Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 724

topic

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 724 :Thí chủ khoan đã (37)

Editor: Tieen

 

Chương 724: Thí chủ khoan đã (37)

 

Toàn bộ pháp khí của Huyền Thanh đều bị yêu tinh chế trụ, rớt xuống các góc trong phòng.

 

Huyền Thanh nắm chặt pháp trượng, đối mặt với công kích của yêu tinh.

 

Tô Mộc đỡ trán...

 

Tên ngốc này...

 

Mũi chân cô nhẹ chạm vào bả vai hắn, muốn ngăn cản một phần công kích cho hắn, lại phát hiện trên chân không biết từ khi nào đã bị một pháp khí của hắn bao vây, làm cho cô không cách nào di chuyển.

 

Cô quay đầu nhìn mặt Huyền Thanh, lại chỉ nhìn thấy hắn nghênh đón một đạo công kích mãnh liệt kia, khóe môi chảy máu.

 

Hai mắt Tô Mộc tối sầm lại, cầm đan dược ra, đặt lên môi hắn: "Ăn đi."

 

Huyền Thanh liếc mắt một cái, cũng chưa kịp nói chuyện, công kích phía dưới liền nối tiếp.

 

Huyền Thanh mang theo Tô Mộc tránh né công kích, pháp trượng trên tay ném về phía yêu tinh.

 

Hắn đứng vững, ngón tay lướt qua máu bên môi, sau đó hai tay vỗ vào nhau tạo thành chữ thập.

 

Bởi vì hai tay vỗ mạnh, các đầu ngón tay mang theo những vết máu run lên.

 

Lúc hai tay khép lại, vết máu theo ngón tay thon dài trượt xuống lan tràn.

 

Lúc Huyền Thanh há miệng chuẩn bị niệm chú, trong môi đầu tiên là bị Tô Mộc nhét đan dược vào bên trong.

 

"Nuốt xuống."

 

Huyền Thanh nhanh chóng nuốt xuống, sau đó bắt đầu ngâm nhẹ chú văn.

 

Nhất thời quanh người Huyền Thanh vờn quanh vầng sáng màu vàng nhàn nhạt.

 

Ánh sáng nhàn nhạt này phảng phất như vòng bảo hộ hắn, ngăn cản được đợt công kích đầu tiên do yêu quái đánh tới.

 

Tô Mộc phát hiện điểm này rũ mắt.

 

Lấy một quả bom từ không gian, bật lửa đốt cháy, sau đó ném về phía đối diện.

 

"Rầm..." một tiếng nổ lớn.

 

Không phải ở đối diện, mà là ở bên ngoài phòng vang lên.

 

Là yêu tinh kia cho rằng đây là ám khí, đem thứ này xốc ra ngoài phòng.

 

Quả bom vang lên trong khu phức hợp bên ngoài đại viện.

 

Vốn ban đêm yên tĩnh lại truyền ra một tiếng nổ lớn, chấn động tai.

 

Không ngoài ý muốn, người Lan gia toàn bộ đều tỉnh.

 

Lan đại thiện nhân vẫn luôn ngồi ở bên cửa sổ trong bóng đêm, không cách nào ngủ được, Lan phu nhân ngược lại bị đánh thức, thần sắc ngẩn người, lập tức phản ứng lại tiếng vang kia, nhấc chăn lên liền vội vàng xuống giường.

 

"Ý Nhi của ta... Ý Nhi của ta..."

 

Giày cũng không mang liền sốt ruột chạy về phía đại sảnh.

 

"Phu nhân, trước tiên đừng nóng vội, mang giày vào." Lan đại thiện nhân ngược lại không hoảng loạn, ngăn cản Lan phu nhân, để cho bà mang giày xong.

 

Trong bóng tối, Lan phu nhân cầm cổ tay Lan đại thiện nhân, mặc dù nhìn không rõ ông ta, nhưng vẫn trừng mắt nhìn, giọng nói phảng phất bị xé rách khàn khàn.

 

"Lão gia, có phải ông trời muốn trừng phạt chúng ta hay không? Có phải ông trời đều biết không? Ý Nhi của ta, Ý Nhi của ta đã không còn nữa, tại sao? Tại sao? Ta chỉ cần Ý Nhi của ta sống thật tốt, tại sao ông trời không để Ý Nhi của ta sống thật tốt chứ?"

 

"Hung thủ sát hại Ý Nhi của ta ở đâu?! Ở đâu!!! Ta nhất định phải cùng hắn đồng quy vu tận!!!"

 

"Lão gia, tại sao ông không tìm hung thủ sát Ý Nhi!? Tại sao?"

 

Lan phu nhân lẳng lặng nắm chặt cổ tay Lan đại thiện nhân, giống như muốn dùng sức bóp nát.

 

Lan đại thiện nhân trấn an: "Phu nhân, Ý Nhi đã đi rồi, chúng ta không thể bởi vì hắn hại cả Lan gia. Ta tin rằng Ý Nhi sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của ta."

 

"Bùm bùm ——"

 

Bên ngoài tiếp tục truyền đến tiếng động, lập tức truyền đến một trận thét chói tai.

 

"Là, là yêu quái a!!!"

 

"Mau chạy đi, yêu quái muốn ăn thịt người a!"

 

"Chạy đi, chạy đi!"

 

Tiếng bước chân cuống quýt chạy về phía cửa tòa nhà.

 

Lan đại thiện nhân buông Lan phu nhân ra, ra cửa, lớn tiếng hô: "Đừng để bất cứ ai ra khỏi nhà này!"