Đêm Tân Hôn: Ta Đã Mang Thai Con Của Đốc Chủ - Chương 2

topic

Đêm Tân Hôn: Ta Đã Mang Thai Con Của Đốc Chủ - Chương 2 :Trùng sinh trở về

"Tỷ tỷ, mẫu thân tự vẫn rồi. Chỉ cần bà ta cầu xin ta một tiếng thôi, ta cũng đã không nhẫn tâm như vậy."

"Tỷ tỷ, Hoàng thượng đã cho lục soát Tướng quân phủ, nói Tướng quân phủ mưu nghịch, phải tru di cửu tộc đấy."

"Tỷ tỷ."

"…"

Bao nhiêu chuyện của kiếp này cứ thế lướt qua như đèn kéo quân.

L*иg ngực nàng bị nỗi hận thù ngập trời thiêu đốt, lý trí cũng bị đốt cháy thành tro bụi.

Trong đầu Triệu Nguyên Thanh chỉ còn lại hai chữ: Báo thù.

Nàng muốn bọn họ phải chết!

Hận thù dâng lên tận óc, Triệu Nguyên Thanh đột ngột mở bừng mắt, ngọn lửa căm hờn khiến tròng mắt nàng đỏ rực, tựa như ác quỷ giáng trần.

"Cô nương?" Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai.

Triệu Nguyên Thanh khẽ nghiêng đầu, nhìn người trước mắt mà sững sờ: "Tam Niệm?"

Tam Niệm, không phải đã chết rồi sao?

Tam Niệm mỉm cười đỡ Triệu Nguyên Thanh từ trên giường dậy: "Sắc mặt cô nương sao lại kém thế này? Có phải người gặp ác mộng không?"

Triệu Nguyên Thanh có chút mờ mịt.

Đúng lúc này, bên ngoài chợt vang lên tiếng nói chuyện, sau đó một cô nương mặc y phục màu hồng phấn bước vào.

Nàng ta vừa vào phòng, thấy Triệu Nguyên Thanh liền cười nói:

"Nguyên Thanh, hoa đào ở sân sau chùa Quốc Ân đang nở rộ, chúng ta cùng đi ngắm đi?"

Triệu Nguyên Thanh nhìn cô nương áo hồng, những ký ức hỗn loạn lại ùa về trong tâm trí.

Hảo hữu của nàng, Phó Nhạc Lệ, đã cấu kết với người muội muội khác mẫu thân là Triệu Tố Lan để tặng nàng một "món quà lớn". Hoa đào ở chùa Quốc Ân, nàng nhớ rõ lắm, chính rừng hoa đào đó là khởi đầu cho cơn ác mộng của nàng.

Triệu Nguyên Thanh bỗng nhiên bật cười, vẻ mặt trở nên vô cùng kỳ dị: "Ngắm hoa đào ư? Được thôi, ta thích nhất là ngắm hoa đào mà."Triệu Nguyên Thanh và Phó Nhạc Lệ cùng nhau ra khỏi cửa.

Trong lúc sửa soạn, Triệu Nguyên Thanh cũng đã bình tĩnh lại đôi chút.

Nàng không biết tại sao mình lại ở đây, dường như đã quay về nhiều năm trước, hoặc có lẽ đây chỉ là một giấc mộng, nhưng nàng chẳng hề bận tâm.

Trong đầu nàng lúc này chỉ còn lại hận thù, và nỗi hận ấy càng bùng lên dữ dội khi trông thấy Triệu Tố Lan xuất hiện.

"Nhị tỷ tỷ, Phó cô nương, hai người định đi đâu vậy?" Triệu Tố Lan dẫn theo nha hoàn Tập Hồng, chặn hai người lại, mỉm cười bắt chuyện.

Phó Nhạc Lệ liếc Triệu Tố Lan một cái đầy khinh miệt, đáp: "Đến hậu sơn ngắm hoa đào."

Nghe vậy, Triệu Tố Lan tỏ vẻ mừng rỡ: "Ta có thể đi cùng tỷ tỷ được không?"

Phó Nhạc Lệ vừa định mở miệng, Triệu Nguyên Thanh đã nhanh hơn một bước: "Được chứ."