Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 946

topic

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 946 :Nữ tướng khuynh thành (37)

Editor: Tieen

 

Lấy ngoại hình của Mục tướng làm tiêu chuẩn để chọn nữ tử nhập kinh tham dự tuyển tú?!

 

Mục tướng!?

 

Bệ hạ, người đang nói đùa sao?

 

Dung mạo của Mục tướng, ở kinh thành cũng không thể tìm ra mấy ai xứng tầm.

 

Dù cảm thấy không có khả năng thực hiện được, nhưng quan viên ở mỗi thành trì vẫn căng da đầu bắt đầu tuyển người đưa vào kinh.

 

Mà ngày đó, sau khi hạ triều.

 

Tô Mộc lại được Đan lão tướng quân mời tới phủ uống trà.

 

Lý do Đan lão tướng quân lại tìm mình, không cần nói cũng biết.

 

Đan An, nguyên chủ này không hiểu sao lại có thêm một bông hoa đào.

 

Tô Mộc và Đan lão tướng quân đang ngồi ở tiền sảnh.

 

Tướng quân phu nhân tự tay pha trà.

 

Ánh mắt cô dừng trên người tướng quân phu nhân, có chút ấm áp.

 

"Thân thể phu nhân tướng quân đã đỡ hơn chưa?"

 

Lần đầu tiên cô tới phủ tướng quân làm khách, nghe nói tướng quân phu nhân bị bệnh, ngày hôm đó, cô quan sát sắc mặt tướng quân phu nhân, sau đó phái người đi hỏi thăm kỹ càng, trước khi cô rời kinh, cho người gửi một số dược liệu đến phủ tướng quân.

 

"Thật ra không đáng ngại, đa tạ Mục tướng phái người đưa dược liệu tới." Tướng quân phu nhân ánh mắt dịu dàng nhìn Tô Mộc.

 

Mới gặp lần thứ hai, nhưng nàng có cảm giác vô cùng quen thuộc.

 

Mục tướng này thật ra rất nhiệt tình.

 

Sau khi Đan lão tướng quân cảm tạ Tô Mộc lần nữa, thẳng thắng nói ra mục đích mời Tô Mộc:

 

"Mục tướng có nhớ lúc trước bản tướng quân nói chuyện lệnh muội ngươi và nhi tử ta không?"

 

Tô Mộc gật đầu: "Đương nhiên nhớ rõ, thần đã hỏi xá muội, nhưng xá muội không nhớ mình đã gặp qua thiếu tướng trẻ khi nào."

 

Đan lão tướng quân ngượng ngùng cười ha ha.

 

Tướng quân phu nhân tới giải thích, nói: "Tiểu nhi tử ngốc An Nhi kia, hồi còn bé đã gặp qua lệnh muội một lần, cùng nhau chơi đùa, nhất kiến chung tình với lệnh muội, đến nay vẫn luôn nhớ rõ."

 

Nói xong, tướng quân phu nhân bắt đầu tiến cử nhi tử nhà mình.

 

"An Nhi năm nay 22, là một nam nhi tốt đỉnh thiên lập địa, nhìn ta và phụ thân hắn, tướng mạo tất nhiên không kém."

 

"Tính tình hắn rất tốt, làm việc gì cũng kiên nhẫn, giữ mình trong sạch, không có thê thiếp thông phòng, quan trọng là nhi tử ta đối với lệnh muội tình thâm nhiều năm, vì hạnh phúc của lệnh muội, Mục tướng cho nhi tử nhà ta một cơ hội?"

 

Nhìn khuôn mặt quen thuộc, nghe được giọng nói quen thuộc đưa ra yêu cầu, Tô Mộc suýt nữa buộc miệng thốt ra chữ "Được".

 

Cô kịp thời kiềm chế nói: "Không dối gạt tướng quân và tướng quân phu nhân, xá muội nhà thần đã có người trong lòng, đối với chuyện của thiếu tướng quân, thần thật sự bất lực."

 

"Tiểu muội trẻ người non dạ, thế nhưng làm thiếu tướng nhớ nhiều năm, là lỗi của Mục gia."

 

Nghe được Tô Mộc nói như vậy, phu thê tướng quân không nói thêm được lời nào.

 

Nhìn thấy vẻ thất vọng thoáng qua trên mặt tướng quân phu nhân, Tô Mộc lại mở miệng nói: "Người ưu tú như thiếu tướng quân, nhất định sẽ gặp được một nữ nhân ưu tú, xá muội bạc phúc."

 

Tướng quân phu nhân biết cô đang cố gắng an ủi, cười nói: "Mục tướng không cần phải nhận lỗi, là nhi tử ta đa tình, đã mang đến phiền toái cho lệnh muội và Mục tướng."

 

"Nếu không phải phiền toái này, thần làm sao có thể đến phủ tướng quân hai lần, nếm thử tay nghề của phu nhân, không biết hôm nay thần có lộc ăn hay không?"

 

Tô Mộc cũng cười nói chuyển chủ đề.

 

Cửu Thiên Tuế có thể cảm nhận được, tâm tình của cô lúc này rất thoải mái, mềm mại, ấm áp...

 

Ngoại trừ khi ở bên cạnh Phủ Hi đại nhân, nó chưa bao giờ cảm thấy ký chủ có trạng thái như vậy.

 

Vị tướng quân phu nhân này là người rất quan trọng đối với ký chủ.

 

Tô Mộc đương nhiên lưu lại trong phủ tướng quân, sau khi dùng cơm trưa, tướng quân phu nhân còn đóng gói hộp thức ăn ba tầng đựng điểm tâm cho Tô Mộc mang về.