Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1524
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1524 :Nhân thần cao cấp
Chiến tuyến ở trên toàn cầu, chiến tuyến kéo quá dài đã rất khó có thể tiến thêm một bước thu hoạch, bọn họ lại thay đổi chiến thuật như muốn tập trung lực lượng công phá kinh thành Hoa Hạ cũng là nước lãnh đạo trước!
Sau khi các quốc gia nhận được tình báo lập tức phái người thức tỉnh của mình đi tiếp viện Hoa Hạ.
Trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, trên kinh thành tụ tập gần 5000 người thức tỉnh, đồng thời gần 6000 ma tỉnh giả và đại quân Thú Thần đông đảo đang áp sát kinh thành.
Từ lúc bắt đầu thời đại Thú Thần đến nay, trận chiến quy mô lớn nhất sắp khai hỏa!
Đổng soái đang phối hợp với tổng chỉ huy offline nguyên soái Bạch Huy, bố trí phòng tuyến trên kinh thành.
Sơ tán dân chúng, tinh anh Chiến Thần điện các nơi tụ tập, từng đám cường giả nước ngoài đến đây, mấu chốt nhất là mấy ngàn người thức tỉnh đều đã sẵn sàng trận địa đón quân địch.
Mãi đến nửa đêm, Đổng soái còn đang kiểm tra thiết bị vũ khí trong phòng.
Bạch soái đi vào ngồi bên cạnh Đổng soái, thở dài một hơi,"Lần này Cuồng nhiệt giả đã để mắt đến kinh thành."
Đổng soái lắc đầu,"Bọn họ cũng biết đạo lý bắt giặc phải bắt vua trước... Thật ra ta vẫn thấy kỳ quái, sao đột nhiên bọn họ lại xuất hiện nhiều ma tỉnh giả như vậy."
Bạch soái hừ lạnh một tiếng,"Ai biết được, lúc trước bên ta xuất hiện nhiều người thức tỉnh như vậy, ta đã cảm thấy hơi kỳ quặc, hiện tại xem ra hoặc do lần đó phát hiện Thần mộ số bảy đã chôn xuống tai họa ngầm cho hôm nay."
"Nhưng không cần đoán cũng biết, lúc đó ai có thể từ bỏ thăm dò Thần mộ số bảy chứ, cho nên tất cả đều không cách nào ngăn được."
Đổng soái thoáng nhíu mày nhưng biểu cảm này chỉ thoáng qua liền biến mất.
Bạch soái đột nhiên hỏi,"Đúng, môn sinh đắc ý Giang Khải của ngươi đâu? Theo lý thuyết, lúc này dù thân phận của hắn nhạy cảm nhưng hắn cũng không nên vắng mặt mới đúng."
Trong mắt Đổng soái thoáng lộ ra vẻ do dự, suy nghĩ một lát, nói,"Thật ra hắn đang ở Hoa Hạ."
"Ồ?!" Bạch soái trợn to mắt, giật mình nhìn Đổng soái,"Hắn, hắn ở đâu?"
"Thành thị số 045." Đổng soái nói,"Lão Bạch, chuyện này tuyệt đối không được nói với những người khác, hắn là lá bài tẩy của chúng ta!"
Bạch soái vội vàng gật đầu.
Đêm đã khuya, hai người chia ra trở về chỗ ở của mình nghỉ ngơi.
Vừa về đến chỗ ở, Đổng soái đã để thư ký đi tìm người,"Tiểu Lý, đi gọi Lộ Tuấn đến."
Lộ Tuấn nhanh chóng đến phòng ngủ của Đổng soái.
"Đổng soái tìm ta?"
Đổng soái vội nói,"Ngươi biết Giang Khải ở đâu không?"
Lộ Tuấn hơi do dự, cũng không biết có nên nói hay không.
Thấy biểu cảm của Lộ Tuấn, trong lòng Đổng soái đã rõ Lộ Tuấn chắc chắn biết.
"Hắn ở thành thị số 045 đúng không?" Đổng soái lại nói trước.
"Ngài, ngài biết sao." Lộ Tuấn hơi xấu hổ nói.
Đổng soái gật đầu,"Ta biết hắn chắc chắn muốn ngươi giữ bí mật nhưng ta cũng biết cách giữ bí mật của hắn rất tệ. Ta vẫn đang nghĩ nếu hắn thật sự không muốn để người khác biết mình đã quay về, vậy đừng nói cho ai biết, nhưng hết lần này đến lần khác lại nói cho mấy vị bằng hữu của mình."
"Hình như mấy vị bằng hữu kia đã nhanh chóng nói tin tức này cho một số người cho rằng đáng tin."
Đổng soái đứng lên, nhíu mày nói,"Dựa vào sự hiểu biết của ta với Tiểu Khải, hắn sẽ không chủ quan như vậy, nhưng ta vừa cẩn thận suy nghĩ có lẽ ta đã hiểu sai, biết đâu Tiểu Khải đang cố ý thả ra tin tức này."
Lộ Tuấn lập tức nhíu mày,"Vì sao?"
"Tra ra đồng bọn của Lưu Viễn Hương!" Đổng soái nói chắc chắn.
"Đồng bọn?" Lộ Tuấn tỏ ra hoang mang.
Đổng soái nói,"Thật ra chúng ta cũng biết trong cao tầng quân đội có đồng bạn của Lưu Viễn Hương đang ẩn nấp, đáng tiếc qua nhiều năm như vậy vẫn chưa tìm được người này."
"Tên kia trốn quá kỹ!"
"Nhưng chỉ cần là người sẽ có lúc lơ là bất cẩn! Bây giờ đại quân áp sát, hiện tại xem ra tình cảnh của kinh thành vô cùng nguy hiểm, loại tình huống này có thể khiến một vài người buông bỏ cảnh giác, từ đó lộ ra đuôi hồ ly!"
"Ngay vừa nãy... Khụ khụ, ngươi đừng nói chuyện này ra ngoài."
"Vâng! Đổng soái yên tâm, ta lấy tính mạng bảo đảm tuyệt đối không để lộ bí mật!" Lộ Tuấn lập tức nghiêm mặt nói.
Đổng soái gật đầu,"Ta tin tưởng, nếu không tin cũng không nói chuyện quan trọng như vậy cho ngươi biết."
"Ngay vừa rồi ta đã nói tin tức này cho Bạch soái."
"Ngài... Ngài muốn thăm dò hắn?"
Đổng soái gật đầu,"Vừa rồi Bạch soái nói một câu, hắn nói tất cả đều là không ngăn được... Câu nói này không giống lời nói của người quân đội chúng ta, càng không nên được nói ra từ trong miệng một quan chỉ huy."
"Hơn nữa, hắn còn nghe ngóng tin tức của Giang Khải từ chỗ ta... Nhớ đến lần trước, cũng là hắn chủ trương để Giang Khải tham gia Bán thần chi chiến, ngươi cũng nhớ lần Bán thần chi chiến đó, Giang Khải chỉ mạo hiểm thắng được Smith Giang!"
"Nói cách khác, rất có thể Giang Khải đã chết trong Bán thần chi chiến! Cho dù cuối cùng hắn thắng, kết quả cũng là hắn bị ép rời khỏi Hoa Hạ!"
Sau khi các quốc gia nhận được tình báo lập tức phái người thức tỉnh của mình đi tiếp viện Hoa Hạ.
Trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, trên kinh thành tụ tập gần 5000 người thức tỉnh, đồng thời gần 6000 ma tỉnh giả và đại quân Thú Thần đông đảo đang áp sát kinh thành.
Từ lúc bắt đầu thời đại Thú Thần đến nay, trận chiến quy mô lớn nhất sắp khai hỏa!
Đổng soái đang phối hợp với tổng chỉ huy offline nguyên soái Bạch Huy, bố trí phòng tuyến trên kinh thành.
Sơ tán dân chúng, tinh anh Chiến Thần điện các nơi tụ tập, từng đám cường giả nước ngoài đến đây, mấu chốt nhất là mấy ngàn người thức tỉnh đều đã sẵn sàng trận địa đón quân địch.
Mãi đến nửa đêm, Đổng soái còn đang kiểm tra thiết bị vũ khí trong phòng.
Bạch soái đi vào ngồi bên cạnh Đổng soái, thở dài một hơi,"Lần này Cuồng nhiệt giả đã để mắt đến kinh thành."
Đổng soái lắc đầu,"Bọn họ cũng biết đạo lý bắt giặc phải bắt vua trước... Thật ra ta vẫn thấy kỳ quái, sao đột nhiên bọn họ lại xuất hiện nhiều ma tỉnh giả như vậy."
Bạch soái hừ lạnh một tiếng,"Ai biết được, lúc trước bên ta xuất hiện nhiều người thức tỉnh như vậy, ta đã cảm thấy hơi kỳ quặc, hiện tại xem ra hoặc do lần đó phát hiện Thần mộ số bảy đã chôn xuống tai họa ngầm cho hôm nay."
"Nhưng không cần đoán cũng biết, lúc đó ai có thể từ bỏ thăm dò Thần mộ số bảy chứ, cho nên tất cả đều không cách nào ngăn được."
Đổng soái thoáng nhíu mày nhưng biểu cảm này chỉ thoáng qua liền biến mất.
Bạch soái đột nhiên hỏi,"Đúng, môn sinh đắc ý Giang Khải của ngươi đâu? Theo lý thuyết, lúc này dù thân phận của hắn nhạy cảm nhưng hắn cũng không nên vắng mặt mới đúng."
Trong mắt Đổng soái thoáng lộ ra vẻ do dự, suy nghĩ một lát, nói,"Thật ra hắn đang ở Hoa Hạ."
"Ồ?!" Bạch soái trợn to mắt, giật mình nhìn Đổng soái,"Hắn, hắn ở đâu?"
"Thành thị số 045." Đổng soái nói,"Lão Bạch, chuyện này tuyệt đối không được nói với những người khác, hắn là lá bài tẩy của chúng ta!"
Bạch soái vội vàng gật đầu.
Đêm đã khuya, hai người chia ra trở về chỗ ở của mình nghỉ ngơi.
Vừa về đến chỗ ở, Đổng soái đã để thư ký đi tìm người,"Tiểu Lý, đi gọi Lộ Tuấn đến."
Lộ Tuấn nhanh chóng đến phòng ngủ của Đổng soái.
"Đổng soái tìm ta?"
Đổng soái vội nói,"Ngươi biết Giang Khải ở đâu không?"
Lộ Tuấn hơi do dự, cũng không biết có nên nói hay không.
Thấy biểu cảm của Lộ Tuấn, trong lòng Đổng soái đã rõ Lộ Tuấn chắc chắn biết.
"Hắn ở thành thị số 045 đúng không?" Đổng soái lại nói trước.
"Ngài, ngài biết sao." Lộ Tuấn hơi xấu hổ nói.
Đổng soái gật đầu,"Ta biết hắn chắc chắn muốn ngươi giữ bí mật nhưng ta cũng biết cách giữ bí mật của hắn rất tệ. Ta vẫn đang nghĩ nếu hắn thật sự không muốn để người khác biết mình đã quay về, vậy đừng nói cho ai biết, nhưng hết lần này đến lần khác lại nói cho mấy vị bằng hữu của mình."
"Hình như mấy vị bằng hữu kia đã nhanh chóng nói tin tức này cho một số người cho rằng đáng tin."
Đổng soái đứng lên, nhíu mày nói,"Dựa vào sự hiểu biết của ta với Tiểu Khải, hắn sẽ không chủ quan như vậy, nhưng ta vừa cẩn thận suy nghĩ có lẽ ta đã hiểu sai, biết đâu Tiểu Khải đang cố ý thả ra tin tức này."
Lộ Tuấn lập tức nhíu mày,"Vì sao?"
"Tra ra đồng bọn của Lưu Viễn Hương!" Đổng soái nói chắc chắn.
"Đồng bọn?" Lộ Tuấn tỏ ra hoang mang.
Đổng soái nói,"Thật ra chúng ta cũng biết trong cao tầng quân đội có đồng bạn của Lưu Viễn Hương đang ẩn nấp, đáng tiếc qua nhiều năm như vậy vẫn chưa tìm được người này."
"Tên kia trốn quá kỹ!"
"Nhưng chỉ cần là người sẽ có lúc lơ là bất cẩn! Bây giờ đại quân áp sát, hiện tại xem ra tình cảnh của kinh thành vô cùng nguy hiểm, loại tình huống này có thể khiến một vài người buông bỏ cảnh giác, từ đó lộ ra đuôi hồ ly!"
"Ngay vừa nãy... Khụ khụ, ngươi đừng nói chuyện này ra ngoài."
"Vâng! Đổng soái yên tâm, ta lấy tính mạng bảo đảm tuyệt đối không để lộ bí mật!" Lộ Tuấn lập tức nghiêm mặt nói.
Đổng soái gật đầu,"Ta tin tưởng, nếu không tin cũng không nói chuyện quan trọng như vậy cho ngươi biết."
"Ngay vừa rồi ta đã nói tin tức này cho Bạch soái."
"Ngài... Ngài muốn thăm dò hắn?"
Đổng soái gật đầu,"Vừa rồi Bạch soái nói một câu, hắn nói tất cả đều là không ngăn được... Câu nói này không giống lời nói của người quân đội chúng ta, càng không nên được nói ra từ trong miệng một quan chỉ huy."
"Hơn nữa, hắn còn nghe ngóng tin tức của Giang Khải từ chỗ ta... Nhớ đến lần trước, cũng là hắn chủ trương để Giang Khải tham gia Bán thần chi chiến, ngươi cũng nhớ lần Bán thần chi chiến đó, Giang Khải chỉ mạo hiểm thắng được Smith Giang!"
"Nói cách khác, rất có thể Giang Khải đã chết trong Bán thần chi chiến! Cho dù cuối cùng hắn thắng, kết quả cũng là hắn bị ép rời khỏi Hoa Hạ!"