Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1447

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1447 :Logic đơn giản (2)
Sokhava gật đầu,"Cho dù là những người thức tỉnh chúng ta, bản thể cũng chưa đột phá cấp nhân thần, lúc ta mười tuổi đã thức tỉnh trí nhớ kiếp trước, nhưng ta tìm kiếm tài liệu quan trọng để đột phá cấp nhân thần ở trong Quỷ Tinh hơn 20 năm lại không thu hoạch được gì!"
Giang Khải nhíu mày,"Tài liệu quan trọng đột phá cấp nhân thần là cái gì?"
"Ta... Quên rồi!"
"Quên rồi?" Giang Khải sợ hãi không gì sánh nổi.
Smith Giang thở dài một hơi,"Không chỉ ta, tất cả người thức tỉnh đều quên rồi! Không tin thì ngươi có thể hỏi bạn tốt của ngươi, vị nữ sĩ xinh đẹp kia."
Thật ra Giang Khải không cần hỏi ai, tất cả người thức tỉnh là cao thủ giống Vũ Hầu và Sương Tuyết vẫn chưa đột phá đến cấp nhân thần.
Sokhava tiếp tục nói,"Có người nói những người thức tỉnh chúng ta đã thức tỉnh một phần trí nhớ kiếp trước, thật ra không phải vậy, ta vẫn cho rằng nhưng việc liên quan đến tu luyện, chiến đấu, trí nhớ thời đại trước đột nhiên xuất hiện cũng không phải trí nhớ kiếp trước của chúng ta, mà là cường giả thời đại kia để lại một số nguyên thần, những nguyên thần này không ngừng kế thừa xuống theo nhân tộc sinh sôi, đến thế hệ của chúng ta, sau khi Quỷ Tinh xuất hiện mới được kích hoạt lần nữa."
"Vì chúng ta không biết rốt cuộc vì sao những ký ức này lại xuất hiện trong đầu chúng ta, những ký ức này quá chân thực, mỗi khi trí nhớ xuất hiện thì chúng ta như rơi vào cảnh giới kỳ lạ, cứ như tự trải nghiệm qua, cho nên rất nhiều người coi những ký ức này như trí nhớ kiếp trước của mình."
Đây là lần đầu tiên Giang Khải nghe được ý kiến này, hắn không phải người thức tỉnh nên không có cách nào trải nghiệm loại cảm giác này, cũng chỉ có thể nghiêm túc lắng nghe.
"Ta từng hỏi thăm những người thức tỉnh khác, bọn họ đều nói chưa có trí nhớ liên quan đến trận chiến thủ vệ cuối cùng, có thể là đẳng cấp thức tỉnh của mình còn chưa đủ, ta tin tưởng điểm này, nhưng vấn đề là đẳng cấp thức tỉnh của chúng ta đã đạt tới nhân thần cao cấp, tại sao đều không nhớ nổi yếu tố quan trọng nhất của cấp nhân thần là cái gì? Cũng không có khả năng là đẳng cấp thức tỉnh còn chưa đủ đi!"
Giang Khải nhíu mày hỏi,"Vậy ngươi cảm thấy nguyên nhân là gì?"
"Có hai loại khả năng, một loại là trận chiến thủ vệ cuối cùng của nhân tộc đã chiến bại, người có thể đánh bại những người trước cường đại này tất nhiên có thực lực thông thiên triệt đệ, không gì không làm được."
"Bọn họ phát hiện tổ tiên nhân loại muốn thông qua nguyên thần truyền thừa lực lượng, có thể bọn họ đã xóa đi trí nhớ đột phá cảnh giới nhân thần của những nguyên thần này."
"Còn có một loại khả năng, cho đến bây giờ chúng ta còn chưa biết nhân loại sống sót như thế nào, nhưng có thể kết luận nhân tộc chắc chắn phải trả giá nặng nề để sống sót, cụ thể cái giá này là cái gì, có thể là trí nhớ, có thể là linh hồn..."
Lời nói của Sokhava khiến trong lòng Giang Khải mãi không thể bình tĩnh.
Hiện tại hắn đã đạt tới Siêu phàm bát giai, nhưng đến vị trí hiện tại chưa có bất kỳ manh mối gì liên quan đến đột phá cấp nhân thần!
Ngoại trừ người sống sót, cực hạn nhận loại, dường như Siêu phàm bát giai đã bị chặt đứt, không cách nào tiến thêm một bước đột phá!
Hắn lại quay đầu nhìn về phía bầu trời đêm.
Cực hạn ở vô tận tinh thần? Bây giờ bọn họ lại chỉ có thể ở mặt đất ngửa mặt nhìn biển sao...
Im lặng một lát, Giang Khải đột nhiên nói,"Mặc kệ là nguyên nhân nào, ta tin tưởng chắc chắn có cách đột phá cấp nhân thần."
"Nếu thật sự không có thì sao?" Sokhava hỏi.
"Thật sự không có, vậy mở ra một con đường!" Giang Khải nói chắc chắn.
Sokhava đột nhiên trợn to mắt.
Câu trả lời của Giang Khải như lập tức cởi bỏ một vấn đề khiến hắn ta bối rối mấy chục năm...
Không có đường, vậy thì mở ra một con đường... Nói ra logic đơn giản nhất cần dũng khí và sự quyết đoán kinh người đến mức nào!
Một lúc lâu sau, Sokhava ngồi bật dậy nhìn về phía Giang Khải.
"Làm gì?" Giang Khải kỳ quái nhìn Sokhava.
"Ngày mai đi Quỷ Tinh với ta!" Sokhava kiên định nói,"Để ta mở mang kiến thức thực lực của Chiến Thần Hoa Hạ bất tử đi! Đây là điều mà ngươi đã đồng ý với ta."
Giang Khải nhíu mày,"Ngươi thức tỉnh cấp bậc bao nhiêu?"
"Nhân thần trung cấp, nếu dùng nghi thức thần lực trao tặng, thực lực của ta chắc cao hơn Hoa Hạ Vũ Hầu các ngươi!"
Giang Khải nhíu mày, nghiêng đầu,"Nói thật, ta không muốn đánh lắm, nếu không chúng ta đổi điều kiện thì sao?"
"Vì sao không muốn đánh?"
"Ngươi không có phần thắng." Giang Khải từ tốn nói.
"Ta không có phần thắng?" Sokhava xưng bá ở châu Phi nhiều năm, đây là lần đầu tiên nghe người ta đánh giá mình như thế.
"Ta không tin!"
"Ai..." Giang Khải thở dài một hơi,"Được thôi, nhưng sau khi đánh xong ngươi theo ta và Hoa Thiên Thiên đến một nơi?"
"Nơi nào?"
"Ba khu vực tử vong!"
"Đó là ba chỗ, sao nghe ngươi nói ra lại thành một chỗ rồi hả?"