Ta Có Thể Nhìn Thấu Vạn Vật - Chương 157

topic

Ta Có Thể Nhìn Thấu Vạn Vật - Chương 157 :Lục soát

Quả nhiên, đó chính là bang Hắc Lang!

Lục Thanh đảo mắt nhìn quanh, phát hiện tất cả những kẻ có mặt đều là người của bang Hắc Lang.

Không chỉ có bang chủ Hắc Lang, mà hầu hết các đầu lĩnh trọng yếu khác cũng đều có mặt.

“Đúng là trùng hợp thật.”

Lục Thanh lạnh lùng nheo mắt, trong đáy mắt dần hiện lên một tia hàn ý.

Tuy nhiên, y không hành động hấp tấp mà chỉ lặng lẽ quan sát.

Sự xuất hiện đột ngột của bang Hắc Lang quả thực có điều bất thường, ai biết phía sau còn ẩn chứa nguyên nhân gì khác.

“Phương huynh nói đùa rồi. Ta, Mã Cố, vì đắc tội quý nhân trong thành nên bị gia tộc đuổi đến nơi hoang vu này. Thường ngày chỉ biết uống rượu tiêu sầu, chẳng hề để tâm thế sự. Nghe nói thôn Hỉ lạc bốc cháy, đến hôm sau ta mới biết, khi cho người đến xem thì nơi đó chỉ còn lại tro tàn. Cụ thể xảy ra chuyện gì, ta thật sự không rõ. Nhưng trong thành chẳng phải đang đồn rằng chuyện này có liên quan đến nhà họ Ngụy sao?”

Bên kia, Mã Cố bị câu hỏi của Hắc Lang làm cho chấn động, song nét mặt vẫn giữ nguyên vẻ bình thản.

“Hừ, đừng lấy nhà họ Ngụy ra dọa ta. Nhà họ Ngụy bây giờ chẳng khác nào tượng đất qua sông, tự thân khó giữ, chẳng bao lâu nữa e rằng sẽ bị diệt tộc, hoàn toàn biến mất khỏi huyện Thương!”

Hắc Lang hừ lạnh, trong mắt lộ rõ sát khí. Toàn huyện ai cũng biết hắn từng bị ngân giáp vệ của nhà họ Ngụy đánh bại chỉ trong một chiêu, trọng thương mất mặt.

Lời Mã Cố vừa rồi chẳng khác nào cố tình châm chọc.

“Ngươi nói không biết chuyện thôn Hỉ lạc, vậy sao người của ta lại trông thấy phụ nữ trong thôn xuất hiện trong xưởng dệt của nhà ngươi hai hôm trước? Giải thích thế nào đây?”

Mã Cố chấn động trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn thản nhiên.

“Vậy sao? Chuyện này ta thật sự không rõ. Xưởng dệt của gia tộc vốn không do ta quản, khi nào có dịp ta sẽ hỏi quản sự xưởng báo ngươi một tiếng.”

“Mã Cố, ngươi cho rằng ta ngu à?” – Hắc Lang cười lạnh. “Người của thôn Hỉ lạc xuất hiện trong địa phận Mã gia, điều đó đủ chứng minh các ngươi có liên quan đến cái chết của Cửu gia ta cùng việc hủy diệt thôn hỉ lạc. Mã gia các ngươi chắc chắn đã cấu kết với nhà họ Ngụy! Ta đoán vợ con Ngụy Tinh Hà đang được các ngươi che giấu, thậm chí có thể đang ẩn trong phủ này!”

“Hắc Lang! Đừng ăn nói vu khống!” – Mã Cố giận dữ quát lớn, sắc mặt trở nên nghiêm nghị. “Ngươi tưởng Mã gia ta dễ bị ức h**p sao? Muốn vu tội cho chúng ta ư? Ngươi định gây chiến với Mã gia à?”

“Haha, gây chiến ư? Ngươi xứng sao?”

Hắc Lang bật cười khinh miệt, gương mặt tràn ngập chế giễu.

“Nếu là trước kia, ta còn e dè vài phần. Nhưng bây giờ thì khác rồi. Cứ về hỏi mấy lão già trong tộc ngươi xem họ còn dám đối đầu với bang Hắc Lang chúng ta không?”

Mã Cố rùng mình.

Hắn hiểu rõ, lời Hắc Lang nói không sai.

Kể từ khi bang Hắc Lang quy phục nhóm võ giả thần bí kia, thế lực của chúng bành trướng cực nhanh.

Nếu thực sự giao chiến, Mã gia tuyệt đối không thể địch lại.

Nhưng hắn cũng không thể để Hắc Lang dẫn người vào lục soát phủ.

Tuy ngụy phu nhân và con trai đang ẩn trong mật thất, song đám người bang Hắc Lang nổi tiếng gian xảo và thiện về ẩn nấp, trộm cướp — khó mà chắc rằng chúng sẽ không phát hiện ra mật thất.

Nghĩ đến đây, lòng Mã cố trở nên lo lắng.

Hắn không biết Ngụy phu nhân và con trai có nghe thấy động tĩnh bên ngoài mà trốn theo đường hầm ngầm hay chưa.

Sự xuất hiện đột ngột của đám Hắc Lang khiến hắn trở tay không kịp, không thể giúp hai mẹ con bọn họ chạy thoát.

“Nếu ngươi không dám, thì tránh ra!”

Thấy sắc mặt Mã Cố lộ vẻ khó xử, Hắc Lang càng đắc ý hơn.

Hắn biết rõ, bình thường dù được người khác nể mặt, nhưng những công tử thế gia như Mã Cố thật ra chẳng coi bọn hắn ra gì.

Nhìn thấy vẻ bất lực của đối phương, mà vẫn phải im lặng, khiến lòng Hắc Lang khoái trá chẳng khác nào được uống tuyết giữa mùa Hạ.

“Huynh đệ, vào lục soát! Không được bỏ sót chỗ nào!”

Hắc Lang vung tay ra lệnh cho đám người phía sau.

“Rõ!”

Hàng chục tên thuộc hạ bang Hắc Lang đồng thanh đáp, chuẩn bị xông vào.

“Khoan đã!”

“Khốn kiếp! Không biết điều!”

Mã Cố định cản lại, nhưng Hắc Lang đã nổi giận, nắm đấm to lớn của hắn vung lên, cuộn gió mạnh mẽ lao thẳng về phía Mã Cố!