Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1576
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1576 :Nữ tử thần bí (2)
"Trần Khuê có thể cảm giác được người nhân thần trở xuống trong khu quản hạt, khu quản hạt Thánh nhân đã bao gồm khu quản hạt Bán thánh, hơn nữa có thể cảm giác đẳng cấp cao hơn."
"Việc ngươi chiếm lấy thần chức chắc chắn trốn không thoát thần chức giả cấp trên của Trần Khuê. Bây giờ mỗi một hành động của ngươi đều trong tầm mắt của hắn!"
Giang Khải không khỏi trợn to mắt, hắn lại không nghĩ đến điểm này."
"Bắc Hà đại ca có ý là..."
"Ý của ta là, vì cái gọi là biết người biết ta trăm chiến không thua, bây giờ ngươi không cách nào biết được hành động của vị thánh nhân kia nhưng hắn lại hiểu rõ mỗi một hành động của ngươi, về điểm này ngươi rất bất lợi."
"Cho nên, dù muốn tranh đoạt càng nhiều thần chức hơn, ta cũng đề nghị tạm thời ngươi nhảy ra khỏi phạm vi Nhân giới trước, sau đó ngươi muốn khiêu chiến thần chức Thánh nhân thì đột nhiên đánh tới sẽ khiến hắn không thể đề phòng từ trước."
"Ngươi cũng biết có vài thần chức giả vì củng cố địa vị của mình, thường không từ thủ đoạn, quanh co khiêu chiến có thể tránh nguy hiểm ở trình độ lớn nhất."
Giang Khải không khỏi gật đầu, sự hiểu biết của hắn với Tam thiên thế giới vẫn là quá ít.
"Còn có một điều!" Lưu Bắc Hà tiếp tục nói,"Thời gian khiêu chiến các thần chức khác biệt, ngươi mù mờ tiến về, vận khí tốt không cần đợi lâu, vận khí không tốt biết đâu phải chờ hơn nửa năm."
Giang Khải không ngừng gật đầu, suy nghĩ của Bắc Hà đại ca cẩn thận hơn mình rất nhiều, cũng may hắn ta kịp thời nhắc nhở.
Lưu Bắc Hà cũng nhận ra suy nghĩ của Giang Khải, đột nhiên thu hồi nụ cười, ôm quyền nói với Giang Khải,"Bán thánh đại nhân, cả nhà ta đều được đại nhân cứu giúp, Bắc Hà đã sớm nói nếu có người cứu cả nhà ta, ta không tiếc làm trâu làm ngựa!"
"Những năm qua ta cũng vào nam ra bắc mấy chục năm, chưa nói đến hiểu rõ toàn vực các giới phân bộ, tình hình thần chức như lòng bàn tay, cũng có biết một hai."
"Nếu đại nhân không chê, Bắc Hà nguyện đi theo đại nhân dốc hết sức mọn!"
Giang Khải nhíu mày nhìn Lưu Bắc Hà,"Bắc Hà đại ca, ngươi vừa đoàn tụ với người nhà, nếu đi theo ta thì không biết lúc nào mới có thể quay về..."
Lưu Bắc Hà phóng khoáng cười nói,"Mặc dù ta nhớ nhung người nhà, nhưng nguy cơ lần này cũng khiến ta nhận ra ta không có năng lực bảo vệ người nhà!"
"Ta đã thu xếp tốt cho Ngọc Oánh và Kiệt nhi, đi theo đại nhân cũng coi như tâm tư nhỏ mọn của ta, những ngày gần đây đi theo đại nhân khiến thực lực của ta có tăng trưởng, cho nên kính xin đại nhân thành toàn!"
Giang Khải hơi do dự, nhẹ gật đầu,"Được, nhưng sau này đừng gọi là đại nhân nữa, không được tự nhiên, gọi ta Giang Khải là được."
"Được!"
Giang Khải tạm thời giao Bán thánh thành cho những người dự thi từng bị Trần Khuê giết hại, tuy Giang Khải và bọn họ cũng không tính quá quen thuộc, nhưng Giang Khải hơi chuyển động suy nghĩ một chút có thể hiểu rõ tình hình bên trong Bán thánh thành, không cần lo lắng.
"Giang bán thánh, chúng ta từng lĩnh giáo sự ác độc của Trần Khuê, đã sớm khát vọng Bán thánh thành nghênh đón minh chủ, đại nhân có ân với chúng ta, có ân với Bán thánh thành, chúng ta thề sống chết trung thành, tất không hổ thẹn!" Nam tử cầm trường thương dẫn đầu mọi người, quỳ một chân trên đất, ôm quyền lĩnh mệnh.
Giang Khải vội vàng đỡ người kia dậy,"Tuyên Vũ đại ca, đã nói không cần hành lễ."
"Đã vậy, ta giao Bán thánh thành cho các ngươi, hy vọng các ngươi có thể để dân chúng trong thành sống ngày tháng thái bình!"
Từ biệt Bán thánh thành, Lưu Bắc Hà nhìn đại lục trước mắt, nói,"Bên tay trái, đi qua hai lãnh địa Bán thánh sẽ đến Nguyên tố giới, bên tay phải cần đi qua một lãnh địa Bán thánh, một lãnh địa Thánh nhân, sau đó đi thẳng về hướng đông sẽ đến lãnh địa Đạo giới."
Giang Khải suy nghĩ thêm chút.
Yêu cầu của sư phụ thật sự quá cao, muốn để hắn đến các giới kiếm thần chức về, Nguyên tố giới hay Đạo giới thì hắn đều phải đến.
Nhưng hướng đông cần đi qua một lãnh địa Thánh nhân, Giang Khải cũng không xác định Vô thần chi địa của mình có tác dụng với thiên phú thần chức của Thánh nhân hay không, tốt nhất vẫn tiến hành theo chất lượng, tạm thời tránh Thánh nhân trước.
"Nguyên tố giới đi, ta phải kiếm hai thần chức ở bên kia." Giang Khải lắc đầu nói.
"Hai thần chức?" Lưu Bắc Hà giật mình nói.
Giang Khải nhún vai, bất đắc dĩ nói,"Khẩu vị của sư phụ ta lớn... Dù sao, đi Nguyên tố giới trước đi."...
Kinh thành Hoa Hạ, khu vực tổng bộ quân đội.
Hắc thần vừa rời khỏi Chiến Thần điện, đột nhiên có một nữ tử đi thẳng đến, hai người đụng thẳng vào nhau.
Người kia vội vàng hấp tấp, sau khi nói xin lỗi lại vội vàng rời đi.
Hắc thần nhìn bóng lưng người kia luôn cảm giác như đã từng quen biết, nhưng lại không nghĩ ra được.
Hắc thần còn đang ngơ ngác, đột nhiên phát hiện ở khuỷu tay kẹp một tờ giấy.
Là người kia nhét cho mình?
Hắc thần vội vàng mở tờ giấy ra.
[Đổng soái gặp nguy, nhanh cứu! 】 Sau khi Hắc thần nhìn hàng chữ bên trên, lập tức như bị điện giật!
"Việc ngươi chiếm lấy thần chức chắc chắn trốn không thoát thần chức giả cấp trên của Trần Khuê. Bây giờ mỗi một hành động của ngươi đều trong tầm mắt của hắn!"
Giang Khải không khỏi trợn to mắt, hắn lại không nghĩ đến điểm này."
"Bắc Hà đại ca có ý là..."
"Ý của ta là, vì cái gọi là biết người biết ta trăm chiến không thua, bây giờ ngươi không cách nào biết được hành động của vị thánh nhân kia nhưng hắn lại hiểu rõ mỗi một hành động của ngươi, về điểm này ngươi rất bất lợi."
"Cho nên, dù muốn tranh đoạt càng nhiều thần chức hơn, ta cũng đề nghị tạm thời ngươi nhảy ra khỏi phạm vi Nhân giới trước, sau đó ngươi muốn khiêu chiến thần chức Thánh nhân thì đột nhiên đánh tới sẽ khiến hắn không thể đề phòng từ trước."
"Ngươi cũng biết có vài thần chức giả vì củng cố địa vị của mình, thường không từ thủ đoạn, quanh co khiêu chiến có thể tránh nguy hiểm ở trình độ lớn nhất."
Giang Khải không khỏi gật đầu, sự hiểu biết của hắn với Tam thiên thế giới vẫn là quá ít.
"Còn có một điều!" Lưu Bắc Hà tiếp tục nói,"Thời gian khiêu chiến các thần chức khác biệt, ngươi mù mờ tiến về, vận khí tốt không cần đợi lâu, vận khí không tốt biết đâu phải chờ hơn nửa năm."
Giang Khải không ngừng gật đầu, suy nghĩ của Bắc Hà đại ca cẩn thận hơn mình rất nhiều, cũng may hắn ta kịp thời nhắc nhở.
Lưu Bắc Hà cũng nhận ra suy nghĩ của Giang Khải, đột nhiên thu hồi nụ cười, ôm quyền nói với Giang Khải,"Bán thánh đại nhân, cả nhà ta đều được đại nhân cứu giúp, Bắc Hà đã sớm nói nếu có người cứu cả nhà ta, ta không tiếc làm trâu làm ngựa!"
"Những năm qua ta cũng vào nam ra bắc mấy chục năm, chưa nói đến hiểu rõ toàn vực các giới phân bộ, tình hình thần chức như lòng bàn tay, cũng có biết một hai."
"Nếu đại nhân không chê, Bắc Hà nguyện đi theo đại nhân dốc hết sức mọn!"
Giang Khải nhíu mày nhìn Lưu Bắc Hà,"Bắc Hà đại ca, ngươi vừa đoàn tụ với người nhà, nếu đi theo ta thì không biết lúc nào mới có thể quay về..."
Lưu Bắc Hà phóng khoáng cười nói,"Mặc dù ta nhớ nhung người nhà, nhưng nguy cơ lần này cũng khiến ta nhận ra ta không có năng lực bảo vệ người nhà!"
"Ta đã thu xếp tốt cho Ngọc Oánh và Kiệt nhi, đi theo đại nhân cũng coi như tâm tư nhỏ mọn của ta, những ngày gần đây đi theo đại nhân khiến thực lực của ta có tăng trưởng, cho nên kính xin đại nhân thành toàn!"
Giang Khải hơi do dự, nhẹ gật đầu,"Được, nhưng sau này đừng gọi là đại nhân nữa, không được tự nhiên, gọi ta Giang Khải là được."
"Được!"
Giang Khải tạm thời giao Bán thánh thành cho những người dự thi từng bị Trần Khuê giết hại, tuy Giang Khải và bọn họ cũng không tính quá quen thuộc, nhưng Giang Khải hơi chuyển động suy nghĩ một chút có thể hiểu rõ tình hình bên trong Bán thánh thành, không cần lo lắng.
"Giang bán thánh, chúng ta từng lĩnh giáo sự ác độc của Trần Khuê, đã sớm khát vọng Bán thánh thành nghênh đón minh chủ, đại nhân có ân với chúng ta, có ân với Bán thánh thành, chúng ta thề sống chết trung thành, tất không hổ thẹn!" Nam tử cầm trường thương dẫn đầu mọi người, quỳ một chân trên đất, ôm quyền lĩnh mệnh.
Giang Khải vội vàng đỡ người kia dậy,"Tuyên Vũ đại ca, đã nói không cần hành lễ."
"Đã vậy, ta giao Bán thánh thành cho các ngươi, hy vọng các ngươi có thể để dân chúng trong thành sống ngày tháng thái bình!"
Từ biệt Bán thánh thành, Lưu Bắc Hà nhìn đại lục trước mắt, nói,"Bên tay trái, đi qua hai lãnh địa Bán thánh sẽ đến Nguyên tố giới, bên tay phải cần đi qua một lãnh địa Bán thánh, một lãnh địa Thánh nhân, sau đó đi thẳng về hướng đông sẽ đến lãnh địa Đạo giới."
Giang Khải suy nghĩ thêm chút.
Yêu cầu của sư phụ thật sự quá cao, muốn để hắn đến các giới kiếm thần chức về, Nguyên tố giới hay Đạo giới thì hắn đều phải đến.
Nhưng hướng đông cần đi qua một lãnh địa Thánh nhân, Giang Khải cũng không xác định Vô thần chi địa của mình có tác dụng với thiên phú thần chức của Thánh nhân hay không, tốt nhất vẫn tiến hành theo chất lượng, tạm thời tránh Thánh nhân trước.
"Nguyên tố giới đi, ta phải kiếm hai thần chức ở bên kia." Giang Khải lắc đầu nói.
"Hai thần chức?" Lưu Bắc Hà giật mình nói.
Giang Khải nhún vai, bất đắc dĩ nói,"Khẩu vị của sư phụ ta lớn... Dù sao, đi Nguyên tố giới trước đi."...
Kinh thành Hoa Hạ, khu vực tổng bộ quân đội.
Hắc thần vừa rời khỏi Chiến Thần điện, đột nhiên có một nữ tử đi thẳng đến, hai người đụng thẳng vào nhau.
Người kia vội vàng hấp tấp, sau khi nói xin lỗi lại vội vàng rời đi.
Hắc thần nhìn bóng lưng người kia luôn cảm giác như đã từng quen biết, nhưng lại không nghĩ ra được.
Hắc thần còn đang ngơ ngác, đột nhiên phát hiện ở khuỷu tay kẹp một tờ giấy.
Là người kia nhét cho mình?
Hắc thần vội vàng mở tờ giấy ra.
[Đổng soái gặp nguy, nhanh cứu! 】 Sau khi Hắc thần nhìn hàng chữ bên trên, lập tức như bị điện giật!