Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 629

topic

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 629 :Trẫm chính là thiên hạ (9)

Editor: Tieen

 

Chương 629: Trẫm chính là thiên hạ (9)

 

Lúc này chính là dùng bữa trưa, các công tử tuyển tú Cung Uyển đều đang ngồi ngay ngắn trong sương phòng dùng bữa trưa.

 

Dung Dữ đột nhiên trở về, làm cho mọi người sôi nổi liếc nhìn.

 

Trong phòng có hơn mười vị nam tử, không ai không tuấn dật phi phàm.

 

Chỉ là khí chất một trời một vực, có ồn tồn lễ độ, có hoạt bát linh động, có cứng rắn cứng cỏi...

 

Có thể nói là trăm hoa đua nở.

 

Nhưng Dung Dữ xuất hiện, làm cho trăm hoa đều xấu hổ.

 

Đứng ở đó, ánh mắt bất giác bị hắn hấp dẫn.

 

Nam quan giáo tập nhìn thấy Dung Dữ trở về, ngẩn người, đứng dậy nghênh đón: "Dung công tử sao lại trở về?"

 

Người khác không biết, nhưng hắn biết a, vị này vẫn ở trong tẩm cung của bệ hạ.

 

"Đây vốn là nơi ta nên ở lại." Dung Dữ lãnh đạm mở miệng, sau đó ngồi vào vị trí của mình.

 

Nam quan nhìn hắn như thế, đáy lòng vô số nghi hoặc cũng không hỏi nhiều, chỉ sau bữa trưa bảo phái người đi tẩm điện bên kia hỏi thăm một phen.

 

Vào buổi chiều.

 

Nam quan đang dạy học cho bọn họ, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng sói gào thét.

 

"Sủng vật của bệ hạ từ trong lồng sắt chạy ra, còn không mau đuổi theo!"

 

"Ngự lâm quân đại nhân, sủng vật của bệ hạ chạy đến Cung Uyển của chúng công tử!"

 

Cánh cửa bị đập, khi cung nhân mở cửa.

 

Các công tử đang nghe giảng bên này, nhìn bóng dáng đột nhiên nhảy vào từ cửa sổ.

 

Đó là một con sói!

 

Bộ lông màu xám vàng, hơi hỗn đen, phần dưới có màu trắng, nó liền kiêu căng đứng ở nơi đó, lỗ tai giật giật, một đôi con ngươi mang theo sát khí đảo qua mọi người trong phòng.

 

Một đám công tử nuôi ở khuê phòng sợ tới mức không dám động.

 

Giờ phút này mấy vị Ngự lâm quân mặc khôi giáp đứng ở cửa.

 

Nó liếc mắt nhìn Ngự lâm quân một cái, sau đó cất bước, giống như thị sát lãnh địa của mình vậy.

 

Thân hình mấy công tử bị tới gần không khỏi run rẩy, môi run rẩy muốn nói cái gì, lại sợ mình mở miệng sẽ bị con sói lãnh ngạo này cắn đứt cổ.

 

Ngự lâm quân nhìn tình huống này, cũng không dám tới gần.

 

Sủng vật của bệ hạ, các nàng cũng không thể đảm bảo nó sẽ không làm người ta tổn thương.

 

Đối với người bởi vì nó đi qua mà run rẩy, hơi thở phát ra một tiếng vang thật dày nặng, tựa hồ đang khinh bỉ.

 

Tứ chi của nó tiếp tục cất bước về phía trước, kiêu căng quần hùng ngẩng đầu lên, đi tới trước mặt Dung Dữ.

 

Nó và hắn nhìn nhau, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

 

Lại lúc cái đầu lông xù cọ vào mình, ngây ngẩn cả người.

 

Con sói hung ác kia giống như tiểu cẩu dùng đầu củng tay Dung Dữ, lỗ tai sững sờ kia giật giật, tựa hồ đang cầu vuốt lông.

 

Ác lang hung ác vừa rồi tựa hồ không phải nó.

 

Không chỉ có Dung Dữ ngây ngẩn cả người, tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người.

 

Dung Dữ sờ sờ lông của nó, kết cấu lông hơi cứng, có chút đâm người.

 

Đang lúc Ngự lâm quân định tiến lên bắt giữ.

 

Một tiếng huýt sáo vang lên.

 

Lỗ tai sói bị Dung Dữ vuốt lông vừa động, ngẩng đầu nhìn một nơi nào đó, đáy mắt lóe ra hào quang.

 

"Ngao ngao..."

 

Nhanh nhẹn nhảy ra khỏi cửa sổ.

 

Ngự lâm quân đứng ở cửa quay người lại, nhìn thấy nữ tử đứng ở phía sau.

 

Khoanh tay đang đứng, con sói dùng đầu cọ vào chân cô, cực kỳ nhu thuận.

 

"Bệ hạ."

 

"Bệ hạ."

 

"Bệ hạ."

 

Ngự lâm quân và cung nhân hành lễ.

 

Các công tử trong phòng vừa nghe, vội vàng từ trong phòng đi ra.

 

Đại đa số ánh mắt sáng quắc nhìn nữ tử anh khí bừng bừng kia, ác lang kia thuận theo ở bên cạnh cô, khí phách dị thường.

 

Tô Mộc nhìn nam tử thanh nhất sắc dung mạo xuất chúng này.

 

Nếu đặt trong thời hiện đại, một sự kết hợp này, nhất định kiếm được nhiều tiền.

 

【 Ký chủ, đáng tiếc bây giờ là cổ đại, không phải hiện đại. 】

 

Ký chủ lại mắc bệnh nghề nghiệp của nguyên chủ vị diện trước.

 

Dung Dữ đứng ở cuối cùng mọi người, bị che khuất cũng không dễ thấy, không có hành lễ cũng không có người chú ý tới.