Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1445

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1445 :Câm điếc tiên sinh (2)
Không ngờ nàng đến châu Phi tìm kiếm cách mở ra phong ấn, kết quả lại thành thế này.
"Đừng tưởng chúng ta sợ các ngươi! Ta đến!" Một nam nhân độ trung niên đang muốn đi ra, Hoa Thiên Thiên kéo hắn ta lại, lắc đầu với hắn ta.
"Hoa Thiên Thiên, ngươi không thể đi cùng bọn họ, ba huynh đệ bọn họ có quá nhiều nữ nhân, ngươi lại thần thánh như thế, chúng ta không thể trơ mắt nhìn ngươi bị bọn họ vấy bẩn!" Nam nhân kia vô cùng căm phẫn nói.
Hoa Thiên Thiên mỉm cười với hắn ta,"Jill, cảm ơn ngươi, cảm ơn các ngươi đã chăm sóc ta trong khoảng thời gian này."
"Lúc trước, nếu không có các ngươi thì ta đã chết trong miệng Thú Thần..."
"Tiếp tục đánh nữa cũng không thay đổi được điều gì, chúng ta không đấu lại Maca tộc, ta không thể trơ mắt nhìn các ngươi chịu chết vì ta!"
"Hoa Thiên Thiên!" Thôn trưởng Pliny bắt lấy tay Hoa Thiên Thiên, không chịu để nàng rời đi.
Nhưng Hoa Thiên Thiên vẫn rưng rưng né tránh cánh tay của hắn ta.
Allen cười to nói,"Ha ha ha, Hoa Thiên Thiên, cuối cùng ngươi đã suy nghĩ rõ ràng, thấy chưa, đây là thực lực tuyệt đối, đối mặt với thực lực thì người yếu chỉ có thể lựa chọn thần phục!"
"Tới đi, Hoa Thiên Thiên, huynh đệ chúng ta sẽ yêu thương ngươi thật tốt, ít nhất sẽ yêu thương ngươi thời gian một năm! Chờ chúng ta chơi chán rồi, có lẽ ngươi sẽ tự do! Ha ha ha ha!"
Hoa Thiên Thiên lòng như đao cắt nhưng đã không còn lựa chọn nào khác, đi về phía Allen Batuta.
"Chờ chút!" Đúng vào lúc này trong thôn làng vang lên một giọng nói.
Tất cả mọi người nhìn theo hướng giọng nói, lúc thấy nam nhân kia, ngay cả Allen không ngừng cười như điên cũng không nhịn được sắc mặt âm trầm.
"Sokhava?!"
Người tới chính là cường giả hàng đầu Bodie, người thức tỉnh Sokhava!
Dưới ánh hào quang của hắn ta, đã không còn ai chú ý đến Giang Khải và Lohith ở sau lưng hắn ta.
Giang Khải cúi đầu, khẽ nói với Lohith,"Nhớ kỹ ngươi đã đồng ý với ta, không được phép nói những chuyện thây trước đó với ai nửa chữ, bao gồm ca ca ngươi!"
Lohith gật đầu thật mạnh,"Chỉ cần ngươi đồng ý huấn luyện cho ta, ta đảm bảo sẽ không nói ra, ai cũng không nói!"
Giang Khải mỉm cười, tiểu tử này thật thông minh.
Sokhava đi đến giữa sân nhìn ba huynh đệ Batuta một cái, sau đó quay đầu nhìn về phía Hoa Thiên Thiên, đột nhiên móc ra một bông hoa dại từ sau lưng,"Tặng cho nữ thần trong lòng ta."
Hoa Thiên Thiên hơi ngơ ngác, tình huống như thế nào? Sokhava cũng thích mình?
Nhưng lúc này sự xuất hiện của Sokhava chắc chắn là một cọng cỏ cứu mạng, Hoa Thiên Thiên rất thông minh nhận lấy đóa hoa kia.
Sokhava lập tức quay người nhìn về phía ba huynh đệ Batuta và một đám người Maca tộc,"Dựa theo truyền thống, các ngươi đã đến cướp người, ta cũng là người theo đuổi vậy cũng có tư cách cạnh tranh công bằng."
"Apu, Pons, Allen, trong ba người các ngươi có lẽ cũng chỉ có Allen miễn cưỡng có tư cách đánh với ta một trận, Allen, chúng ta có cần đánh một trận không?"
Allen Batuta híp mắt lại, nhìn chằm chằm Sokhava,"Ngươi muốn đối đầu với Maca tộc?"
"Ta chỉ tranh đoạt cô nương yêu dấu, không muốn kéo lên đến phương diện bộ lạc." Sokhava lạnh nhạt nói,"Ngoài ra, trước khi dùng toàn bộ bộ lạc ép ta, tốt nhất về hỏi gia gia ngươi xem hắn có cho phép ngươi làm như vậy không?"
Trong mắt Allen lộ ra vẻ vô cùng oán độc, cười lạnh nói,"Được, Bodie tộc các ngươi thật sự có chút bản lĩnh, lại mời được Sokhava tới... Được, vậy hôm nay chúng ta dừng ở đây nhưng các ngươi phải nhớ cho kỹ, Sokhava có thể bảo vệ các ngươi một ngày, lại không bảo vệ được các ngươi cả đời!"
"Còn có ngươi, Sokhava, chẳng mấy chốc ngươi và tộc nhân của ngươi sẽ phải trả giá đắt vì sự lỗ mãng của ngươi!"
"Chúng ta đi!"
Sau khi đưa mắt nhìn người Maca tộc rời đi, Hoa Thiên Thiên đi đến trước mặt Sokhava, thành khẩn nói,"Cảm ơn ngươi đã giải vây giúp ta."
Sokhava mỉm cười vung tay áo,"Nữ sĩ khách sáo, nếu không phải ta hơi lớn tuổi, biết đâu ta cũng sẽ theo đuổi một vị nữ sĩ rực rỡ như hoa tươi và ánh nắng giống ngươi."
"Đáng tiếc..."
"Đáng tiếc cái gì?" Hoa Thiên Thiên kỳ quái hỏi.
"Đáng tiếc, dù ta muốn theo đuổi, có lẽ cũng bị người ta cướp đi."
"A?" Hoa Thiên Thiên lại có vẻ vô cùng nghi ngờ, một siêu cấp cường giả như Sokhava có thể đứng vào vị trí top 10 ở châu Phi, còn có người có thể giành được của hắn ta?
Sokhava nhìn về phía Giang Khải, vừa cười vừa nói,"Ta nói đúng không, câm điếc tiên sinh?"
Hoa Thiên Thiên càng nghi ngờ hơn, sao hắn ta lại hỏi tên đầu gỗ kia?
Lại nhìn sang Giang Khải, nàng nhếch miệng mỉm cười liền đi xem xét thương thế của thôn dân.
"Huynh đệ Batuta sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu các ngươi hoan nghênh thì trong khoảng thời gian này ta tạm thời ở lại trong thôn các ngươi, không biết có tiện không?" Sokhava nói.
Thôn trưởng Pliny hơi cúi đầu với Sokhava,"Chiến Thần Sokhava là người mà chúng ta mời cũng không mời được, nếu có thể ở lại đương nhiên Balu tộc chúng ta cầu còn không được."
Sokhava mỉm cười,"Ta ở với hắn."
Nói xong, hắn ta nhìn về phía Giang Khải.
Giang Khải cau mày, trong thôn chắc còn phòng trống, tên này cứ muốn chen chúc một chỗ với mình?