Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 1284

topic

Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 1284 :Bất tử chi thân! Lần này thì quá đáng rồi (2)

Trong lòng mọi người nhao nhao nảy sinh những suy nghĩ khác thường.

Có lúc, những chuyện quá mức tà môn lại đại biểu cho sự cường đại tuyệt đối của đối phương.

“Mấy ca, nếu như Chu Bách Liệt thật sự không giết chết được Thẩm Mộc này thì sao?”

“Ngươi nói hắn không khéo trận chiến này sẽ thua sao?”

“Không phải ý đó, ta chỉ là cảm thấy việc này có chút không ổn chút nào, sao có thể có người không giết chết được đâu?”

“Nếu không, chúng ta cũng xem thử một chút? Đừng tiến tới quá mạnh, vạn nhất người này thật sự có cường giả nghịch thiên đứng sau, chúng ta đều toi đời.”

“Ừm, nói đúng, làm ra vẻ một chút, xem xét kỹ lưỡng rồi hãy nói.”

Ở nơi xa.

Chu Bách Liệt giọng khàn đặc: “Thẩm Mộc! Chết cho ta!!!”

Thẩm Mộc: “Lại gặp mặt, như cách ba thu vậy. Lại nữa à?”

“Chết!”

“Lại tới nữa đi.”

“Chết!”

“Ta ăn một bữa cơm trở ra.”

“……”

“!!!”

“!!!”

Giờ phút này, hầu như tất cả mọi người đều bị Thẩm Mộc làm cho bối rối.

Nếu như trước đó còn có người hoài nghi chuyện Thẩm Mộc chết đi sống lại có điều kỳ quặc, nhưng khi tất cả những điều này xảy ra trước mắt mọi người, thì không còn ai nói được lời nào nữa, hoàn toàn thay đổi nhận thức của họ về Thần Hồn câu diệt.

Phải biết, trong mỗi lần giao chiến như vậy, Chu Bách Liệt mỗi lần đều dốc hết toàn lực.

Phi kiếm bổn mạng của hắn hầu như không ai không biết sự mạnh mẽ của nó, huống hồ hắn lại đang ở cảnh giới lầu mười chín. Một Kiếm Tu ở cảnh giới này hầu như có thể trảm thiên Trảm Địa, dễ như trở bàn tay có thể khiến một người có cảnh giới thấp hơn hắn Thần Hồn câu diệt.

Nhưng cho dù là như vậy, Thẩm Mộc lại vẫn có thể không ngừng phục sinh.

Thật giống như có vô số Thẩm Mộc vậy, khi một người chết đi, ngay khoảnh khắc tiếp theo, một Thẩm Mộc mới lại sẽ từ Phong Cương thành đi ra.

Và mỗi lần, hắn đều bị chém giết khi hai chân chưa hoàn toàn đạp lên lầu mười chín.

Nhưng có người có thể cảm nhận được rằng, mỗi lần Thẩm Mộc này xuất hiện, tựa hồ cường độ thân thể cùng uy năng cảnh giới của hắn đều mạnh hơn trước đó mấy phần.

Điều này khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

“Cái đệt, Thẩm Mộc này rốt cuộc là chuyện gì vậy? Thật sự chẳng lẽ có bất tử chi thân sao?”

“Không có khả năng, nhất định là vị Thần cảnh cường giả phía sau giúp đỡ hắn.”

“Thế nhưng mỗi lần hắn xuất hiện, thể xác đều mạnh hơn so với trước đó, chẳng lẽ là tu hành công pháp gì? Bất tử bất diệt?”

“Bất tử bất diệt là không thể nào, nếu như thật sự làm được, chẳng phải là nghịch thiên sao? Thiên Triều Thần Quốc đều phải ngán ngẩm.”

“Mỗi lần hắn tử vong đều là Thần Hồn câu diệt, cho nên chỉ có thể là một loại huyễn tượng nào đó, hoặc là Di Hoa Tiếp Mộc chi pháp mà chúng ta không thể tưởng tượng nổi, đã chuyển dời Thần Hồn trong nháy mắt. Người chết đó rất có thể là một kẻ chết thay nào đó, loại bí thuật bàng môn tả đạo này cũng không phải không tồn tại.”

“Ừm, huynh đệ này nói ngược lại có chút đạo lý, bất quá vẫn không thể giải thích được lý do vì sao mỗi lần hắn xuất hiện đều mạnh mẽ hơn trước đó.”

“Cái này… sao ta cứ có cảm giác như hắn đang dùng Chu Bách Liệt để cày cấp thực lực cho mình vậy? Dựa theo những trận giao đấu bình thường giữa các tu sĩ, mỗi lần đối chiến thảm thiết, chỉ cần không chết, cảnh giới và thực lực của bản thân đều sẽ có sự tăng lên đáng kể.

Mà dưới nhiều lần như vậy, Thẩm Mộc không ngừng chết đi sống lại, vậy thì tương đương với đã trải qua vô số lần đánh nhau sống mái, kiểu này mà không tăng lên thì cũng khó lắm phải không?”

Có người nghĩ tới điểm này, bỗng nhiên kinh ngạc hô lên!

“Ta biết rồi! Con hàng này chẳng phải đang lợi dụng Chu Bách Liệt sao! Đây là giúp hắn lên lầu! Vốn dĩ hắn không có năng lực nhanh như vậy để lên lầu mười chín, nhưng nếu mỗi lần hắn khởi tử hoàn sinh, mỗi lần đều đã trải qua sinh tử, thì cảnh giới của hắn tăng lên thần tốc, điều này còn hữu dụng hơn cả việc dùng đan dược nữa! Cho nên, chỉ cần Chu Bách Liệt vẫn còn tiếp tục giết hắn, thì chính là đang giúp hắn tăng lên cảnh giới thực lực, càng nhanh chóng lên lầu!”

“Ta hiểu! Thẩm Mộc này rất có thể căn bản không có thực lực leo lên lầu mười chín, nhưng lại hết lần này tới lần khác vào thời điểm này lựa chọn tiến cảnh ngay trước mặt Chu Bách Liệt, rất rõ ràng hắn chính là cố ý!”

“Cái đệt! Cái này cũng tính toán được sao?”

“Người này có phải là có chút đáng sợ không?”

Giờ khắc này, tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm nghe kết luận mà người kia đưa ra.

Nếu quả thật là như vậy, thì quá đáng sợ, bởi vì từ xưa đến nay chưa từng có ai dám thử làm như vậy, mà lại mượn nhờ địch nhân chém giết mình để tiến hành tăng lên cảnh giới tu hành, điều này quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng sự thật lại đang xảy ra trước mắt mọi người.

Giờ phút này, ngay sau khi Chu Bách Liệt chém giết Thẩm Mộc không lâu một lần nữa, thì thân ảnh tiện hề hề kia lại từ Phong Cương thành bay ra.

Trên bầu trời, tòa bậc thang trường sinh lầu mười chín kia lại lần nữa hạ xuống.

Mà lần này, cái chân thứ hai của Thần Hồn Thẩm Mộc cũng đã vững vàng đạp lên đó!

Trước đó mỗi lần phục sinh đều rút ngắn khoảng cách một chút, mà bây giờ, hắn đã thực sự leo lên lầu mười chín!

“!!!”

“!!!”

Giờ khắc này, biểu cảm của Chu Bách Liệt đối diện lại cực kỳ âm u, hắn nhìn chằm chằm vào Thẩm Mộc, phi kiếm trong tay hắn bị nắm chặt đến điên cuồng run rẩy.

Đối với những lý do phân tích của những người phía sau, kỳ thực Chu Bách Liệt bản thân cũng không thể không nhìn ra.

Hắn tự nhiên đã sớm phát giác được Thẩm Mộc tựa hồ chính là muốn lợi dụng công kích của mình để tăng lên cảnh giới bản thân.

Vốn dĩ ngay từ đầu hắn vẫn không quá tin tưởng loại thủ đoạn nghịch thiên này, nhưng giờ phút này lại chỉ có thể thừa nhận.

Bởi vì Thẩm Mộc đã lên lầu mười chín.

Lúc này, hai chân của hắn đều đã đứng ở phía trên lầu mười chín, mà một phần công lao trong đó tất cả đều phải quy về chính hắn.

Phải biết, kiểu cổ vũ uy phong của địch nhân như thế này mới là khó chịu nhất.

Mà giờ khắc này, nội tâm của Chu Bách Liệt lại vô cùng rối rắm.

Hắn cũng không biết có nên động thủ hay không.

Nếu như tiếp tục giết hắn, không khéo cảnh giới của hắn còn có thể tiếp tục tăng lên, sẽ tạo thành độ khó lớn hơn cho về sau.

Nhưng nếu không ra tay giết hắn thì trong lòng lại cảm thấy có chút nghẹn đến khó chịu.

Quả thực là tiến thoái lưỡng nan, giống như trực tiếp bị nhét một đống phân vào cổ họng, bị mắc kẹt nửa vời trong đó, quả thực khó chịu muốn mạng.

Đối diện, Thẩm Mộc lại không để ý đến ánh mắt dử tợn của Chu Bách Liệt.