Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 726
topicXuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 726 :Thí chủ khoan đã (39)
Editor: Tieen
Chương 726: Thí chủ khoan đã (39)
Nó là một cái cây.
Nhìn hết vô số ngày đêm đan xen, cảnh sắc bên người thay đổi từng đợt từng đợt.
Nó cũng không nhớ rõ, không nhớ rõ mình tồn tại trên thế gian này bao lâu, nó dần dần sinh ra ý thức của mình.
Nó hẳn là một loại yêu được gọi là thụ linh.
Nó thích nhất là thỉnh thoảng nhìn nhân loại đi ngang qua dưới tàng cây của nó, ngửa đầu nhìn thân thể khổng lồ của nó, khiếp sợ nói nó lớn lên thật cao lớn.
Cũng thích nhân loại đi ngang qua dựa vào thân cây nghỉ ngơi, cảm nhận xúc cảm ấm áp trên người bọn họ, thích bọn họ ẩn núp dưới bóng râm dưới tán lá của nó.
Nó thích loại sức sống sinh khí của nhân loại, cho nên nó có thể rời khỏi thân cây như một thụ linh.
Mặc dù nó chỉ có thể rời khỏi thân cây của bản thể không quá mấy trăm mét, nó cũng thích trong phạm vi mấy trăm mét này, gặp được càng nhiều nhân loại, cảm thụ hơi thở trên người bọn họ.
Chỉ tiếc nhân loại nhìn không thấy nó thân là thụ linh, chỉ có thể nhìn thấy cây đại thụ chọc trời kia.
Lại là mấy trăm năm nhoáng một cái mà qua, nó đã chán ghét chỉ nhìn nhân loại, chán ghét chỉ có thể hoạt động trong phạm vi mấy trăm mét này.
Bắt đầu mộng tưởng bản thân có thể trở thành một nhân loại.
Cho đến một ngày.
Một nhân loại toàn thân là huyết sắc hơi thở thoi thóp ngã xuống dưới gốc cây của nó.
Máu đỏ chảy ra từ thân thể hắn, theo bùn đất thấm vào dưới đất, bị nó hấp thu.
Tuy rằng chất lỏng này có mùi tanh rỉ sắt, nhưng sau khi hút vào, nó cảm thấy thân cây thoáng cái liền tràn ngập sinh khí, dính vào hơi thở của nhân loại.
Nó rất thích cảm giác này.
Nhân loại đã ngủ dưới thân cây của nó trong một thời gian dài.
Nó nhìn đều chán, hắn vẫn không tỉnh dậy.
Nó trôi nổi bên cạnh hắn, muốn xem hắn có phải đã chết.
Nó nhận ra, sinh mệnh của hắn đang trôi đi, không xa cái chết.
"Không, không, không..." Nhân loại kia đột nhiên thấp giọng lẩm bẩm, vẫn luôn lẩm bẩm, có oán niệm rất mãnh liệt.
Rất mãnh liệt...
Nó cảm nhận được, hắn không muốn chết, rất không muốn chết...
Chung quy cũng không có hạ quyết tâm, cứu nhân loại này.
Đây cũng là khởi đầu của tội nghiệp.
Nó thân là thụ linh, có thể nói là được nuôi dưỡng bằng cách hấp thu linh khí thiên địa.
Dùng linh khí thiên địa cứu một nhân loại.
Nhân loại này bắt đầu đạt được pháp lực, trở thành nhân loại không tầm thường.
Hơn nữa bởi vì cơ thể của hắn có linh khí của nó, cho nên hắn có thể nhìn thấy nó.
Nhân loại này cảm kích nó, nhưng vẫn rời đi một mình.
Sau khi nhân loại này rời đi, nó không biết vì sao, lại càng ngày càng suy yếu.
Đợi đến khi nhân loại kia vài năm sau lại trở lại, cành cây vốn tươi tốt của nó, toàn bộ đều khô héo, hiện giờ chỉ còn lại một cành gãy và thân cây còn sót lại dấu vết mờ nhạt.
Nó ẩn trong thân cây để kéo dài hơi tàn.
Nó luôn luôn nghĩ rằng thọ mệnh của nó đã tới cuối rồi.
Nhưng nhìn thấy nhân loại xuất hiện trước mặt, là lúc hắn toàn thân sát nghiệt.
Nó mới biết, bộ dáng của nó bây giờ như vậy, là bởi vì nó cứu một người không nên cứu.
Lúc nó cứu hắn, cũng đã định trước, bọn họ sinh linh tương tức.
Bên trong cơ thể hắn là nửa cái mạng của nó.
Sát nghiệt của hắn tiêu hao sinh tức của nó, mới tạo thành tình huống hiện giờ.
Nhưng nó quá hư nhược, suy yếu đến mức không thể giao tiếp với hắn.
Hắn dường như đọc tất cả điều này từ trong ánh mắt của nó.
Hắn áy náy muốn bù đắp, bắt đầu mỗi ngày tưới nước cho nó, hơn nữa tìm kiếm xung quanh sách về pháp thuật, thử hết trên người nó.
Trong thời gian này, nó biết được nguyên nhân sát nghiệt trên người hắn.
Nhà của hắn đã bị sơn tặc cướp sạch, thê tử và nữ nhi của hắn đã chết dưới đao, hắn khó khăn lắm mới trốn thoát.