Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 682

topic

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 682 :Trẫm chính là thiên hạ (62)

Chương 682: Trẫm chính là thiên hạ (62)

 

Đây là một lễ kỷ niệm lớn, các chi tiết của lễ mừng do toàn quyền của Hộ bộ thượng thư.

 

Bộ bộ thượng thư: "..."

 

Tiền đâu?!

 

Nói để cho các nàng mua sắm, bệ hạ ngài phải đưa chìa khóa quốc khố cho chúng ta a!

 

Hộ bộ thượng thư suy nghĩ một phen, sau đó đem những thứ cần thiết cho lễ mừng đều liệt kê chi tiết ra, mỗi một số lượng, mỗi thứ cần tiêu bao nhiêu ngân lượng, cuối cùng cần tốn bao nhiêu ngân lượng, đưa cho Tô Mộc.

 

Tô Mộc nhìn một phen, cùng hắn bôi bôi vẽ vẽ rất nhiều, sau đó cô cho ngân lượng cần thiết đi mua sắm.

 

Hộ bộ thượng thư nhìn đồ vật trên tay mình, bị rạch một số thứ, còn có một ít số lượng cũng bị sửa, ngay cả giá cả cũng thay đổi một chút.

 

Nàng...

 

Bệ hạ, ngài đây là nửa điểm dầu mỡ cũng không lưu lại a.

 

Hơn nữa ngài mặc kệ quốc sự, ngược lại đối với mấy thứ này chỗ nào tiện nghi, số lượng như nào sẽ có giảm giá...

 

Những chuyện vụn vặt này đều rõ ràng như vậy, ngày thường ngài đều bị bạc đãi sao!?

 

Lễ kỷ niệm của Sương Nguyệt quốc, các nước đều đã chuẩn bị xong lễ vật đến dâng hương một phen.

 

Vài ngày trước khi lễ mừng bắt đầu.

 

Sứ thần các nước sôi nổi đến kinh thành Sương Nguyệt quốc, trong lúc nhất thời đại sứ quán kinh thành chật kín người, ngay cả khách đ**m ở kinh thành cũng đều ở đầy người các nước.

 

Các triều thần đều bận đến mức chân không chạm đất, lại nhìn bệ hạ của các nàng, mang theo Phượng Quân đi dạo ở vùng ngoại ô.

 

Ngoại ô kinh thành.

 

Tô Mộc và Dung Dữ cưỡi ngựa, ngựa chạy song song, chậm rãi dọc theo bãi cỏ xanh.

 

Phía sau còn có Tiểu Cừu, Tiểu Ngoan bay trên không trung.

 

"Bệ hạ..." Dung Dữ cùng cô nói chuyện, nhìn thấy đầu cô cúi xuống, bộ dáng có chút mệt mỏi, đưa tay qua, đỡ cái đầu lay động của cô.

 

Tô Mộc liền dựa đầu vào tay hắn ngủ.

 

Dung Dữ buồn cười nhìn cô, thân hình nhoáng lên một cái, từ con ngựa của mình lên ngựa của cô, ôm cô, làm cho cô càng thoải mái ngủ.

 

Tô Mộc có thể cảm giác được hành động của Dung Dữ, nhưng mí mắt chính là mệt mỏi đến hoảng, không cách nào mở ra.

 

"Dung Dữ..." Giọng điệu của nhẹ như hơi say.

 

Dung Dữ giá ngựa, cúi đầu nhìn cô, lông mi của cô run rẩy, nhưng vẫn không mở mắt ra.

 

"Gần đây ngươi cực kỳ dễ mệt mỏi, chúng ta hồi cung, tìm thái y xem thân thể cho ngươi."

 

Dung Dữ lo lắng, bộ dáng này của cô giống như bị hút cạn tinh khí, gần đây mỗi ngày hắn đều sợ, sợ đột nhiên một ngày cô sẽ không tỉnh lại nữa.

 

Tô Mộc cọ cọ ngực hắn, chậm rãi mở miệng: "Dung Dữ, nếu ta đi, ngươi sẽ bồi ta sao?"

 

Tình trạng của cô, không phải nguyên nhân thân thể này, mà là nguyên nhân hồn phách của cô.

 

Dung Dữ ôm tay cô căng thẳng.

 

Trả lời vô cùng nghiêm túc: "Sẽ."

 

Bất cứ nơi nào nàng đi, hắn sẽ ở lại với nàng.

 

"Ngươi như thế, có phải có liên quan đến quốc sư Hải quốc hay không?" Dung Dữ đem hoài nghi đặt ở đáy lòng hồi lâu nói ra.

 

"Cùng hắn không thoát khỏi liên quan."

 

Người xuất hiện ở thế giới trước, cộng thêm người xuất hiện trên thế giới này, cô đã đại khái đoán ra ý đồ của bọn họ.

 

"Ngươi đã dùng Sương Nguyệt quốc bố trí quốc sư, nhưng có phát hiện gì không?"

 

Lúc trước người của Sương Nguyệt Khuynh Ninh thuận lợi lấy đi giấy ấn tỷ và tin tức chứa chìa khóa tàng bảo đồ của các nước trong Sương Nguyệt hoàng cung, chính là bọn họ cố ý làm vậy, hơn nữa sau đó nàng ta mở bảo tàng thu thập nhân mã, cùng với mấy tiểu quốc liên hợp với Hải quốc cùng nhau tấn công Sương Nguyệt quốc, cuối cùng Sương Nguyệt Khuynh Ninh thuận lợi leo lên ngôi vị hoàng đế, thẳng đến khi quốc sư Hải quốc đến đây, cô xử lý quốc sư, ám tuyến cô chôn cất cũng chưa từng động qua.

 

Cô đã thực hiện một bố cục tinh vi như vậy mà cuối cùng vẫn chưa phát huy tác dụng.

 

Điểm mấu chốt của tất cả những điều này là ở trên người quốc sư.