Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 911

topic

Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 911 :Con cá kia, ngươi qua đây! (2)

Nếu không phải cánh tay cùng đôi chân dài thon thả, căng đầy có những chiếc vây cá đẹp mắt, cơ hồ nàng ta không khác gì Nhân tộc.

Khuôn mặt nàng cũng rất tinh xảo, yêu diễm.

“Đông cung có lệnh, tất cả mọi người không được đến gần phạm vi Bắc Long cung, kẻ trái lệnh, trảm!”

Nữ yêu mở miệng nói, sau đó liếc nhìn bốn phía.

Cuối cùng, nàng vượt qua vô số Hải yêu qua lại, ánh mắt dừng lại ở Thẩm Mộc với vẻ dị dạng.

“Ngươi! Con cá kia, tới.”

Thẩm Mộc: “……”

Lão cá nheo: “……”

Thẩm Mộc hoàn toàn không ngờ tới, mình lại gặp phải chuyện bất lợi ngay từ đầu, vừa mới đến vùng hải vực biển sâu này đã bị chặn lại.

Kỳ thực hắn và lão cá nheo đã đủ kín đáo, cũng không có gì đáng chú ý quá mức.

Xung quanh có rất nhiều yêu vật Long Hải tương tự với hai người họ, theo lý mà nói, hòa lẫn vào đó, lẽ ra không nên bị phát hiện.

Thế nhưng, nữ yêu yêu diễm này vẫn cứ chỉ trong một cái liếc mắt đã thấy được hắn.

Thẩm Mộc giờ đây có thể cảm nhận được sơ lược qua Thần Hồn rằng cảnh giới Hải yêu của cô gái này ít nhất cũng là trên Thập cảnh, là kẻ có thực lực mạnh nhất nơi đây.

Thậm chí so với vợ chồng Tạ gia và Đại Yêu Xuyên Sơn Giáp lúc trước, nàng còn cao hơn một bậc.

Dù sao đây là ở trong biển sâu, tất cả Hải yêu đều được tăng thêm chiến lực.

Trên lục địa có thể không đạt tới, nhưng ở nơi biển sâu này, e rằng thực lực của nàng chưa đạt tới Thập Nhất cảnh, nhưng vẫn có thể phát huy ra uy lực lớn như thế.

Hơn nữa, nàng có thể có chỗ đứng tại Đông cung, có thể thấy thực lực đối phương cao hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.

“Thân phận nữ yêu này không đơn giản.” Lão cá nheo đột nhiên truyền âm.

Thẩm Mộc rất là ngoài ý muốn: “Làm sao mà biết?”

Lão cá nheo: “Hình thái hóa hình của nàng không phải là ngư yêu thông thường có thể sánh bằng, lại nhìn những kẻ lấy lòng xung quanh một chút là có thể biết, hẳn là nàng có địa vị cực cao trong Đông cung.”

Thẩm Mộc nhíu mày, rồi nói: “Vậy chúng ta phải làm sao đây? Giết ra ngoài, hay là……”

Lão cá nheo: “Thẩm thành chủ đừng hành động thiếu suy nghĩ, tạm thời vẫn nên ổn định trước, xem rồi nói tiếp. Nếu là ở đây động thủ, chúng ta sẽ không chiếm được lợi thế.”

Thẩm Mộc bất đắc dĩ, sau đó chậm rãi bước về phía trước.

Đã không thể ra tay, cũng chỉ có thể tạm thời thuận theo chỉ thị của đối phương.

Hắn nhìn bốn phía, cơ hồ tất cả đều là quân đội Hải yêu trên Cửu cảnh.

Nếu hắn và lão cá nheo ở thời điểm này liền gây náo động, chỉ sợ những chuyện sau này sẽ rất khó tiến hành.

Cho dù bằng thực lực của Thẩm Mộc hiện tại, chỉ cần chạy trốn tới mặt biển, liền có thể ngự kiếm đào tẩu, nhưng cùng lúc đó, nhiệm vụ Long Hải lần này của hắn e rằng cũng phải chấm dứt.

Đối phương một khi biết thân phận của hắn, toàn bộ Tây Nam Long Hải đều sẽ phong tỏa hoàn toàn, về sau Phong Cương cũng sẽ khó mà tiến hành hợp tác với Bắc Long cung.

“Đại nhân gọi ngươi đấy!”

“Đi nhanh một chút!”

Có kẻ hướng phía Thẩm Mộc hô.

Thẩm Mộc hóa hình ngư yêu, vẫn lấy hình người làm chủ yếu.

Nhưng tương tự với nữ Hải yêu kia, trên người hắn vẫn phải có rất nhiều đặc điểm của ngư yêu.

Ví dụ như vảy, màu da, vây cá cùng mang cá, v.v.

Nếu chỉ nhìn từ vẻ bề ngoài, hắn ngược lại là tương tự đôi chút với nữ yêu này.

Dĩ nhiên, chỉ tương tự ở chỗ cả hai người hóa hình đều rất giống người mà thôi.

Còn nếu xét về dung mạo, nàng thì xinh đẹp và yêu diễm hơn hẳn.

Rất nhanh, Thẩm Mộc đi đến trước mặt Hải yêu.

Nữ yêu chậm rãi giương mắt, đôi mắt đẹp cẩn thận quan sát Thẩm Mộc từ trên xuống dưới.

Khi ánh mắt chạm phải đối phương, trong lòng Thẩm Mộc hơi hồi hộp một chút.

Dựa vào, nên không phải là trúng ý Lão Tử chứ?

Làm sao có thể như vậy được chứ, ta cũng không phải loại người tùy tiện.

Đang nghĩ ngợi, đối phương chậm rãi mở miệng: “Ngư yêu, ngươi thuộc tộc đàn thứ cấp nào?”

Sắc mặt Thẩm Mộc nghe vậy hơi biến đổi, hắn nhớ kỹ trước khi xuống biển, lão cá nheo từng nói với hắn.

Hình thái hóa hình của hắn chính là dựa theo đặc điểm yêu vật Long Hải phổ thông mà biến hóa.

Kỳ thực phần lớn ngư yêu đều như vậy, hơn nữa loại yêu vật cá này, trừ mấy loại đặc biệt ra, cơ hồ là không phân chia tộc đàn.

Cho nên đối phương hỏi hắn thuộc tộc đàn nào, rất rõ ràng chính là đang gài bẫy hắn.

Nếu thực sự nghiêm túc trả lời, e rằng sẽ sai lầm ngược lại.

Thẩm Mộc giả vờ run rẩy cười một tiếng, sau đó cúi đầu nói: “Bẩm đại nhân, tại hạ chỉ là một con cá nhỏ bé không đáng kể, sau đó ngẫu nhiên được thủy vực chính thần ban ân, lúc này mới theo tu luyện mấy năm, trước đó không lâu cũng mới vừa hóa hình.”

Nữ Hải yêu khẽ động hai lần chiếc vây cá tinh tế bên hông, vừa vặn lộ ra đường nét hoàn mỹ.

“Thủy vực chính thần kia?”

Đúng lúc này, từ phía sau, lão cá nheo bước nhanh tới, sau đó cười trả lời: “Bẩm Đông cung Tuần Tra đại nhân, tại hạ là Thủy Thần của tiểu thủy vực vùng biên giới Long Hải, nhiều năm không đến Long Hải hạch tâm chi địa này, cho nên có nhiều điều mạo phạm.

Người này là thủ hạ của ta, trước đây tình cờ nhặt được một con cá nhỏ mà thôi, ít nhiều có chút thiên phú tu luyện, liền dẫn dắt hắn tu hành, vừa mới hóa hình.”

Nữ yêu nhìn lão cá nheo, sau đó lại nhìn ánh mắt Thẩm Mộc, trong đó hơi có vẻ dị dạng.

Trầm tư một lát, nàng không biết nghĩ gì.

Đột nhiên nàng mở miệng: “Đã là thủ hạ của ngươi, vậy ngươi giao hắn cho ta là được, ngươi cứ làm việc của mình đi.”

“À?” Lão cá nheo nghe xong sắc mặt hơi biến hóa.

Hắn không nghĩ tới, đối phương vậy mà mở miệng trực tiếp đòi hỏi người này.

Mặc dù không biết nàng rốt cuộc muốn làm gì.

Nhưng đối phương thế nhưng là người của Đông cung, trình độ nguy hiểm không cần nhiều lời.

Vấn đề hiện tại là nếu bọn hắn cực lực phản đối, vậy đối phương chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

Nhưng nếu cứ như vậy đồng ý, Thẩm thành chủ liền phải đi cùng nàng, vậy mình sau này đến Bắc Long cung làm sao bàn giao đây?

“Đông cung Tuần Tra đại nhân, con ngư yêu này chỉ là một thủ hạ bình thường của ta mà thôi, ngài mang đi hẳn là cũng không có gì dùng, cảnh giới hắn rất thấp, hai chúng ta cũng không xúc phạm quy tắc biển sâu.”

“Ta lại không có nói xử phạt hắn.” Nữ yêu âm thanh lạnh lùng nói.

“Cá nheo, không cần nói nhảm, ngươi có biết thân phận của đại nhân chúng ta không? Bọn phế vật chính thần các ngươi làm sao có thể với tới? Lời đại nhân đã nói rõ ràng rồi, đừng tự tìm cái chết nữa.”

Một thị vệ bên người nữ yêu mở miệng răn dạy.

Lão cá nheo tranh thủ thời gian quỳ xuống đất, không dám lên tiếng.

Nữ yêu lười biếng nói: “Được rồi, còn có gì muốn dặn dò thì tranh thủ đi, xong rồi ta sẽ mang người này đi.”