Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con - Chương 559

topic

Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con - Chương 559 :

Tuy mùi vị kỳ quái, nhưng lũ báo con lại rất thích ăn. Mười mấy chậu cá bị Parker, Vinson và lũ báo con chia nhau ăn gần hết. Cũng may giống đực có khả năng tiêu hóa mạnh, ăn nhiều thứ linh tinh như vậy mà không hề hấn gì.

 

Bên ngoài trời còn nhá nhem, hốc cây đã sớm chìm vào bóng tối.

 

Bạch Tinh Tinh treo thanh gỗ được khảm những viên ngọc phát sáng lên tường, tiếp tục may quần áo cho trẻ sơ sinh.

 

Nếu là bé gái, sinh ra sẽ vào mùa lạnh, phải chuẩn bị thêm nhiều quần áo mới được.

 

Bạch Tinh Tinh may rất tỉ mỉ, đột nhiên ánh sáng tối sầm lại, nàng ngẩng đầu, mặt nở nụ cười, “Vinson.”

 

Vinson mang theo một thân hơi ẩm vào hốc cây, nhìn Bạch Tinh Tinh đang ngồi trên đệm, ánh mắt lập tức dịu dàng.

 

“Gần đây thích ăn cá à?”

 

“Ừm.” Bạch Tinh Tinh xin lỗi nói: “Xin lỗi nhé, làm các anh phải ăn nhiều món cá kỳ lạ như vậy.”

 

Vinson lập tức nói: “Ta thích ăn cá.”

 

“Nói bậy, Báo tộc chúng ta mới thích ăn cá nhất!” Ngay sau đó bên ngoài hốc cây truyền đến một giọng nói kích động, Parker bò vào.

 

Một m.ô.n.g ngồi xuống bên cạnh Bạch Tinh Tinh, Parker sờ sờ cái bụng nhỏ hơi nhô lên vì ngồi của nàng, vẻ mặt dịu dàng, “Con gái chắc chắn là của ta.”

 

Cảnh tượng tranh giành tình cảm này làm Bạch Tinh Tinh cảm thấy không tự nhiên, a! Quả nhiên vẫn là khó thích ứng!

 

“Con gái?” Vinson cả ngày bận rộn, lại hoàn toàn không hiểu chu kỳ động d.ụ.c của Bạch Tinh Tinh, nghe thấy Parker nói, sắc mặt lập tức thay đổi.

 

Bạch Tinh Tinh nói: “Ừm, hôm nay em mới biết thời gian m.a.n.g t.h.a.i của con gái có gần một năm, con non ít nhất cũng được hai tháng rồi, còn chưa rõ ràng, chắc chắn là con gái.”

 

Parker cho rằng Vinson cũng muốn tranh con gái trong bụng Tinh Tinh, càng thêm cảnh giác, trừng mắt nhìn hắn nói: “Chắc chắn là của ta.”

 

“Ừm.” Vinson nhìn bụng Bạch Tinh Tinh, siết chặt nắm tay, giọng điệu dị thường trầm thấp: “Nhất định là giống cái của Báo tộc.”


“Gào ô?” Parker ngẩng đầu liếc Vinson một cái, tuy không biết Vinson vì sao lại nhượng bộ, nhưng nghe thấy anh ta nói vẫn rất vui vẻ.

 

“Tinh Tinh, ngày mai ta đi bắt cá lớn, không phải muốn ăn đầu cá sao? Đầu cá lớn chắc chắn đủ cho nàng ăn.”

 

Bạch Tinh Tinh cảm kích liếc Vinson một cái, nói: “Ừm.”

 



 

Do dự Bạch Tinh Tinh gần đây ăn quá ít, các giống đực trong nhà đều lo lắng suông.

 

Ngày hôm sau, Vinson không ra ngoài làm việc, cùng Parker xuống sông bắt cá đi. Curtis nghĩ đến những món đồ ăn đã giấu ở gần Vạn Thú Thành, cũng đi về lấy trước.

 

Trong chốc lát, trong nhà chỉ còn lại có Bạch Tinh Tinh và ba con báo con.

 

Lũ báo con gánh vác trách nhiệm bảo vệ mẹ, hôm nay đứa nào cũng trưởng thành ổn định hơn không ít, lẽo đẽo theo sau mẹ, hễ có động tĩnh là lập tức vào trạng thái cảnh giác cấp một.

 

Bạch Tinh Tinh bị chúng làm cho bật cười, khom lưng búng búng vào tai con út: “May mà các con đều không hôi lắm, nếu như mấy hôm trước, mẹ đã bị các con hun đến ngất rồi.”

 

“Gào ô!” Con út ngượng ngùng chạy ra mấy bước.

 

Trên không trung truyền đến một tiếng kêu khổng tước trầm thấp mà linh hoạt, Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu, thưởng thức con khổng tước đang bay lượn với đôi cánh xòe rộng.

 

Alva vui mừng kêu lên với Bạch Tinh Tinh, kết quả vui quá hóa buồn, một đầu đ.â.m vào thân cây nhà mình.

 

“Rắc!”

 

Kêu t.h.ả.m một tiếng, con khổng tước “lảo đảo” rơi xuống, được một cành cây rậm rạp hiểm hóc đỡ lấy.

 

“Phụt!” Bạch Tinh Tinh bật cười.

 

Alva ổn định thân thể, như trốn tránh mà chui vào hốc cây dưới cành. Một lát sau, biến thành một thanh niên mỹ miều đi ra.