Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1527

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1527 :Phần thưởng Thần chi chiến
Mọi người vội vàng tìm kiếm vị trí bản thể Giang Khải.
Cả người Giang Khải bị ánh kiếm bao phủ, máu tươi đã nhuộm đỏ cả người hắn.
Trường kiếm trong tay hắn cũng đã đâm vào ngực trái Viêm Đế!
Chỉ là, thứ đâm vào ngực trái Viêm Đế chỉ có mũi kiếm!
Bịch một tiếng, Giang Khải quỳ một chân xuống đất, hai tay vô lực rũ xuống bên người, không ngừng ho ra máu.
Viêm Đế đứng trước mặt Giang Khải thản nhiên nhìn Giang Khải, im lặng một lúc đâu.
Sau đó, Viêm Đế nắm chặt Trảm Yêu kiếm, trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người đâm mạnh vào ngực trái của mình!
Viêm Đế đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt hắn ta trắng bệch nhưng vẻ mặt bình tĩnh, trực tiếp rút Trảm Yêu kiếm ra.
"Trận này, khụ khụ, là ta thua."
Viêm Đế không để ý đến trước ngực không ngừng chảy máu, ngồi xổm xuống, hai tay trả lại Trảm Yêu kiếm.
Giang Khải ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Viêm Đế.
Vừa rồi hai người giao thủ, Kiếm động cửu thiên của hắn thắng Tố sơn hà của Viêm Đế nhưng cuối cùng không thể phòng ngự Đế quân chi uy đánh tới từ bên cạnh.
Hơn nữa, dù Kiếm động cửu thiên cực mạnh nhưng Trảm Yêu kiếm chỉ đâm vào ba tấc tim của đối phương, còn chưa tổn thương tới tính mạng.
Chưa nói đến bây giờ mình đã người đầy thương tích, còn tiến vào trạng thái Thất bại trong gang tấc sau khi Cô chú nhất trịch thất bại, nếu không phải sẽ không tử vong ở Thần chi chiến trường, hiện tại hắn đã chết, lại không có sức đánh một trận, nói thế nào cũng là mình thua.
Nhưng Viêm Đế lại tự kết thúc?"
"Tiền bối... Ngươi đây là..." Giang Khải ngạc nhiên nhìn về phía Viêm Đế.
Viêm Đế lại mỉm cười với Giang Khải,"Ngươi thông qua Thời chi thần bài đến nơi này."
Giang Khải mờ mịt gật đầu.
Sau khi nhận được câu trả lời, cuối cùng vẻ khác lạ trong mắt Viêm Đế tan thành mây khói như đã nhìn thấu tất cả.
"Thiên Khiển giả, thiên hằng khiển chi..."
Giang Khải lập tức ngây ngẩn cả người.
Viêm Đế nhẹ nhàng vỗ vai Giang Khải, trong mắt đầy vẻ cổ vũ,"Bị người hiểu lầm, bị người chỉ trích lại sơ tâm không đổi, lấy sức một người gánh vác vô tận Thiên Khiển vì ức vạn tộc nhân... Hài tử, trên con đường này ngươi đã phải chịu khổ."
Trong mắt Giang Khải đột nhiên đong đầy nước mắt.
Mặt đất lôi đài Thần chi chiến trường dâng lên một luồng ánh sáng nhu hòa bao bọc Viêm Đế và Giang Khải, tất cả trạng thái khác thường của hai người đều bị xóa bỏ, trạng thái của đôi bên nhanh chóng khôi phục hoàn toàn.
Giang Khải phát hiện trạng thái Thất bại trong gang tấc của mình đã biến mất, xem ra cấp bậc của Thần chi chiến trường cực cao, có thể bao trùm hiệu quả Thất bại trong gang tấc.
Bên thắng lợi cuối cùng là Giang Khải.
Một giọng nói trang trọng vang vọng toàn trường.
"Trận Thần chi chiến này, Giang Khải thắng! Xếp hạng của Giang Khải trên Nhân thần bảng tăng đến hạng 97."
"Xếp hạng của Viêm Đế trên Nhân thần bảng, rời khỏi bảng xếp hạng."
"Giang Khải lấy được một phần thưởng chiến thắng."
Trước mặt Giang Khải đột nhiên xuất hiện một cái túi tiền, Viêm Đế mỉm cười với Giang Khải đang ngẩn người,"Còn không lấy?"
Lúc này Giang Khải mới nhận lấy cái túi.
"Hài tử, đồ trong này chắc sẽ có trợ giúp rất lớn cho ngươi." Viêm Đế thản nhiên nở nụ cười, không hề cảm thấy uể oải vì thua trận tranh tài này.
Giang Khải lại rất xấu hổ nhìn Viêm Đế,"Tiền bối, vốn là ta thua, hiện tại xếp hạng của ngươi còn rơi khỏi bảng danh sách."
Ai bảo ngay từ đầu Giang Khải không có xếp hạng, hắn đã chiến thắng Viêm Đế, vậy xếp hạng của bọn họ cũng tiến hành trao đổi.
Viêm Đế bình thản mỉm cười, nói,"Chỉ là Thần lực bảng, cũng không phải Phong thần bảng, sau này đánh lại là được."
"Đúng rồi, ta còn cho ngươi một phần quà. Ngươi nhận được sự công nhận của ta, đôi bên có thể tặng quà cho nhau."
Lúc Giang Khải nhíu mày, Viêm Đế đã lấy ra một cái hộp gỗ đưa cho Giang Khải.
"Đây là Tố lục đạo kiếm pháp, hiện tại tặng cho ngươi."
Giang Khải ngạc nhiên nói,"Tố lục đạo? Không phải Tố sơn hà sao?"
Viêm Đế mỉm cười, kiên nhẫn giải thích,"Tố lục đạo có ba tầng hai cảnh, ba tầng là Tố sơn hà, Tố thiên địa và Tố lục đạo, hai cảnh là 'Phá' 'Lập', nói ra thật xấu hổ, hiện tại ta chỉ có thể dùng ra 'Phá' cảnh tầng thứ nhất Tố sơn hà."
"Cái khác cần sau này ngươi chậm rãi lĩnh ngộ."
"Kỹ năng này chắc không tồn tại ở thời đại của các ngươi."
Giang Khải không khỏi hoảng sợ, ngay cả Viêm Đế là thần minh cường đại như vậy cũng chỉ có thể dùng ra một tầng một cảnh trong ba tầng hai cảnh Tố lục đạo, vậy phần còn lại có yêu cầu cao đến mức nào, uy lực khủng bố đến mức nào!
Nhìn Giang Khải một chút, Viêm Đế phát hiện bóng dáng Giang Khải đang trở nên mơ hồ, hắn ta khẽ than thở.
"Ngươi cũng sắp rời đi."
Giang Khải cũng cảm giác được cái gì đó, vội vàng ôm quyền với Viêm Đế,"Đa tạ tiền bối nhường cho, ta, chỗ ta có chút đồ vật... Không biết tiền bối cần gì."
Viêm Đế mỉm cười,"Không cần, những thứ kia của ngươi, nói thật, ta chướng mắt."
"Về phần nhường... Ta nghĩ có lẽ cũng chỉ có một cơ hội này, lần tiếp theo lại gặp ngươi, ngươi cũng đã hoàn toàn vượt qua ta."