Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 706

topic

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 706 :Thí chủ khoan đã (19)

Editor: Tieen

 

Chương 706: Thí chủ khoan đã (19)

 

Huyền Thanh từ cửa sau chùa đi ra ngoài, đi không xa, liền đến bãi cỏ mà mấy con chuột chũi tinh nói.

 

Khoảng năm mét vuông cỏ thôi, nhà chuột chũi tinh ở xung quanh này, ngày thường bọn họ ở trên bãi cỏ này chơi đùa.

 

Ngày đó là tiểu hài tử đi theo người nhà đến thắp hương bái Phật nghịch ngợm, từ cửa sau chùa chạy ra, vừa vặn đụng phải mấy con chuột chũi tinh.

 

Chuyện sau đó chính là như lời đám chuột chũi tinh nói.

 

Đám chuột chũi tinh từ túi bắt yêu đi ra, nhìn thấy bãi cỏ quen thuộc này, toàn bộ đều hóa thành nguyên hình, vui vẻ chạy nhảy.

 

Xung quanh đều rất an toàn, Huyền Thanh mang theo Tô Mộc trở về chùa.

 

Trước khi trở về, lão ngũ chuột chũi tinh kia kéo góc áo Huyền Thanh, muốn đem một thanh đao không biết chúng nó cất giấu ở đâu đưa cho Huyền Thanh.

 

Huyền Thanh từ chối, lão ngũ kia liền từ trên người lại móc ra, cuối cùng cũng không móc ra cái gì, liền nói một câu cảm ơn, nhìn theo Huyền Thanh và Tô Mộc rời đi.

 

Tô Mộc cùng Huyền Thanh trở lại trong chùa, trên đường chào hỏi các sư huynh đệ hắn sôi nổi nghi hoặc nhìn Tô Mộc trên vai hắn, nhiều người hỏi, Huyền Thanh cũng cảm giác được không ổn, cho nên sau khi trở lại phòng của mình, cùng Tô Mộc thương lượng.

 

"Thí chủ, hãy đi xuống bả vai bần tăng."

 

Tô Mộc vừa nhảy, liền nhảy lên bàn.

 

Huyền Thanh cầm ấm đun nước, rót hai ly nước.

 

Tô Mộc ngồi trên bàn, chân trước cầm lấy ly nước, uống lên.

 

"Thí chủ, ở trong chùa, người có thể không ngồi trên vai bần tăng hay không, ở trong chùa, có chút không ổn."

 

"Được." Nước trà trong chén Tô Mộc thấy đáy, Huyền Thanh rót cho cô một chén khác.

 

Huyền Thanh cho rằng đã thương lượng xong, ở trong gian phòng mình đã lâu không trở về thu dọn một phen, chuẩn bị ra cửa, sau đó...

 

"Thí chủ..."

 

Giọng điệu của Huyền Thanh toát lên vẻ bất đắc dĩ.

 

Hắn nhìn ngực mình, Tô Mộc chui vào ngực hắn, chỉ lộ ra một cái đầu.

 

Cô có bộ lông trắng bạc, rất dễ nhìn thấy.

 

"Ngươi nói ta đừng ở trên vai ngươi." Tô Mộc dùng lời nói của hắn phản bác.

 

"Vậy cũng không thể như thế, thí chủ, nam nữ thụ thụ bất thân."

 

"Pháp sư coi ta là một con thú là được."

 

"Mặc dù vậy, giới tính của thí chủ cùng bần tăng vẫn là thụ thụ bất thân."

 

"Pháp sư cảm thấy giới tính như thế nào cùng ngươi thụ thụ có thân?"

 

Huyền Thanh: "..."

 

"Thí chủ nói đùa, Huyền Thanh từ nhỏ đã thích ở một mình, cũng chưa từng cùng người nào cũng thân cận như vậy."

 

Hắn vô cùng quật cường đang nắm lấy điểm này không buông, Tô Mộc bất đắc dĩ, từ ngực hắn, vọt tới cổ tay áo hắn.

 

Từ cổ tay áo thò đầu ra.

 

"Pháp sư, như thế tốt không?"

 

Huyền Thanh thấy nàng đã lui bước, hơn nữa nàng ở trong ống tay áo của mình, chỉ cần không lộ diện, người khác tất nhiên phát giác không được, cũng không nói nữa.

 

Vì phòng ngừa cô khó chịu, Huyền Thanh còn cố ý đem khuỷu tay uốn cong, đặt ở bụng, để cho cô thoải mái nằm ở giữa ống tay áo.

 

Huyền Thanh đến phòng của trụ trì cùng sư phụ và trưởng bối, cánh cửa đóng lại đã mở ra, sư phụ cùng trụ trì cùng trưởng bối của hắn đã nói xong.

 

Những người còn lại đều rời đi, chỉ còn lại trụ trì cùng sư phụ ở đó.

 

Hai người mặc áo cà sa, râu hoa râm, rất có khí chất thanh phong đạo cốt.

 

"Sư phụ, trụ trì, Huyền Thanh đã trở về."

 

Cúi người khom lưng trước hai người.

 

Hai người gật đầu, sờ sờ râu, nhìn Huyền Thanh: "Trở về vừa lúc."

 

Lập tức hai người đem sự tình trong chùa nói cho hắn biết.

 

Ba ngày trước trong chùa, quan phủ Viên thành thỉnh cầu trụ trì đi dẫn hồn cho một thi thể, để quan phủ tìm kiếm hung thủ thật.

 

Tính toán thời gian chết của người chết, thời gian qua đời mới qua hai ngày, theo lý mà nói, hồn phách vẫn còn.