng ta đi thăm dò thuần tinh thần minh, nếu không chúng ta thật sự chờ một trăm ngày lại đi xem, đoán chừng sẽ bị người ta chê cười!” Nói xong, mấy người đều nhìn về phía Hoàng Kiến Quốc.
Hoàng Kiến Quốc lặng yên không lên tiếng.
Lưu Viễn Hương thở dài một hơi, nói, “Sớm muộn gì chúng ta cũng điều tra rõ ràng chuyện này, nếu để ta biết là ai giở trò quỷ, tuyệt đối sẽ không tha cho hắn!” “Hiện tại rời khỏi nơi này trước!” Chiba Nosora lập tức nháy mắt với nữ nhi, hai người âm thầm theo dõi bảy người rời khỏi Thần mộ số ba.
20 ngày sau, Chiba Nosora bám theo đám người Lưu Viễn Hương, đi tới khu 4 Đảo quốc.
Đại diện Tứ thần gia tộc Mizuno, Nakajima, Kagura và Kusanagi, giữa chừng đại diện mấy nhà Nakajima, Kagura và Kusanagi lại tách ra với ba người Lưu Viễn Hương, chỉ có đại diện nhà Mizuno vẫn đi chung đường với bọn họ.
Sau khi đi vào thành chính khu bốn, Chiba Nosora cũng không cần che giấu hành tung, bản thân hắn ta là người Đảo quốc, chỉ cần trên đường đi không lộ ra, vậy thân phận này của hắn ta rất khó bị phát hiện.
Đến khu 4, ba người Lưu Viễn Hương đã vào Mizuno phủ.
Bố cục thành chính Đảo quốc và Hoa Hạ khác biệt, gia tộc có tiền có thể ở đây có thể lấy được nhà ở của mình.
Hơn nữa xung quanh còn có khách sạn, cửa hàng đủ loại kiến trúc, so sánh với việc quản lý thống nhất của Hoa Hạ, bố cục thành chính Đảo quốc càng có vẻ giống một tòa thành thị chân thực.
Cha con Chiba Nosora thuê một căn phòng ở gần Mizuno phủ.
“Đến nhà Mizuno…” Chiba Nosora ngồi bên cạnh cửa sổ trong phòng, cửa sổ này dễ dàng thấy được cửa chính và cửa hông Mizuno phủ.
“Nhà Mizuno tụ tập cao thủ, nếu đám người Lưu Viễn Hương không đi ra, Giang Khải muốn bắt được bọn họ e rằng không có khả năng.” “Orihime, chúng ta lại quan sát mấy ngày, chờ thời gian gần đến, ngươi quay về gia trang chờ Giang Khải.” Chiba Nosora nói với nữ nhi, “Nhớ kỹ, giới thiệu rõ ràng tình huống nhà Mizuno cho hắn, nhất định phải dặn hắn đừng xúc động!” Chiba Orihime gật đầu, “Phụ thân yên tâm, ta biết!” …
“A!” Sâu trong một khe núi ở khu vực không biết Đảo quốc truyền ra từng tiếng kêu rên tan nát cõi lòng.
Sự nhẫn nại của Giang Khải đã rất mạnh, dù bị Canh giờ chưa tới tra tấn thì hắn cũng chưa từng kêu thảm như vậy, nhưng khi đột phá vòng cuối cùng, loại cảm giác đau gần như muốn phá hủy lục phủ ngũ tạng từ, phá tan cả người thành từng mảnh khiến hắn đau đến không muốn sống, khó mà chịu đựng!
Ngay lúc Giang Khải bị đau đớn tra tấn đến chết đi sống lại, trong vạn dặm trời trong đột nhiên có tiếng nổ lớn.
…
Chiba Nosora trở về vách đá, cùng Orihime trốn trên tàng cây tiếp tục giám sát lối ra Thần mộ.
Nhưng hiện tại bọn họ đã không cần lo lắng cho Giang Khải, hiện tại bọn họ có nhiệm vụ mới, theo dõi ba người Lưu Viễn Hương, Hoàng Kiến Quốc và Phệ Tâm!
Ở một bên khác, Giang Khải thì một mình ở lại sâu trong khe núi.
Hắn tìm một sơn động, trốn trong động.
Tài liệu Thiên Khiển thất giai đã đầy đủ, chỉ cần có thiết bị dung hợp, ngay cả Giang Khải cũng có thể tự dung hợp.
Chỉ là dung hợp tài liệu mà Giang Khải đã tốn thời gian chín ngày!
Nhưng trong chín ngày này, bản thân Giang Khải cũng điều chỉnh trạng thái của mình đến tốt nhất, hắn biết quá trình đột phá con đường Thiên Khiển vô cùng đau khổ, thể lực không đủ có khả năng tử vong trong đột phá!
Chín ngày sau, khi tài liệu chuyển chức hoàn tất dung hợp, trạng thái của Giang Khải cũng đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất.
Hắn nhìn ống thủy tinh trong tay, chỉ thấy trong ống thủy tinh chứa một loại chất lỏng màu xanh xám hơi mờ, nhưng khác với tài liệu trước đó, đoàn chất lỏng này nhanh chóng xoay tròn trong ống thủy tinh tạo thành vòng xoáy, rất không ổn định.
Trên giấy da dê có nhắc đến, sau khi lấy được tài liệu chuyển chức cần phải nhanh chóng dung hợp, đồng thời nhanh chóng đột phá, đoán chừng cũng vì tính không ổn định của tài liệu.
“Không ổn định như thế, vậy không cách nào bảo tồn thời gian dài, tài liệu đột phá Thiên Khiển táo báo như thế nào?” Giang Khải lắc đầu, hắn nhìn chất lỏng xoay tròn trong ống thủy tinh, “Luôn cảm thấy uống hết không phải chuyện gì tốt…” Tuy có loại giác ngộ này, biết rõ quá trình tiếp theo sẽ rất đau khổ nhưng Giang Khải cũng không được chọn, cắn răng một cái mở ra nắp ống thủy tinh, một hơi uống cạn tài liệu!
Sau khi uống tài liệu chuyển chức, chỉ vài giây đồng hồ sau Giang Khải đã cảm thấy máu trong cơ thể bắt đầu nóng nảy như muốn quấy nát thân thể của mình.
Giang Khải cắn chặt hàm răng, đôi mắt đỏ au, “Ta nhất định phải chịu đựng…” …
17 ngày sau khi Giang Khải ra ngoài, Chiba Nosora và Chiba Orihime vẫn canh giữ ở lối ra Thần mộ.
Đột nhiên trong không gian xuất hiện một vết nứt, ngay sau đó bảy bóng người nhảy ra từ trong vết nứt.
“Đáng chết, lại bị người ta nhanh chân đến trước!” “Cũng may chúng ta đi thăm dò thuần tinh thần minh, nếu không chúng ta thật sự chờ một trăm ngày lại đi xem, đoán chừng sẽ bị người ta chê cười!” Nói xong, mấy người đều nhìn về phía Hoàng Kiến Quốc.
Hoàng Kiến Quốc lặng yên không lên tiếng.
Lưu Viễn Hương thở dài một hơi, nói, “Sớm muộn gì chúng ta cũng điều tra rõ ràng chuyện này, nếu để ta biết là ai giở trò quỷ, tuyệt đối sẽ không tha cho hắn!” “Hiện tại rời khỏi nơi này trước!” Chiba Nosora lập tức nháy mắt với nữ nhi, hai người âm thầm theo dõi bảy người rời khỏi Thần mộ số ba.
20 ngày sau, Chiba Nosora bám theo đám người Lưu Viễn Hương, đi tới khu 4 Đảo quốc.
Đại diện Tứ thần gia tộc Mizuno, Nakajima, Kagura và Kusanagi, giữa chừng đại diện mấy nhà Nakajima, Kagura và Kusanagi lại tách ra với ba người Lưu Viễn Hương, chỉ có đại diện nhà Mizuno vẫn đi chung đường với bọn họ.
Sau khi đi vào thành chính khu bốn, Chiba Nosora cũng không cần che giấu hành tung, bản thân hắn ta là người Đảo quốc, chỉ cần trên đường đi không lộ ra, vậy thân phận này của hắn ta rất khó bị phát hiện.
Đến khu 4, ba người Lưu Viễn Hương đã vào Mizuno phủ.
Bố cục thành chính Đảo quốc và Hoa Hạ khác biệt, gia tộc có tiền có thể ở đây có thể lấy được nhà ở của mình.
Hơn nữa xung quanh còn có khách sạn, cửa hàng đủ loại kiến trúc, so sánh với việc quản lý thống nhất của Hoa Hạ, bố cục thành chính Đảo quốc càng có vẻ giống một tòa thành thị chân thực.
Cha con Chiba Nosora thuê một căn phòng ở gần Mizuno phủ.
“Đến nhà Mizuno…” Chiba Nosora ngồi bên cạnh cửa sổ trong phòng, cửa sổ này dễ dàng thấy được cửa chính và cửa hông Mizuno phủ.
“Nhà Mizuno tụ tập cao thủ, nếu đám người Lưu Viễn Hương không đi ra, Giang Khải muốn bắt được bọn họ e rằng không có khả năng.” “Orihime, chúng ta lại quan sát mấy ngày, chờ thời gian gần đến, ngươi quay về gia trang chờ Giang Khải.” Chiba Nosora nói với nữ nhi, “Nhớ kỹ, giới thiệu rõ ràng tình huống nhà Mizuno cho hắn, nhất định phải dặn hắn đừng xúc động!” Chiba Orihime gật đầu, “Phụ thân yên tâm, ta biết!” …
“A!” Sâu trong một khe núi ở khu vực không biết Đảo quốc truyền ra từng tiếng kêu rên tan nát cõi lòng.
Sự nhẫn nại của Giang Khải đã rất mạnh, dù bị Canh giờ chưa tới tra tấn thì hắn cũng chưa từng kêu thảm như vậy, nhưng khi đột phá vòng cuối cùng, loại cảm giác đau gần như muốn phá hủy lục phủ ngũ tạng từ, phá tan cả người thành từng mảnh khiến hắn đau đến không muốn sống, khó mà chịu đựng!
Ngay lúc Giang Khải bị đau đớn tra tấn đến chết đi sống lại, trong vạn dặm trời trong đột nhiên có tiếng nổ lớn.