Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1493

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1493 :Kẻ phản bội
"Ngoài ra, Thị thần chi thư không cách nào bị phá hủy, hơn nữa giữa Thị thần chi thư và Thần thị giả tồn tại mối liên hệ vô cùng cường đại, dù Thị thần chi thư ở đâu, chỉ cần trong lòng người sở hữu nghĩ đến, Thị thần chi thư sẽ quay về trong tay hắn."
Giang Khải hỏi theo,"Nếu ta giết Lưu Viễn Hương thì sao?"
Hoa Thiên Thiên không trực tiếp trả lời, mà hỏi ngược lại,"Ngươi biết Thị thần chi thư có năng lực khiến người ta chết đi sống lại không?"
Giang Khải lập tức trợn to mắt,"Ngươi nói là Thị thần chi thư có thể phục sinh Thần thị giả?"
"Không sai! Phục sinh vô hạn, hoàn toàn không nói lý."
"Vậy... Chẳng lẽ Lưu Viễn Hương là người sống sót?"
"Không phải." Vẻ mặt Hoa Thiên Thiên trở nên hơi cô đơn, nàng quay người nhìn về nơi xa, khẽ khàng nói,"Trên lý luận, bọn họ có thể vĩnh sinh nhưng... Trên đời này có rất nhiều người khát vọng vĩnh sinh, tuy vĩnh sinh có rất nhiều chỗ tốt nhưng điều kiện tiên quyết là, nếu người mà ngươi quan tâm cũng rời bỏ ngươi vậy vĩnh sinh lại biến thành một loại tra tấn."
Nói xong, Hoa Thiên Thiên cúi đầu nhìn về phía Giang Khải, ánh mắt nàng sáng rực,"Giang Khải, ngươi trải nghiệm nỗi đau khi tất cả người thân, bằng hữu chết trước mặt ngươi chưa? Ngươi trải nghiệm sự tuyệt vọng khi tận mắt thấy nhân tộc bị tàn sát gần như không còn, lại không có sức phản kháng chưa?"
Hoa Thiên Thiên đột nhiên nở nụ cười, tuy đang cười lại có vẻ bất đắc dĩ, đau khổ, bi ai.
"Thời đại của chúng ta từng có người nói phía trên thiên thần mới là chân thần, vì thiên thần vẫn có tình cảm nhân loại, chỉ có đột phá thiên thần mới có thể trở thành thần minh chân chính vô dục vô cầu."
"Nhưng hôm nay ta mới hiểu được theo cảnh giới tuổi thọ của chúng ta tăng lên, thử thách lớn nhất chính là điểm này!"
"Lúc ngươi đạt tới đẳng cấp đủ cao, ngươi sẽ đột nhiên phát hiện tất cả thứ ngươi có đều đã mất đi, chỉ còn lại cái gọi là lực lượng mà ngươi theo đuổi cả đời... Sau khi ngươi đạt được lực lượng, ngươi cũng không tìm được ý nghĩa khi có lực lượng nữa."
Nói xong, Hoa Thiên Thiên lại bổ sung một câu,"Điều đáng buồn hơn là thứ ngươi nghĩ là lực lượng, đối mặt với những tên kia vẫn không chịu nổi một kích như thế."
"Vậy chúng ta còn lại cái gì..."
Giang Khải nhìn vẻ tang thương và cô đơn trong mắt Hoa Thiên Thiên, như cảm nhận được sự cô độc và tuyệt vọng ở trong lòng nàng.
Hoa Thiên Thiên thở dài một hơi, tỉnh táo lại từ trong sự buồn bực, nhìn về phía Giang Khải,"Thật xin lỗi, nói nhiều rồi... Thật ra ta muốn nói Lưu Viễn Hương không phải người sống sót, phần lớn người sống sót dù có năng lực phục sinh vô hạn nhưng bọn họ cũng lựa chọn kết thúc mạng sống của mình trong lúc tuyệt vọng, bọn họ có thể truyền thân phận Thần thị giả của mình cho đối tượng trong đám hậu nhân."
"Người có được Thị thần chi thư gần như không có khả năng bị giam cầm, Thị thần chi thư có năng lực phá giải tất cả khốn cảnh."
Giang Khải không khỏi lắc đầu, đây đúng là một vấn đề khó.
Cướp đoạt Thị thần chi thư, không những bọn họ không dùng được, hơn nữa Lưu Viễn Hương còn có thể tùy tiện cướp lại, giết Lưu Viễn Hương thì Thị thần chi thư có thể phục sinh Lưu Viễn Hương vô hạn, giam cầm có được hay không là một chuyện khác, dù giam cầm được thì Thị thần chi thư sẽ được chuyển dời vào trong tay Thần thị giả khác.
"Nói vậy không cách nào ngăn cản Thị thần chi thư dung hợp?"
Ngoài dự đoán, Hoa Thiên Thiên lại nhẹ gật đầu.
"Thần muốn tới, sao chúng ta có thể đỡ nổi? Ít nhất lấy năng lực của chúng ta thì không cách nào ngăn cản."
"Ngoài ra, ta sẽ nói cho ngươi biết một tin tức khiến người ta tuyệt vọng, dù ngươi ngăn cản Thị thần chi thư dung hợp cũng không ngăn cản được những tên buông xuống kia, bọn họ không gì không làm được!"
Giang Khải im lặng một lúc lâu, lúc này hắn cũng không biết nên nói gì cho phải.
Một lúc lâu sau, Giang Khải ngồi trên sân thượng, khẽ khàng nói,"Rốt cuộc Quỷ Tinh là cái gì?"
"Một trò chơi hư ảo kết nối với hiện thực." Hoa Thiên Thiên không có bất kỳ biểu cảm gì, vừa nói vừa ngồi bên cạnh Giang Khải.
Giang Khải không khỏi nhíu mày, đến lúc này Hoa Thiên Thiên còn nói Quỷ Tinh là trò chơi?
"Ngươi chắc chắn chứ?"
"Chắc chắn." Hoa Thiên Thiên rất chắc chắn nói,"Nhưng ở thời đại của chúng ta, nó có một cái tên khác."
"Cái gì?"
"Phong thần đài."
"Phong thần đài?!" Giang Khải giật mình nói.
Hoa Thiên Thiên gật đầu,"Cho dù ở thời đại của chúng ta, muốn thành thần cũng phải thông qua sự thí luyện của Quỷ Tinh, nó như là một loại hiện tượng thần kỳ do vũ trụ tự hình thành, chúng ta không thấy nhưng cũng là sự tồn tại chân thực."
Hoa Thiên Thiên quay sang nhìn Giang Khải, suy nghĩ nói,"Dùng khoa học kỹ thuật của thời đại này để hình dung, nó không thuộc về chiều không gian của chúng ta!"
"Trong Quỷ Tinh có được bí ẩn đếm mãi không hết, cho dù là những người mạnh nhất ở thời đại của chúng ta, những thiên thần có được thần chức kia cũng không thể thăm dò hoàn chỉnh Quỷ Tinh."