Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 855

topic

Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 855 :Hắn thần du không giống người khác……! (2)

Đùa ta phải không!!!

Bá!

Vào lúc mọi người ở đây đang hoài nghi nhân sinh...

Thẩm Mộc một kiếm chém vỡ vài đầu Lưu Vân Kim Sư. Sau đó, hắn khẽ nhíu mày, dường như cảm thấy Đại Đạo thánh quang trên đỉnh đầu có chút chướng mắt. Hắn vung tay lên, một quyền đánh tan Đại Đạo.

“!!!”

“???”

“!!!”

Con mẹ nó!

Vừa mới nói không cần hai ngụm Đại Đạo thì liền không cần nữa sao?

Ngươi mẹ nó là cá nhân!?!

Tất cả mọi người đều thổ huyết...

Lý Triêu Từ một mặt kích động, điên cuồng vỗ chân Liễu Dương chân nhân: “Ha ha, Chưởng giáo! Chưởng giáo! Ngươi mau nhìn đi, huynh đệ của ta kìa!”

Khóe miệng Liễu Dương chân nhân co giật: “…”

Đám người: “……”

Thẩm Mộc một quyền đánh tan Thần Du Cảnh Đại Đạo, khiến đám người ngây người.

Phải biết, đây chính là cơ hội lớn nhất để hỗ trợ bản thân sau khi tiến cảnh. Rất nhiều người hận không thể ở lại đó hàng trăm năm.

Kết quả, Thẩm Mộc lại giây tiến giây ra, thậm chí còn ghét bỏ thứ này biến mất quá chậm, tự tay đập tan nó.

Đám người không tài nào hiểu được, thậm chí còn cực kỳ phản đối sự ngạo mạn khinh thị Đại Đạo kiểu này. Họ chưa từng thấy có ai tiến vào Thần Du Cảnh như vậy!

Thật quá đáng!

Trên giờ phút này,

Hai mắt Thẩm Mộc lấp lóe, bên trong não hải một mảnh thanh minh. Sau khi Thần Hồn phóng thích, hắn dường như cảm nhận mọi thứ xung quanh rõ ràng hơn, mà tầm mắt cũng khoáng đạt hơn. Chỉ cần hắn muốn, thậm chí có thể nhìn thấy toàn cảnh vùng đất Nam Tĩnh Châu lúc này.

Trong Thần Hồn thức hải của Thần Du Cảnh, Khí phủ mở ra càng nhiều. Khi đó, thời gian và khoảng cách phóng thích tự nhiên cùng cảm giác sẽ càng mạnh.

Bất quá nói cho cùng, cảnh giới của Thẩm Mộc tăng lên, cùng việc Khí phủ trong Thần Hồn óc mở ra, hay việc được Đại Đạo tẩy lễ, kỳ thực không có quá lớn quan hệ.

Dù sao, việc hắn tấn thăng là dựa vào hệ thống, căn bản không tồn tại bình cảnh cảnh giới.

Ngược lại, Đại Đạo tẩy lễ vào giờ phút này lại trở thành một sự trói buộc, gây cản trở cho việc giao chiến.

Hắn tiến vào Thần Du Cảnh giới chính là để đối phó Lãnh Toan Linh. Nếu đơn thuần muốn cảm ngộ Đại Đạo huyền diệu, vậy hắn đại khái có thể đợi đến sau khi trở về rồi nói.

Tóm lại, Thẩm Mộc không biết những người xung quanh nghĩ gì về mình.

Nhưng mục đích của hắn rất rõ ràng.

Đó chính là nhất định phải ở chỗ này, giải quyết hết vợ chồng Tạ gia.

Sau khi đánh tan Lưu Vân Kim Sư của Tạ Hồng Phi, Độc Tú Kiếm lần nữa về tới trong tay Thẩm Mộc. Kiếm Khí không những không giảm mà còn tăng, vô cùng lăng lệ.

Hắn nhìn về phía đối diện, lộ ra một nụ cười đầy thâm ý: “Đã muốn giết ta như vậy, thì cũng không cần phải nương tay nữa đi? Cứ kéo dài thế này, không có chút ý nghĩa nào, không bằng dứt khoát kết thúc đi.

Nghe nói Lưu Vân Kim Sư Quyết của Tạ gia chính là công pháp Thiên Đạo được ghi lại trong tàn quyển Thiên Đạo. Không biết sát chiêu chân chính là dạng gì? Ta nghĩ, nhất định không thể kém hơn Tế Thiên Pháp của Nam Tĩnh vương triều đi?”

“Cuồng vọng chi bối!” Lãnh Toan Linh giận dữ mắng.

Sự bất ngờ trong mắt nàng chợt lóe lên rồi biến mất.

Nàng và Tạ Hồng Phi hai người đều không nghĩ tới, Thẩm Mộc vậy mà lại quả quyết như vậy, ngay cả Đại Đạo của Thần Du Cảnh cũng không cần, chỉ vì bảo toàn vốn liếng để đánh một trận với bọn hắn.

Đương nhiên, ngoài điều này ra, thứ thật sự khiến hai người kinh ngạc vẫn là Thần Hồn Thẩm Mộc phóng ra trên đỉnh đầu, cùng vô số Khí phủ khiếu huyệt đã sớm thành hình.

Bọn hắn không biết Thẩm Mộc rốt cuộc đã làm thế nào, có thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy đã triệt để vững chắc Thần Du Cảnh, đồng thời Khí phủ lại nhiều đến đáng sợ.

Điều này không nghi ngờ gì sẽ là một lực cản khá lớn trong việc đánh giết hắn.

Có được Thần Hồn sau cảm giác và sức quan sát, hoàn toàn khác biệt so với Kim Thân Cảnh trước kia. Thẩm Mộc có cơ thể cường đại cùng tốc độ, nếu như còn có thể phối hợp với cảm giác của Thần Hồn, thì muốn giết được hắn, độ khó sẽ tăng lên.

Tuy nói vợ chồng bọn họ đều là đại tu Lầu Mười Tầng, nhưng vấn đề là, Thẩm Mộc cũng không phải Thần Du Cảnh phổ thông theo ý nghĩa bình thường.

“Hừ, giết một tên Võ Cảnh như ngươi, cần gì phải dùng tới chiêu nặng nhất của Lưu Vân Kim Sư ta?” Tạ Hồng Phi giễu cợt: “Thẩm thành chủ, không thể không nói ngươi thật sự rất không tồi, dám trong tình huống như thế cưỡng ép đột phá, chỉ đáng tiếc vẫn là thấp chút.”

Thẩm Mộc nhìn về phía Tạ Hồng Phi: “Tạ gia chủ, thật sự tự tin như vậy sao? Hiện tại không dùng lời nói, có khả năng về sau cũng không có cơ hội dùng.”

“Đừng nói nhảm với hắn!” Lãnh Toan Linh xoay chuyển vòng eo, rút kiếm mà lên: “Thẩm Mộc, chịu chết đi! Cho con ta chôn cùng!”

Xuy xuy!

Bá bá bá!

Theo Lãnh Toan Linh phóng thích kiếm ý, khí tức xung quanh lần nữa sôi trào. Tiếng gió từ Kiếm Khí kéo theo, tựa như đao cắt đứt thân thể, chỉ cần hơi không cẩn thận, cũng sẽ bị xé nát.

Lực sát thương mà Lãnh Toan Linh phóng ra lần này, so với kiếm lúc trước, tăng vọt không biết bao nhiêu lần.

Rất rõ ràng, lần này Lãnh Toan Linh đã chuẩn bị dùng hết toàn lực, muốn đẩy Thẩm Mộc vào chỗ chết.

Một thanh tiểu kiếm đỏ thắm, từ mi tâm nàng bay ra, hàn quang sắc bén, sát khí bức người, giống như bên trong thân kiếm ẩn chứa sức mạnh cường đại!

Cách xa Mạnh Phi Sách, Trương Tùng Trì và những người khác vẫn như cũ có thể cảm nhận được thanh tiểu kiếm kinh khủng này, đều nhao nhao kinh ngạc.

“Đây sẽ là bản mệnh kiếm của Lãnh Toan Linh sao?”

“Nghe nói kiếm phôi bẩm sinh của nàng cũng là một loại tương đối đặc thù, không ngờ lại ôn dưỡng được bản mệnh kiếm đáng sợ như vậy!”

Mạnh Phi Sách than thở: “Xem ra, nếu muốn liều mạng, ta không bằng nàng.”

Trương Tùng Trì gật đầu: “Khó trách năm đó nàng từ chối lời mời của Vạn Kiếm Tông chúng ta, quả thật có tư bản kiêu ngạo.”

“Thần du của Thẩm Mộc Phong Cương này, tuy nói có chút không hợp thói thường, nhưng chênh lệch cảnh giới làm sao đền bù được đây?”

“Ra tay!”

Ngay tại lúc hai người đang cảm khái, bản mệnh kiếm của Lãnh Toan Linh đã bắn ra!

Sau một khắc!

Chuôi tiểu kiếm đỏ thắm kia nháy mắt biến lớn, nơi nó đi qua đều bị Kiếm Khí phá nát!

Cả khu vực bắt đầu trời đất quay cuồng, phảng phất tất cả muốn bị một kiếm này chém tới.

Cũng chính là lúc Đình Nghiêm phủ đã bị hủy diệt. Nếu như còn ở đó, ngược lại có thể lĩnh hội một phen lực phá hoại chân chính của một kiếm này. Ước chừng đơn thuần hiệu quả phá hủy, không thể nào kém hơn hiện tại.

Phi kiếm tinh hồng tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới gần Thẩm Mộc.

Mà giờ khắc này, Thẩm Mộc sớm đã phóng thích Thần Hồn, tự nhiên đã sớm phát hiện ra chuôi bản mệnh kiếm không tầm thường này.

Nếu như còn ở Kim Thân Cảnh, hắn có lẽ chỉ có thể vận chuyển Kim Thân Quyết phòng ngự, miễn cưỡng chống đỡ.

Nhưng khi đặt chân Thần Du Cảnh, và sở hữu mấy chục tòa Thức hải Khí phủ, cảm giác của Thần Hồn đã sớm mạnh mẽ vượt xa cảnh giới hiện tại.

Cho nên dù là đối mặt bản mệnh kiếm của cường giả Lầu Mười Tầng, hắn vẫn như cũ có thể bắt giữ quỹ tích vận hành của phi kiếm.