Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1351

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1351 :Phần thưởng kinh người
Đối mặt với tình cảnh như thế, dường như nam tử áo trắng cũng không thấy bất ngờ, chỉ yên tĩnh chờ ở nơi đó.
Một lát sau, nam nhân trực tiếp quay người đi về phía lối ra.
Đúng vào lúc này, đột nhiên hắn ta nghe được có người mở miệng ở sau lưng,"Chúng ta nhận!"
Tất cả mọi người nhìn về phía Giang Khải.
Giang Khải đứng dậy, một tay kéo cánh tay của nữ nhân kia, thật sự kéo nàng đi theo.
Nữ nhân không ngờ Giang Khải lại còn có một chiêu như vậy, còn chưa kịp phản kháng đã bị Giang Khải kéo lên.
Ở trong mắt những người khác là tiểu đội hai người này muốn nhận nhiệm vụ, nhưng người khác cũng không biết thật ra hai người này căn bản không quen biết...
Nữ nhân đang muốn mở miệng, nam tử áo trắng nhìn thoáng qua hai người, từ tốn nói,"Đi theo ta."
Lần này nữ nhân cũng có nỗi khổ mà không nói được, nàng trợn mắt lườm Giang Khải, hung hãn nói,"Ngươi muốn chết phải không! Có tin ta giết ngươi không!"
Giang Khải cười hắc hắc,"Gần đây thật sự không có cơm ăn, thông cảm, thông cảm. Ngươi xem, hiện tại chỉ có tiểu tổ chúng ta nhận nhiệm vụ, ngay cả người cướp nhiệm vụ cũng không có, nhiệm vụ chắc chắn là của chúng ta."
"Đã nhận nhiệm vụ, muốn giết ta cũng chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ lại giết."
"Ngươi! Ta chưa từng thấy ai vô sỉ như ngươi!"
Mắng thì mắng nhưng Giang Khải nói không sai, nhận nhiệm vụ cũng không phải trò đùa, đã nhận, hiện tại nói gì cũng vô ích, nữ nhân chỉ có thể tức giận đi theo Giang Khải, đuổi kịp nam tử áo trắng.
Hiện tại, Giang Khải rất muốn biết rõ ràng nhiệm vụ nơi này rốt cuộc có phải đến từ mật thất ngõ tối hay không.
Nếu đúng vậy, trên cơ bản đã có thể xác nhận tình huống nơi này giống với suy đoán trước đó của mình.
Tin tức trong ngõ tối cũng không phải kín không kẽ hở!
Vậy muốn tra tin tức cố chủ đang điều tra đại ca cũng không phải không được!
Hơn nữa, Giang Khải càng ngày càng cảm thấy hứng thú với nơi này.
Những nhiệm vụ này là của ai? Bàn tay đen tối phía sau ngõ tối lại là tổ chức gì, bọn họ có quan hệ như thế nào với quân đội... Có lẽ từ trong nhiệm vụ lần này có thể đạt được một số manh mối!...
Giang Khải đi theo nam tử áo trắng vào căn phòng phía sau, thấy đằng sau còn có mấy căn phòng, một căn phòng trong số đó có bốn người áo đen đang ngồi nói chuyện với một tên nam tử áo trắng.
Bốn người kia cũng đang theo dõi nhóm người bọn họ.
Bên Giang Khải cũng không nghe được bọn họ nói gì, vì không để người khác nghi ngờ nên hắn thu lại ánh mắt, đi theo nam tử áo trắng đi vào một căn phòng.
Nam tử trực tiếp lấy ra một quyển trục ở trong ngăn kéo, giao cho Giang Khải,"Chỉ có một tổ các ngươi vậy ta cũng không cần sàng lọc người, nội dung, phần thưởng nhiệm vụ đều ở."
Giang Khải cầm quyển trục, muốn tìm hiểu thêm một vài tin tức nhưng hắn chưa từng tiếp xúc với người áo trắng, nói nhiều tất hớ, ngược lại không có lợi.
Ngược lại có thể ra tay từ nữ tử bên cạnh.
Nghĩ tới đây, Giang Khải liền rời khỏi căn phòng.
"Đi từ bên này!" Sau lưng đột nhiên vang lên một tiếng quát chói tai,"Sao nào, ngay cả đường đi ra ngoài cũng không nhận ra?"
Giang Khải hơi ngạc nhiên, phát hiện người áo trắng chỉ về một hướng khác, trong mắt thêm chút nghi ngờ.
Giang Khải lập tức nói,"Thật xin lỗi, chưa từng nhận nhiệm vụ cấp năm..."
Vẻ nghi ngờ trong mắt người áo trắng cũng không biến mất.
Đúng vào lúc này, nữ tử sau lưng Giang Khải hừ lạnh một tiếng,"Không phải nghèo đến điên rồi chứ, sao ngươi dám nhận!"
Trước đó Giang Khải nhắc đến tình cảnh khó khăn của mình, sau đó lại cưỡng ép mình nhập bọn, trong lòng nữ nhân vẫn đầy bụng tức giận, lúc này là cơ hội tốt để nói móc Giang Khải.
Nhắc đến cũng trùng hợp, nữ nhân nói móc vừa hay xóa bỏ sự nghi ngờ của người áo trắng.
Nghe câu nói kia của nữ nhân hình như khá hiểu tình hình gần đây của nam nhân này, rất hiển nhiên hai người bọn họ đã sớm quen biết, số lượng nữ tử ở trong đó không nhiều, người áo trắng rất dễ dàng nhận ra nữ tử trước mắt.
Tương đương với trong lúc vô tình nữ nhân đã làm chứng cho Giang Khải.
Người áo trắng cười lạnh một tiếng,"Nhiệm vụ là các ngươi nhận, kết quả như thế nào là chuyện của các ngươi."
Nói xong liền rời phòng trước một bước.
Giang Khải cũng sợ bóng sợ gió một trận, cũng may không để đối phương nghi ngờ.
Giang Khải và nữ nhân cùng rời khỏi phòng.
Rời đi từ một lối ra khác, Giang Khải phát hiện bọn họ lại đi ra phía sau nhà bếp của một nhà hàng đồ ăn nhanh.
Ban ngày, nơi này là một nhà hàng, đến đêm khuya nơi này lại giấu giếm huyền cơ.
"Thời gian không còn sớm, ngươi xem nhiệm vụ trước, tối nay ta sẽ tìm ngươi." Nữ nhân nói.
Quần áo của hai người thật sự không thích hợp xuất hiện vào ban ngày, trên thực tế bọn họ cũng không phải đồng đội chân chính, đều không muốn để đối phương biết thân phận thật của mình, liền hẹn buổi tối gặp mặt.
"Ngươi không cho ta leo cây chứ?" Giang Khải hỏi.
Nữ nhân hừ lạnh một tiếng,"Có khả năng!"