Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con - Chương 548

topic

Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con - Chương 548 :

Thịt cừu đã nướng chín, Parker ghì đầu Bạch Tinh Tinh xuống, “Ăn thịt đi.”

 

Bạch Tinh Tinh đang xem say sưa, cũng không thèm nhìn mà c.ắ.n miếng thịt Parker đưa đến miệng, đang định xem tiếp, trong miệng lại nếm phải một mùi tanh nồng, dạ dày lập tức cuộn lên một trận.

 

“Ọe!” Bạch Tinh Tinh nghiêng đầu nôn ra thức ăn trong miệng, mì ăn buổi trưa cũng nôn ra cùng.

 

Sắc mặt Parker và Vinson đại biến, vội vàng vây quanh nàng.

 

“Nàng sao vậy?” Parker mặt mày tái nhợt, nhìn miếng thịt trong tay, “Hôm nay ta nướng không ngon à?”

 

Bạch Tinh Tinh đang định trả lời, lại nghe thấy một tiếng nôn ọe khác, quay đầu nhìn lại.

 

Tiếng nôn ọe khác phát ra từ Bach.

 

Phúc Đặc cũng không quá hoảng loạn, vỗ vỗ lưng Bach, đợi Bach đỡ hơn, Phúc Đặc giải thích với mọi người, “Bach có con non rồi, Bạch Tinh Tinh cũng có à?”

 

“…” trong lòng Bạch Tinh Tinh gào thét: what?

 

Vinson và Parker lại đồng thời sững sờ.

 

Các thú nhân gần đó đều lộ vẻ thấu hiểu và ngưỡng mộ, chuyện Bạch Tinh Tinh “đ*ng d*c” là mọi người đều biết, hai giống đực thay phiên nhau giao phối, khoảng thời gian đó không hề gián đoạn.

 

“Tinh Tinh nàng động d.ụ.c lúc nào?” Vinson hỏi, mặc kệ là con của ai, anh đều cảm thấy rất vui, “Là lúc ta đi ra bờ biển sao?”

 

“Không phải!” Bạch Tinh Tinh đang định giải thích, ngửi thấy mùi tanh của thịt nướng, lại muốn nôn ra.

 

C.h.ế.t tiệt, không phải thật sự có rồi chứ? Cai sữa gần ba tháng rồi, “bà dì” ơi bà đi đâu rồi?

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Bà dì” ơi mau về đi! Một mình con không chịu nổi đâu!

 

Parker ngày nào cũng ở bên cạnh Bạch Tinh Tinh, dĩ nhiên không cho rằng nàng đ*ng d*c, vô cùng lo lắng nói: “Nàng có phải không khỏe không?”

 

Ngũ quan Bạch Tinh Tinh mơ hồ, gần như không nghe thấy tiếng của Parker, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, “A ——” hét lên.

 

C.h.ế.t tiệt! Hình như thật sự m.a.n.g t.h.a.i rồi!

 

Tư tưởng c.h.ế.t tiệt suýt nữa bị đồng hóa. Nàng đâu phải là giống cái của thế giới này, kỳ kinh của giống cái thú nhân là bắt đầu của một lần rụng trứng, còn kỳ kinh của nàng lại là kết thúc của một lần rụng trứng!

 

Mà nàng đã lâu không có kỳ kinh, đây rõ ràng là có thai rồi!!!

 

Vì vô tri, nàng đã làm chuyện đó với cả ba bạn đời, vậy lần này rốt cuộc là con của ai?

 

“A ——”

 

Tiếng hét chói tai của Bạch Tinh Tinh vang vọng khắp bộ lạc.

 

Một bóng đen lóe lên, một con mãng xà khổng lồ đứng trước mặt Bạch Tinh Tinh, hóa thành hình nửa người.

 

“Tiểu Bạch?” Curtis căng thẳng nhìn vào cơ thể Bạch Tinh Tinh.

 

Nơi Curtis đi qua là một mớ hỗn độn, lửa trại tan tác, hai con thú đang quyết đấu bị hất bay.

 

Bạch Tinh Tinh thở hổn hển, nhìn phía sau Curtis, níu lấy tay Curtis nói: “Chúng ta về nhà.”

 

“Ừm.” Curtis bế Bạch Tinh Tinh lên, nhanh chóng trườn về phía hốc cây. Parker theo sát phía sau.

 

Vinson chôn chỗ nôn của Bạch Tinh Tinh, cũng dẫn lũ báo con đi về.

 

“Rốt cuộc là sao vậy?” Curtis không thấy Bạch Tinh Tinh có vết thương nào, vì hoảng hốt, trong giọng nói mang theo sự tức giận.

 

“A a a a!” Bạch Tinh Tinh ra sức đ.ấ.m vào trán mình, “Không có văn hóa thật đáng sợ, không có văn hóa thật đáng sợ…”

 

Đến thế giới thú năm thứ ba, m.a.n.g t.h.a.i lần thứ ba, heo nái đẻ như vậy cũng được coi là rất năng suất rồi, phải không?

 

Curtis cứng rắn ghì chặt cơ thể Bạch Tinh Tinh, con ngươi màu huyết hồng lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng, “Nói cho ta biết.”

 

Bạch Tinh Tinh nhìn về phía Curtis, đôi mắt hơi rũ xuống lộ ra vẻ tủi thân và ngây thơ của trẻ con, ngọn lửa giận trong lòng Curtis đột nhiên tắt ngấm, vẻ mặt dịu dàng trở lại.

 

“Nói đi.”

 

Bạch Tinh Tinh há miệng: “Em chắc là… lại có con rồi.”