Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1329
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1329 :Gặp gỡ trong rừng
Chiba Orihime nhẹ gật đầu, “Ừ, trong thiên phú chức nghiệp của ta có nhắc đến, ta có thể kết nối với phần lớn vong hồn nhưng lại không cách nào ra lệnh bọn họ tác chiến vì ta, trừ khi tìm ra vong hồn có sự liên hệ cường đại nào đó với ta, mới có thể trở thành thị hồn của ta.” “Thế nhưng ta cũng không biết rốt cuộc là vong hồn gì có thể sinh ra sự liên hệ cường đại với ta.” Giang Khải suy nghĩ, nói, “Nếu là sự liên hệ cường đại, vậy chắc các ngươi có thể cảm giác được đối phương, Orihime, ngươi đừng vội vàng, ta tin tưởng ngươi sẽ tìm được thị hồn của mình.” “Đúng rồi, phụ thân ngươi nói lực lượng linh hồn của ngươi cường đại hơn người bình thường, ngươi biết tại sao không?” Chiba Orihime suy nghĩ, nói, “Ta cũng từng nghĩ đến vấn đề này, nghĩ đến nghĩ lui ta cảm thấy có thể do chức nghiệp của ta là một loại chức nghiệp có thể kết nối với minh giới, nói cách khác năng lực cảm ngộ sinh và tử mạnh hơn người khác.” Giang Khải suy nghĩ thêm chút nữa.
Mấu chốt của công kích nguyên thần là “lĩnh ngộ” sinh tử, bản thân hắn tốn mười mấy vạn lần tử vong mới có thể học xong công kích nguyên thần.
Sau đó càng tốn thời gian nửa năm chiến đấu ở chiến trường Thú Thần, càng trải nghiệm tử vong rõ rệt hơn, lúc này mới hoàn toàn nắm giữ công kích nguyên thần.
Thiên phú của Thông linh sư thật sự khiến người ta hâm mộ.
“Giang Khải ca, ngươi đang suy nghĩ điều gì?” Giang Khải tỉnh táo lại, mỉm cười với Chiba Orihime, “Không có gì, thiên phú của ngươi là thứ mà bao nhiêu cường giả hâm mộ lại không có được, dù không có thị hồn cũng không sao, chỉ cần học được công kích nguyên thần, phối hợp một chút kỹ năng thông dụng cũng có thể tạo ra sự tổn thương không tầm thường.” “Ta vừa tới Quỷ Tinh không bao lâu, phụ thân đã cho ta một bản kiếm pháp, đẳng cấp rất cao nhưng ta không thuộc nhiều lắm.” Chiba Orihime cúi đầu, xấu hổ nói.
“Không có việc gì, có công kích nguyên thần thì không sợ. Đi, ta dẫn ngươi đi tìm mấy con dã thú, chúng ta thử nghiệm.” Dọc theo con đường này, Giang Khải dẫn theo Chiba Orihime thỉnh thoảng tìm một số dã thú, tiến hành dạy học thực chiến.
Giang Khải có thể nắm giữ công kích nguyên thần, có thể nói là đi theo con đường giản dị nhất, hoàn toàn thông qua cảm ngộ thực chiến để tích lũy, cũng vì nguyên nhân như thế nên hắn lĩnh ngộ công kích nguyên thần càng thấu đáo hơn những người khác.
Có lão sư như Giang Khải, cộng thêm năng lực lĩnh ngộ của Chiba Orihime với cảm giác tử vong thật sự kinh người, trải qua hơn mười ngày dạy học, trong một lúc vô tình Chiba Orihime lại đánh ra một lần công kích nguyên thần.
Lồng ngực cứng rắn của con Xích nham cự viên trước mặt lại bị một kiếm của Chiba Orihime quét ra một vệt máu!
Theo lý thuyết, dựa theo công kích, vũ khí của Chiba Orihime thì nàng không thể phá phòng ngự của Xích nham cự viên, Chiba Orihime càng không biết công kích chân khí, cách giải thích duy nhất là một kiếm vừa rồi ẩn chứa công kích nguyên thần!
“ĐM, hơn mười ngày đã dùng ra công kích nguyên thần!” Giang Khải trợn to mắt, so sánh ra hắn tốn thời gian hơn một năm, có lẽ đây là sự chênh lệch do thiên phú chức nghiệp mang đến đi.
“Đây chính là công kích nguyên thần?” Chiba Orihime còn đứng ngơ ngác ở nơi đó.
“Giang Khải ca! Giang Khải ca, ta dùng ra công kích nguyên thần!” Chiba Orihime vui vẻ như hài tử, kích động quay người ôm lấy Giang Khải.
Giang Khải cũng cảm thấy vui thay cho Chiba Orihime.
Nhưng trong nháy mắt thân thể hai người tiếp xúc thân mật, hai người đều hơn ngạc nhiên.
Lúc này khuôn mặt cực đẹp của Chiba Orihime cách Giang Khải chỉ mười centimet, Giang Khải có thể cảm giác được hơi thở thơm ngọt của Chiba Orihime, mùi hương thơm ngát nhàn nhạt trên người tràn vào trong mũi.
Vẻ vui sướng trong đôi mắt tràn ngập linh khí của Orihime dần nhạt đi, ngược lại dần trở nên hơi mê ly.
Bờ môi hồng của nàng khẽ mở, hô hấp hơi gấp gáp…
Chiba Orihime luôn rất đẹp, nhưng trong khoảng cách gần này Giang Khải mới phát hiện Chiba Orihime đẹp đến mức thật sự không chút tỳ vết.
Lần này, Chiba Orihime không né tránh đôi mắt của Giang Khải, giọng nói của nàng cũng mềm nhũn như thân thể của nàng.
“Giang Khải ca, thật ra… Người mà ta luôn thích là ngươi…” “Trước đó ta không dám nghĩ đến nhưng ta biết việc của ngươi và Tư Diêu tỷ tỷ, nàng đã rời đi… Ta có thể làm bạn gái của ngươi không?” Nói xong, bờ môi hồng của Chiba Orihime lại nhích đến gần một chút.
Trong đầu Giang Khải vang lên ong ong, tuy ý thức của hắn nói cho hắn biết phải tránh ra, nhưng thân thể lại cứng đờ ở đó như kèm theo mấy vạn lần trọng lực, muốn động đậy cũng không được.
Ngay lúc đôi môi thơm ngọt của Chiba Orihime sắp đè xuống, ánh mắt Giang Khải nhìn thoáng qua đột nhiên thấy được một bóng đen đang lao như bay về phía này!
Tiểu hỗn cầu?
Con hàng này nổi tiếng là lắm mồm! Có thể chắc chắn nếu nó thấy được, chắc chắn sẽ biểu diễn sinh động tất cả hình ảnh đã thấy cho mọi người!
Giang Khải lập tức tê cả da đầu, một tay kéo Chiba Orihime ra sau lưng, giận quát một tiếng, “Kiếm động cửu thiên!”
Mấu chốt của công kích nguyên thần là “lĩnh ngộ” sinh tử, bản thân hắn tốn mười mấy vạn lần tử vong mới có thể học xong công kích nguyên thần.
Sau đó càng tốn thời gian nửa năm chiến đấu ở chiến trường Thú Thần, càng trải nghiệm tử vong rõ rệt hơn, lúc này mới hoàn toàn nắm giữ công kích nguyên thần.
Thiên phú của Thông linh sư thật sự khiến người ta hâm mộ.
“Giang Khải ca, ngươi đang suy nghĩ điều gì?” Giang Khải tỉnh táo lại, mỉm cười với Chiba Orihime, “Không có gì, thiên phú của ngươi là thứ mà bao nhiêu cường giả hâm mộ lại không có được, dù không có thị hồn cũng không sao, chỉ cần học được công kích nguyên thần, phối hợp một chút kỹ năng thông dụng cũng có thể tạo ra sự tổn thương không tầm thường.” “Ta vừa tới Quỷ Tinh không bao lâu, phụ thân đã cho ta một bản kiếm pháp, đẳng cấp rất cao nhưng ta không thuộc nhiều lắm.” Chiba Orihime cúi đầu, xấu hổ nói.
“Không có việc gì, có công kích nguyên thần thì không sợ. Đi, ta dẫn ngươi đi tìm mấy con dã thú, chúng ta thử nghiệm.” Dọc theo con đường này, Giang Khải dẫn theo Chiba Orihime thỉnh thoảng tìm một số dã thú, tiến hành dạy học thực chiến.
Giang Khải có thể nắm giữ công kích nguyên thần, có thể nói là đi theo con đường giản dị nhất, hoàn toàn thông qua cảm ngộ thực chiến để tích lũy, cũng vì nguyên nhân như thế nên hắn lĩnh ngộ công kích nguyên thần càng thấu đáo hơn những người khác.
Có lão sư như Giang Khải, cộng thêm năng lực lĩnh ngộ của Chiba Orihime với cảm giác tử vong thật sự kinh người, trải qua hơn mười ngày dạy học, trong một lúc vô tình Chiba Orihime lại đánh ra một lần công kích nguyên thần.
Lồng ngực cứng rắn của con Xích nham cự viên trước mặt lại bị một kiếm của Chiba Orihime quét ra một vệt máu!
Theo lý thuyết, dựa theo công kích, vũ khí của Chiba Orihime thì nàng không thể phá phòng ngự của Xích nham cự viên, Chiba Orihime càng không biết công kích chân khí, cách giải thích duy nhất là một kiếm vừa rồi ẩn chứa công kích nguyên thần!
“ĐM, hơn mười ngày đã dùng ra công kích nguyên thần!” Giang Khải trợn to mắt, so sánh ra hắn tốn thời gian hơn một năm, có lẽ đây là sự chênh lệch do thiên phú chức nghiệp mang đến đi.
“Đây chính là công kích nguyên thần?” Chiba Orihime còn đứng ngơ ngác ở nơi đó.
“Giang Khải ca! Giang Khải ca, ta dùng ra công kích nguyên thần!” Chiba Orihime vui vẻ như hài tử, kích động quay người ôm lấy Giang Khải.
Giang Khải cũng cảm thấy vui thay cho Chiba Orihime.
Nhưng trong nháy mắt thân thể hai người tiếp xúc thân mật, hai người đều hơn ngạc nhiên.
Lúc này khuôn mặt cực đẹp của Chiba Orihime cách Giang Khải chỉ mười centimet, Giang Khải có thể cảm giác được hơi thở thơm ngọt của Chiba Orihime, mùi hương thơm ngát nhàn nhạt trên người tràn vào trong mũi.
Vẻ vui sướng trong đôi mắt tràn ngập linh khí của Orihime dần nhạt đi, ngược lại dần trở nên hơi mê ly.
Bờ môi hồng của nàng khẽ mở, hô hấp hơi gấp gáp…
Chiba Orihime luôn rất đẹp, nhưng trong khoảng cách gần này Giang Khải mới phát hiện Chiba Orihime đẹp đến mức thật sự không chút tỳ vết.
Lần này, Chiba Orihime không né tránh đôi mắt của Giang Khải, giọng nói của nàng cũng mềm nhũn như thân thể của nàng.
“Giang Khải ca, thật ra… Người mà ta luôn thích là ngươi…” “Trước đó ta không dám nghĩ đến nhưng ta biết việc của ngươi và Tư Diêu tỷ tỷ, nàng đã rời đi… Ta có thể làm bạn gái của ngươi không?” Nói xong, bờ môi hồng của Chiba Orihime lại nhích đến gần một chút.
Trong đầu Giang Khải vang lên ong ong, tuy ý thức của hắn nói cho hắn biết phải tránh ra, nhưng thân thể lại cứng đờ ở đó như kèm theo mấy vạn lần trọng lực, muốn động đậy cũng không được.
Ngay lúc đôi môi thơm ngọt của Chiba Orihime sắp đè xuống, ánh mắt Giang Khải nhìn thoáng qua đột nhiên thấy được một bóng đen đang lao như bay về phía này!
Tiểu hỗn cầu?
Con hàng này nổi tiếng là lắm mồm! Có thể chắc chắn nếu nó thấy được, chắc chắn sẽ biểu diễn sinh động tất cả hình ảnh đã thấy cho mọi người!
Giang Khải lập tức tê cả da đầu, một tay kéo Chiba Orihime ra sau lưng, giận quát một tiếng, “Kiếm động cửu thiên!”