Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1479

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1479 :Người đột phá gông xiềng
Erisa trừng to mắt, nàng thấy nơi xa có một ngọn lửa màu u lam giáng xuống từ trên trời, rơi mạnh xuống mặt đất cứ như thù hận trong lòng nàng đang điên cuồng thiêu đốt, xông thẳng tới chân trời!
Thanh trường kiếm cắm trên cổ Allen Batuta ở sau lưng lại chấn động mạnh mẽ, phát ra tiếng ong ong.
Sau đó, nó trực tiếp rút ra từ trên cổ Allen Batuta, trong nháy mắt bắn về phía ngọn lửa màu xanh kia.
Một giọng nói trầm thấp vang vọng toàn trường.
"Các ngươi đều phải chết!"
Erisa không khỏi hơi nghi ngờ, chẳng lẽ mình xuất hiện ảo giác sao? Thứ bị ngọn lửa kia bao bọc, rốt cuộc là người hay...
Sau khi Hỗn độn thánh tôn thấy ngọn lửa màu xanh nơi xa, hơi híp mắt lại,"Là hắn?"
Sokhava khiếp sợ nhìn người tới, trong đầu có vô số nghi ngờ.
Không phải Giang Khải đã chết trong tẩm cung Anubis sao? Ngay cả Anubis cũng nói hắn chắc chắn phải chết nhưng lúc này hắn lại xuất hiện ở đây?
Trong đám người, mấy hài tử bị xiềng xích trói lại thấy rõ dáng vẻ người tới đều há to miệng.
Lohith không thể tưởng tượng nổi nói,"Là, Câm điếc?"
Đột nhiên, ngọn lửa màu xanh kia lấy tốc độ cực nhanh bắn về phía Hỗn độn thánh tôn.
Tròng mắt Hỗn độn thánh tôn co rụt lại, tốc độ của người này nhanh hơn Sokhava quá nhiều!
Lúc ngọn lửa màu xanh đến gần, đột nhiên một đạo kiếm khí bắn đến, Hỗn độn thánh tôn cũng không dám sơ suất, hất Sokhava ra, đồng thời đánh ra Hỗn độn hư không.
Vốn Hỗn độn hư không có thể tiêu hóa công kích của đối thủ, lại không thể hoàn toàn tiêu hóa đạo kiếm khí này, hai chiêu va chạm ở trên không trung bộc phát ra một sóng khí mạnh mẽ.
Hỗn độn thánh tôn vội vàng đẩy Sokhava ra, tránh đi chấn động.
"Sơ suất! Công kích của tên này mạnh như vậy?"
Hỗn độn thánh tôn vừa lùi lại, ngọn lửa màu xanh lập tức đến bên cạnh Sokhava.
"Sokhava!"
"Khải... Thật sự là ngươi? Ta còn tưởng ngươi đã chết." Sokhava khiếp sợ nhìn về phía Giang Khải.
"Thật xin lỗi, Balu tộc đã bị diệt!"
Giang Khải nhìn Sokhava vết thương chồng chất, thở dài một hơi,"Ta đã biết!"
"Đây không phải lỗi của ngươi, ta đến trả thù cho Balu tộc!"
"Ngươi nghỉ ngơi trước đi, việc còn lại giao cho ta."
Giang Khải vội vàng gọi tiểu hỗn cầu lên,"Tiểu hỗn cầu, chữa trị thương thế cho Sokhava đi."
Sokhava thấy Giang Khải có năng lực chữa trị, vội vàng nói,"Cứu Erisa trước!"
Giang Khải nhìn mặt đất một chút, đại tế ti Bodie tộc đã đầu một nơi thân một nẻo, không cứu sống nổi, nữ nhân kia cũng không rõ sống chết.
Nhưng Sokhava đã nói như vậy, Giang Khải liền để tiểu hỗn cầu thử một chút.
Tiểu hỗn cầu nhảy đến trước người Erisa nhìn lỗ máu trên bụng nàng một chút, nằm sấp trên người nàng liếm liếm, vết thương của Erisa bắt đầu khép lại rất thần kỳ.
Erisa đột nhiên thở ra một hơi, cứ như bị người ta túm về từ địa ngục.
"Quá tốt..." Sokhava thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Giang Khải gọi Khải Vô Địch ra, chuẩn bị đưa hai người về trận doanh Bodie tộc.
"Ngươi... Đột phá nhân thần rồi sao?" Sokhava lo lắng hỏi, dù sao sau đó Giang Khải phải đối mặt với kẻ địch có thực lực quá kinh khủng.
Giang Khải gật đầu,"Đột phá."
Sokhava vô cùng khiếp sợ, hắn ta cũng biết việc thần căn từ chỗ Anubis, Giang Khải không phải người thức tỉnh, theo lý thuyết đã không cách nào đột phá nhân thần nhưng hắn lại đột phá!
Bây giờ không phải lúc để vặn hỏi.
"Khải, cẩn thận Hỗn độn thánh tôn kia, hắn là Thần Thú cấp tề thiên buông xuống!" Sokhava vội la lên.
Giang Khải thoáng do dự.
Cấp tề thiên? Đó là đẳng cấp mạnh hơn cấp địa hoàng, cao hơn mình một cảnh giới lớn!
Chẳng trách Maca tộc không tiếp tục che giấu thân phận nữa, sau khi tru diệt Balu tộc lại tới vây công Bodie tộc, Cuồng nhiệt giả muốn dựa vào cường giả này quét ngang châu Phi!
"Đã biết." Giang Khải thản nhiên nói một câu, lại quay người đi về phía Maca tộc.
Hỗn độn thánh tôn chờ đợi ở nơi này đã lâu, sau khi hắn ta bị Giang Khải đánh lui cũng không ngăn cản Giang Khải cứu người.
Cho đến lúc này hắn ta còn hơi hăng hái đánh giá Giang Khải từ trên xuống dưới,"Hình như ngươi mạnh hơn bằng hữu của ngươi rất nhiều."
Giang Khải chỉ đơn giản nhìn thoáng qua Hỗn độn thánh tôn một cái liền nhíu mày.
Vẻ ngoài của Hỗn độn thánh tôn này rõ ràng không phải nhân loại, nhưng Giang Khải lại thấy bóng dáng một người khác ở trên người hắn ta.
"Giang Vô Địch?"
Hỗn độn thánh tôn mỉm cười,"Quả nhiên là ngươi, không sai, hắn chính là vật chứa giáng lâm của ta, không thể không nói đây là một vật chứa hoàn mỹ."
"Chỉ là thỉnh thoảng trong đầu ta sẽ vang lên giọng của hắn, yêu cầu duy nhất của hắn là giết ngươi!"
Giang Vô Địch lại trở thành vật chứa để Cuồng nhiệt giả triệu hoán buông xuống, đây là điều mà Giang Khải không ngờ.
"Sao có thể! Giang Vô Địch đã chết trong tay ta!"
Nhưng chẳng mấy chốc Giang Khải đã nghĩ đến một khả nào khác.
Dường như trong tay người nào đó còn có một phần thần khí vô cùng quỷ dị nhưng lại vô cùng cường đại, Thị thần chi thư!
Giang Vô Địch và Lưu Viễn Hương vốn là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, Giang Vô Địch đã chiến tử vậy tất nhiên Lưu Viễn Hương sẽ trở thành người thắng cuối cùng.