Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1270
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1270 :
Nghĩ tới đây, Giang Khải thở dài một hơi, “Trên tay ta có tài liệu Siêu phàm bát giai sáu chức nghiệp lớn khác, còn có tài liệu một chức nghiệp mới đến tận Siêu phàm lục giai, nhưng chỉ có tài liệu của ta… Sao lại khó như vậy!” “Hừ, không khó có thể gọi là đường đi Thiên Khiển sao?” Khải Vô Địch hừ lạnh một tiếng.
Giang Khải nghỉ ngơi tại chỗ một lúc.
Tiểu hỗn cầu vẫn nhìn quả trứng của nó như nhìn bảo bối.
Tiểu hỗn cầu như đặc biệt thích ăn trứng của những sinh vật khác, hơn nữa năng lực thôn phệ của nó cường đại hơn người bình thường nhiều, ngay cả Thú nguyên chi thạch đều có thể trực tiếp thôn phệ.
Nhưng tác dụng của Thú nguyên chi thạch nhiều lắm, Khải Vô Địch cũng cần Thú nguyên chi thạch, chính hắn cũng có thể thông qua Thú nguyên chi thạch tăng cường hiệu quả của Ma hóa Thao Thiết.
Giang Khải quyết định tạm thời giữ lại hai khối Thú nguyên chi thạch này trước, chờ sau khi biết rõ ràng huyết mạnh trong hai viên Thú nguyên chi thạch này lại phân chia.
Chờ khôi phục chút thể lực, Giang Khải lấy ra đá nguyên thần như vậy.
Sau khi hắn cầm đá nguyên thần lên, tảng đá hơi phát ra ánh huỳnh quang.
Ngay sau đó, một hư ảnh rất mơ hồ hiện ra.
Giang Khải còn chưa kịp đặt câu hỏi, hư ảnh mơ hồ kia rất yếu ớt nhưng lại dùng giọng điệu có chút lo lắng nói, “Con đường chúng thần từ bắc sang nam, thẳng đến phúc địa của Quỷ Tinh, Kiếm thần cũng là như thế!” Nói xong, một đạo hư ảnh kia đã biến mất.
Giang Khải không khỏi nhíu mày, không ngờ nguyên thần của tiền bối trong viên đá nguyên thần này đã suy yếu như vậy.
Nhưng câu nói sau cùng của hắn ta lại chỉ rõ phương hướng thăm dò Quỷ Tinh!
“Kiềm thần cũng đến phúc địa Quỷ Tinh?” Giang Khải cau mày.
Muốn tìm hai thanh kiếm khác của Tam Kiếm tiên sinh thì cần tìm kiếm dấu chân của hắn, vị tiền bối biến mất kia đã cố ý nhấn mạnh điểm này, xem ra đã dùng một tia nguyên thần còn lại để chỉ điểm cho Giang Khải.
Tảng đá nguyên thần kia đã thay đổi đến mức ảm đạm không ánh sáng, rơi trên mặt đất gần như không khác gì tảng đá vụn xung quanh.
Giang Khải khom lưng trước tảng đá kia, “Đa tạ tiền bối chỉ dẫn!” Dọc theo con đường này có quá nhiều người không biết tên chỉ dẫn cho Giang Khải, mặc dù có vài tiền bối không có thần chức của mình giống Thần chiến tranh, Thần tử vong, nhưng Giang Khải cũng biết ơn sự chỉ dẫn của bọn họ.
Giang Khải đào một cái hố đất ngay tại chỗ, chôn tảng đá kia xuống.
“Tiền bối, ta không biết tên, thần chức của ngươi, sau khi nguyên thần của ngươi biến mất, đá nguyên thần cũng đã biến thành một tảng đá bình thường nhưng ta vẫn chôn nó ở chỗ này, kính xin tiền bối thứ lỗi.” Thu xếp tốt đá nguyên thần của tiền bối, Giang Khải lại nghĩ đến hai viên Thú nguyên chi thạch trên tay.
“Hiện tại cách dung hợp Thú nguyên chi thạch là cần có người hy sinh bản thân để giảm xóc, vậy những người khác mới có thể gián tiếp hấp thu lực lượng của Thú nguyên chi thạch.” “Nhưng lần trước ta ở trạng thái cực kỳ đói bụng lại thành công dung hợp một viên Thú nguyên chi thạch, nói rõ Thú nguyên chi thạch cũng không phải không thể trực tiếp hấp thu, chú yểu huyết mạch của bản thân chúng ta không chịu nổi lực lượng huyết mạch thần thú.” Giang Khải suy nghĩ.
Nghĩ tới đây, Giang Khải không nhịn được nghĩ đến tiểu hỗn cầu, tiểu gia hỏa này hấp thu huyết mạch thần thú lại không có chút cản trở gì, vậy có phải nói rõ lực lượng huyết mạch của nó mạnh hơn thần thú không.
“Còn chưa tìm được cách dung hợp Thú nguyên chi thạch, tốt nhất vẫn không nên động đến chúng nó.” Nghĩ tới đây, Giang Khải đứng lên nhìn về phía một vách đá cách đó không xa.
Sau khi thông qua Thú tổ chi đô, mặt vách đá này cũng đã xuất hiện một vết nứt, xem ra bản đồ Thú tổ chi đô đã hoàn toàn mở ra.
“Lại vào xem qua một chút, tìm một con đường nước láng giềng, thuận tiện xem còn có dã thú không, tránh để người quân đội đi vào gặp được nguy hiểm.” Nói xong, Giang Khải đứng lên lại tiến vào Thú tổ chi đô.
Lần này tiến vào Thú tổ chi đô, Giang Khải phát hiện bên trong không có bóng dáng một con dã thú nào.
Ngoài ra, xung quanh bản đồ Thú tổ chi đô xuất hiện mười lối đi giống hệt với con đường nước láng giềng với Đảo quốc.
Giang Khải lại tiến vào những con đường này, xác định con đường có an toàn hay không.
Trải qua hơn mười ngày khảo sát, Giang Khải đã xác định những con đường này là con đường nước láng giềng thông hướng đến mười quốc gia.
“Trên cơ bản cửa ra vào con đường nước láng giềng không có dã thú, về điểm này giống với tình huống bên Đảo quốc.” Xung quanh không có dã thú thì có thể thành lập khu giao giới, xem ra các công hội lớn lại sắp chen lấn vỡ đầu chảy máu vì vị trí ở khu giao giới.
Đám người lão Hồ còn đi theo Đông Ly lịch luyện, Giang Khải cũng không vội đi tìm bọn họ mà tự quay về thành chính khu 18 trước tiên.
Bảy ngày sau, Giang Khải mới xuất hiện trước cửa thành chính khu 18, lập tức có người quân đội xông tới.
Giang Khải nghỉ ngơi tại chỗ một lúc.
Tiểu hỗn cầu vẫn nhìn quả trứng của nó như nhìn bảo bối.
Tiểu hỗn cầu như đặc biệt thích ăn trứng của những sinh vật khác, hơn nữa năng lực thôn phệ của nó cường đại hơn người bình thường nhiều, ngay cả Thú nguyên chi thạch đều có thể trực tiếp thôn phệ.
Nhưng tác dụng của Thú nguyên chi thạch nhiều lắm, Khải Vô Địch cũng cần Thú nguyên chi thạch, chính hắn cũng có thể thông qua Thú nguyên chi thạch tăng cường hiệu quả của Ma hóa Thao Thiết.
Giang Khải quyết định tạm thời giữ lại hai khối Thú nguyên chi thạch này trước, chờ sau khi biết rõ ràng huyết mạnh trong hai viên Thú nguyên chi thạch này lại phân chia.
Chờ khôi phục chút thể lực, Giang Khải lấy ra đá nguyên thần như vậy.
Sau khi hắn cầm đá nguyên thần lên, tảng đá hơi phát ra ánh huỳnh quang.
Ngay sau đó, một hư ảnh rất mơ hồ hiện ra.
Giang Khải còn chưa kịp đặt câu hỏi, hư ảnh mơ hồ kia rất yếu ớt nhưng lại dùng giọng điệu có chút lo lắng nói, “Con đường chúng thần từ bắc sang nam, thẳng đến phúc địa của Quỷ Tinh, Kiếm thần cũng là như thế!” Nói xong, một đạo hư ảnh kia đã biến mất.
Giang Khải không khỏi nhíu mày, không ngờ nguyên thần của tiền bối trong viên đá nguyên thần này đã suy yếu như vậy.
Nhưng câu nói sau cùng của hắn ta lại chỉ rõ phương hướng thăm dò Quỷ Tinh!
“Kiềm thần cũng đến phúc địa Quỷ Tinh?” Giang Khải cau mày.
Muốn tìm hai thanh kiếm khác của Tam Kiếm tiên sinh thì cần tìm kiếm dấu chân của hắn, vị tiền bối biến mất kia đã cố ý nhấn mạnh điểm này, xem ra đã dùng một tia nguyên thần còn lại để chỉ điểm cho Giang Khải.
Tảng đá nguyên thần kia đã thay đổi đến mức ảm đạm không ánh sáng, rơi trên mặt đất gần như không khác gì tảng đá vụn xung quanh.
Giang Khải khom lưng trước tảng đá kia, “Đa tạ tiền bối chỉ dẫn!” Dọc theo con đường này có quá nhiều người không biết tên chỉ dẫn cho Giang Khải, mặc dù có vài tiền bối không có thần chức của mình giống Thần chiến tranh, Thần tử vong, nhưng Giang Khải cũng biết ơn sự chỉ dẫn của bọn họ.
Giang Khải đào một cái hố đất ngay tại chỗ, chôn tảng đá kia xuống.
“Tiền bối, ta không biết tên, thần chức của ngươi, sau khi nguyên thần của ngươi biến mất, đá nguyên thần cũng đã biến thành một tảng đá bình thường nhưng ta vẫn chôn nó ở chỗ này, kính xin tiền bối thứ lỗi.” Thu xếp tốt đá nguyên thần của tiền bối, Giang Khải lại nghĩ đến hai viên Thú nguyên chi thạch trên tay.
“Hiện tại cách dung hợp Thú nguyên chi thạch là cần có người hy sinh bản thân để giảm xóc, vậy những người khác mới có thể gián tiếp hấp thu lực lượng của Thú nguyên chi thạch.” “Nhưng lần trước ta ở trạng thái cực kỳ đói bụng lại thành công dung hợp một viên Thú nguyên chi thạch, nói rõ Thú nguyên chi thạch cũng không phải không thể trực tiếp hấp thu, chú yểu huyết mạch của bản thân chúng ta không chịu nổi lực lượng huyết mạch thần thú.” Giang Khải suy nghĩ.
Nghĩ tới đây, Giang Khải không nhịn được nghĩ đến tiểu hỗn cầu, tiểu gia hỏa này hấp thu huyết mạch thần thú lại không có chút cản trở gì, vậy có phải nói rõ lực lượng huyết mạch của nó mạnh hơn thần thú không.
“Còn chưa tìm được cách dung hợp Thú nguyên chi thạch, tốt nhất vẫn không nên động đến chúng nó.” Nghĩ tới đây, Giang Khải đứng lên nhìn về phía một vách đá cách đó không xa.
Sau khi thông qua Thú tổ chi đô, mặt vách đá này cũng đã xuất hiện một vết nứt, xem ra bản đồ Thú tổ chi đô đã hoàn toàn mở ra.
“Lại vào xem qua một chút, tìm một con đường nước láng giềng, thuận tiện xem còn có dã thú không, tránh để người quân đội đi vào gặp được nguy hiểm.” Nói xong, Giang Khải đứng lên lại tiến vào Thú tổ chi đô.
Lần này tiến vào Thú tổ chi đô, Giang Khải phát hiện bên trong không có bóng dáng một con dã thú nào.
Ngoài ra, xung quanh bản đồ Thú tổ chi đô xuất hiện mười lối đi giống hệt với con đường nước láng giềng với Đảo quốc.
Giang Khải lại tiến vào những con đường này, xác định con đường có an toàn hay không.
Trải qua hơn mười ngày khảo sát, Giang Khải đã xác định những con đường này là con đường nước láng giềng thông hướng đến mười quốc gia.
“Trên cơ bản cửa ra vào con đường nước láng giềng không có dã thú, về điểm này giống với tình huống bên Đảo quốc.” Xung quanh không có dã thú thì có thể thành lập khu giao giới, xem ra các công hội lớn lại sắp chen lấn vỡ đầu chảy máu vì vị trí ở khu giao giới.
Đám người lão Hồ còn đi theo Đông Ly lịch luyện, Giang Khải cũng không vội đi tìm bọn họ mà tự quay về thành chính khu 18 trước tiên.
Bảy ngày sau, Giang Khải mới xuất hiện trước cửa thành chính khu 18, lập tức có người quân đội xông tới.