Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1604

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1604 :Nguyên thần Hoa Thiên Thiên
Nhân cơ hội này, Giang Khải hỏi,"Rốt cuộc những kẻ địch mạnh đó là ai?"
"Bọn họ không phải người, không phải thần, mà là áp đảo bên trên chư thần..." Nguyên thần Hoa Thiên Thiên nhìn về phía Giang Khải,"Lúc ấy chúng ta gọi bọn họ là... Thiên đạo giả!"
"Thiên đạo giả?" Đây là lần đầu tiên Giang Khải nghe được từ này.
Ánh mắt nguyên thần Hoa Thiên Thiên nhìn về nơi xa như có thể xuyên qua hỗn độn vô biên, lại như đang nhớ đến chuyện cũ.
"Đúng, Thiên đạo giả, là quy tắc, là pháp đạo của thiên địa vạn vật!"
"Ta tin tưởng chắc chắn có người từng nói với ngươi, chỗ cường đại nhất của nhân tộc là lực lượng linh hồn, nhưng linh hồn là thứ gì?"
"Là tư tưởng, ý thức, ý chí, đồng thời cũng là dục vọng, tham lam, ngu xuẩn!"
Nói đến đây, Hoa Thiên Thiên bất đắc dĩ mỉm cười tự giễu,"Thân thể có hạn, linh hồn vô hạn, nói thì tốt bao nhiêu nhưng linh hồn vô hạn cũng bao gồm dục vọng, tham lam và ngu xuẩn vô hạn!"
"Một mặt, nhân tộc không ngừng đột phá cực hạn, từ phàm nhân đến Siêu phàm, lại đến nhân thần, địa thần, thiên thần, cường giả cấp thiên thần, đã có thể khống chế thiên địa nhưng nhân loại còn chưa vừa lòng, nhân loại đột phá đến tầng thứ cao hơn, chủ thần!"
"Chúng ta không chỉ muốn khống chế thế giới của mình, chúng ta muốn khống chế vạn vật!"
"Nhưng nhân loại đã quên chúng ta từ phàm nhân đột phá đến thần minh, chính là kết quả cảm giác vạn vật!"
"Thế là, nhân loại tham lam và dục vọng không có tận cùng, cuối cùng đưa đến trận hạo kiếp kia!"
"Đối mặt với Thiên đạo giả, thực lực mạnh hơn thì thế nào, bọn họ khống chế quy tắc, pháp tắc!"
"Quy tắc, pháp tắc?" Giang Khải chỉ cảm thấy mình khó có thể hiểu được lực lượng ở cấp độ này!
Nói xong, trong mắt nguyên thần Hoa Thiên Thiên xuất hiện vẻ trêu tức, nói với Giang Khải,"Không hiểu được? Được, ta lại lấy một ví dụ cho ngươi. Nhục thân cường đại của ngươi có thuộc tính mấy trăm tỷ, mấy vạn ức, có thể coi là ngươi cường đại đến mức có thể khai thiên tích địa, vậy ta hỏi ngươi, ngươi có thể sáng tạo thiên địa không? Ngươi có thể vung ra một kiếm khiến thiên địa đảo ngược không? Nơi ánh mắt ngươi nhìn tới, vạn vật có bốc hơi không?"
"Thật ra ta cũng không hiểu được, ta chỉ biết đây là lực lượng không cách nào với tới. Dù là linh hồn vô hạn mà chúng ta lấy làm tự hào, lại cũng có thứ không hiểu được..."
Trong đầu Giang Khải hơi loạn, nếu nói thuộc tính của những người xâm lấn kia đạt đến con số trên trời, mình còn có thể hiểu được, nhưng sáng tạo thế giới, thiên địa đảo ngược, vạn vật bốc hơi... Những năng lực này đã không phải thuộc tính có thể đạt tới, đơn giản là nghe rợn cả người!
"Đúng rồi, thế giới bên ngoài, Thị thần chi thư đã bắt đầu dung hợp chưa?" Nguyên thần Hoa Thiên Thiên đột nhiên hỏi.
"Đã bắt đầu, trước khi ta đi vào Tam thiên thế giới, Thần thị giả đã hoàn thành lần dung hợp thứ nhất."
Hoa Thiên Thiên hơi híp mắt lại,"Một năm một tờ, nói cách khác chúng ta còn có 99 năm..."
Giang Khải hỏi,"Lần trước nhân tộc sinh sôi như thế nào?"
"Ta ở Tam thiên thế giới, không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì." Nguyên thần Hoa Thiên Thiên nói,"Nhưng ta biết lúc ấy chín vị chủ thần như để lại một phương án cuối cùng."
"Phương án cuối cùng? Là phương án gì?"
Nguyên thần Hoa Thiên Thiên nhìn về phía Giang Khải, lắc đầu,"Ta cũng không biết phương án cụ thể, nhưng các ngươi đã còn sống vậy có lẽ... Kế hoạch của bọn họ đã thành công."
Sau khi nghe Hoa Thiên Thiên nói chuyện, trong lòng Giang Khải mãi không thể bình tĩnh.
Sư phụ vẫn không nói cho mình biết người xâm nhập năm đó là ai, nói là hiện tại hắn chưa cần biết.
Giang Khải còn cảm thấy sư phụ đánh giá thấp năng lực chịu đựng của mình, nhưng hiện tại xem ra biết người xâm nhập quả nhiên không phải việc vui sướng.
Chỉ nghe được một số năng lực của bọn họ, sẽ khiến tất cả mọi người cảm nhận được cảm giác bất lực mạnh mẽ!
"Bọn họ xuất hiện vì nhân tộc tham lam." Nguyên thần Hoa Thiên Thiên thở dài một hơi, đột nhiên nói.
Giang Khải im lặng một lúc lâu, đột nhiên Giang Khải lắc đầu,"Không, ta không cho rằng như vậy!"
Nguyên thần Hoa Thiên Thiên kỳ quái nhìn về phía Giang Khải,"Vì sao?"
Có lẽ đây cũng là vấn đề làm khó nàng, nàng rất mong đợi đáp án khác biệt.
Giang Khải nói,"Ta đồng ý nhân loại tham lam nhưng đột phá cực hạn bản thân có lỗi gì? Chẳng lẽ yên ổn với hiện trạng mới là điều những Thiên đạo giả kia hy vọng thấy được?"
"Đột phá cực hạn thì phải không ngừng phá vỡ pháp tắc nhận định trước đó, cũng chính vì điểm này mới khiến bọn họ cảm nhận được nguy cơ!"
"Đã có người có thể khống chế quy tắc, vì sao không thể là nhân loại chúng ta, cứ phải là bọn họ?"
"Thiên địa pháp tắc chân chính là tuân theo trật tự, bọn họ chỉ nắm trong tay lực lượng đạo pháp, cũng không có nghĩa là bản thân đạo pháp!"
"Đã không phải đạo pháp, vậy trong mắt của ta, bọn họ cũng là 'người', là người thì không có khả năng không cách nào chiến thắng!"
Nguyên thần Hoa Thiên Thiên đột nhiên ngơ ngác, nàng chưa từng nghĩ tới vấn đề này.