Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1608

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1608 :Thôn dân tuyệt vọng (2)
Tam Kiếm tiên sinh đọc hiểu sự tò mò trong mắt tiểu hỗn cầu, nó rất tò mò sau khi nó rời khỏi Vạn lý sơn hải sẽ biến thành cái gì.
Tam Kiếm tiên sinh mỉm cười, sâu xa nói,"Ngươi sẽ trở thành... Đại hỗn cầu!"
Giang Khải đứng bên cạnh lập tức phun ra một ngụm máu.
Một già một trẻ này có thể trò chuyện như vậy cũng là kỳ tích!
"Đồ đệ, cuối cùng ngươi đã đi ra!" Tam Kiếm tiên sinh thấy Giang Khải tỉnh lại cứ như tìm được cứu tinh,"Nhanh, trả tiểu hỗn cầu 80 viên Hóa tinh thạch trước đã, lại bổ sung chút năng lượng cho ta!"
Giang Khải đã nghe hết cuộc nói chuyện vừa rồi, sư phụ mượn tiền chỉ có thể do mình đến trả.
Tiểu hỗn cầu đếm từng viên Hóa tinh thạch do Giang Khải đưa tới, chỉ sợ thiếu một viên.
Giang Khải lại lấy ra 100 viên Hóa tinh thạch, chuẩn bị cho sư phụ.
"Ta không dùng hết nhiều như vậy trong một lần. Lúc trước ta để lại nguyên thần trong Trảm Yêu kiếm, mục đích chỉ là tìm kiếm người truyền thừa mà thôi, ngươi cho nhiều thì ta cũng không hấp thu được. Để Trảm Yêu kiếm hấp thu mười viên là được."
Giang Khải gật đầu, nghe theo lời sư phụ để Trảm Yêu kiếm hấp thu 10 viên Hóa tinh thạch.
"Có thu hoạch gì trong Hồn thiên bàn không?"
"Có! Sư phụ, hôm nay là Thần Chức lôi đài Hỏa diễm thành, thời gian không nhiều lắm, chờ quay về sẽ nói cho ngươi biết, chúng ta vẫn nên ra ngoài trước đi."
Tam Kiếm tiên sinh gật đầu, nhanh chóng hóa thành một đoàn khói xanh quay về Trảm Yêu kiếm.
"Tiểu hỗn cầu, đừng đếm." Giang Khải nhấc tiểu hỗn cầu lên cho vào trong túi, đẩy cửa đi ra ngoài.
Lúc Giang Khải đi ra cửa phòng, phát hiện đám người Hoa Thiên Thiên, Lưu Bắc Hà, Trần Dung, Trần Giang, Trần Đại Ngưu đang đứng trên mảnh đất trống trước phòng hắn, không biết đang nói cái gì.
Bốn người thây Giang Khải đi ra đều đi tới.
Ánh mắt Giang Khải không khỏi nhìn sang Hoa Thiên Thiên.
Nguyên thần Hoa Thiên Thiên nói cứ để Hoa Thiên Thiên quên nội dung kế hoạch liên quan tới phong ấn Tam thiên thế giới, có thể tưởng tượng lúc trước đưa ra quyết định này khiến nàng rất đau khổ, thà lựa chọn quên đi.
"Chuyển thế trùng sinh cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa sau khi chuyển thế có được trí nhớ nhưng trên thực tế Hoa Thiên Thiên đời này cũng không hoàn toàn là ta. Vì vậy, vốn không phải nàng đưa ra quyết định kia, cần gì để nàng gánh vác cảm giác tội lỗi kia cả đời." Lời nói của nguyên thần Hoa Thiên Thiên còn vang vọng bên tai Giang Khải.
"Giang Khải, thế nào?" Hoa Thiên Thiên hỏi.
Giang Khải tỉnh táo lại, không nhắc đến việc nguyên thần Hoa Thiên Thiên,"Có chút tăng lên."
"Thần Chức lôi đài đã bắt đầu chưa?"
Trần Dung nói,"Bây giờ chúng ta đến đó, thời gian vẫn còn dư giả."
"Tuy nhiên, Giang Khải ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng, vì năm nay có rất nhiều thôn làng không thể nộp thuế nên chỉ có thể đặt hy vọng vào việc tranh đoạt thần chức."
"Ba ngày trước, rất nhiều thôn làng liên hợp lại lấy ra tất cả Nham yêu chi tâm, thuê một số cao thủ ở bên ngoài, lần Thần Chức lôi đài này sẽ khá dữ dội."
"Theo ta được biết, trong đó có ba người có thần chức!"
Giang Khải nhíu mày,"Bọn họ bằng lòng đến giúp đỡ?"
Trần Giang lắc đầu, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ,"Giúp đỡ? Quạ trong thiên hạ đều màu đen, bọn họ đâu tốt bụng như vậy."
"Chỉ là ngày thường bọn họ không tiện tiến vào lãnh địa thần chức giả cùng cấp, lần này vừa hay Hỏa diễm thành rung chuyển, đã có thể lấy không mấy ngàn viên Nham yêu chi tâm, lại có thể nhân cơ hội chiếm lấy thần chức, đương nhiên bọn họ bằng lòng thử một lần."
"Ba thần chức giả kia đều là người tham lam, vơ vét hơn một trăm thôn làng! Dù bọn họ chiếm lấy thần chức, ta cảm thấy cũng chỉ là uống rượu độc giải khát, đuổi sói mời hổ."
Đấu loại đã có ba tên thần chức giả cùng cấp, sau đó còn phải lấy một địch hai mới có thể chiếm lấy thần chức.
Tất cả mọi người lo lắng nhìn về phía Giang Khải, lần chiếm lấy thần chức này có độ khó tăng vọt, hắn sẽ vượt qua được sao?
Nhưng Giang Khải chỉ từ tốn nói,"Thời gian không còn sớm, đi thôi."...
Hỏa diễm thành.
Ngày hôm nay trong thành kín người hết chỗ, rất nhiều người bình thường không chú ý đến tranh đoạt thần chức đều đến quan chiến.
Sau trận chiến này, dân chúng ở khu vực này sẽ phải nộp thuế, bốn ngày trước đã không cách nào tiến vào Dung nham chi tâm, rất nhiều thôn xóm chắc chắn không thể nộp đủ, đến lúc đó thứ chờ đợi bọn họ là sự trừng phạt tàn khốc nhất!
Trung tâm bầu trời Hỏa diễm thành xuất hiện một chiếc lôi đài, một tia sáng bạc bắn ra, xông thẳng tới chân trời.
Giang Khải đang muốn trèo lên lôi đài, đột nhiên thấy cách đó không xa có ba người đang nhìn mình.
Giang Khải hơi híp mắt lại, là Bán thánh nên hắn có thể cảm giác được ba người kia là trợ thủ do thôn dân mời đến.
Chỉ là, bọn họ lại kết bạn đồng hành?
Thấy tình cảnh này, trong lòng Giang Khải đã có suy đoán đại khái.
Xem ra thôn dân mất tiền vô ích.
Đúng vào lúc này, cửa lớn Hỏa diễm thành mở rộng, hai tên nam tử cưỡi hai con ngựa đỏ thẫm như ngọn lửa, được thủ vệ hộ tống rời khỏi cửa thành.