Giả Làm Giới Thượng Lưu - Chương 3

topic

Giả Làm Giới Thượng Lưu - Chương 3 :Cặp đôi cùng khổ

Một người đàn ông to béo đeo kính cười hì hì đi về phía hai người.

"Hai vị đây có hứng thú tham gia chương trình truyền hình không? Một chương trình có thể giúp hai vị nổi tiếng sau một đêm, thậm chí còn có cơ hội thắng được một triệu tiền mặt nữa đấy."

Hai câu đầu Từ Ân Ân chẳng có hứng thú gì, nhưng hai chữ "một triệu" thì lại đâm trúng tim cô.

Từ Ân Ân đưa tay kéo nhẹ vạt áo của Lâm Kinh Chu, hai mắt sáng rực nhìn vào sau gáy anh: "Một triệu tiền mặt."

Lâm Kinh Chu cảm nhận được một lực kéo nhẹ từ phía sau, anh dừng bước, hơi nghiêng người, ánh mắt cụp xuống men theo bàn tay mềm mại kia từ từ dời lên, rồi trưng ra bộ mặt lạnh lùng vô tình kiểu "liên quan gì đến tôi".

"Anh ta nói là "chúng ta" đấy." Vẻ mặt Từ Ân Ân không giấu được sự phấn khích.

Lâm Kinh Chu cảm thấy hơi buồn cười, ánh mắt anh đảo một vòng trên người gã đàn ông đeo kính rồi nói với Từ Ân Ân: "Lời của kẻ lừa đảo mà cô cũng tin."

Thế nhưng ngay giây sau, lời của Từ Ân Ân lại khiến Lâm Kinh Chu cạn lời: "Anh sợ gì chứ, hai con ma nghèo chúng ta có gì đáng để lừa đâu."

"…"

Từ Ân Ân đi những bước nhỏ, sáp lại gần Lâm Kinh Chu, nhưng mắt vẫn dán chặt vào người đàn ông đeo kính. Cô hạ giọng nói: "Toàn bộ gia tài trên người chúng ta cộng lại còn chưa chắc đã bằng cái đồng hồ trên tay ông ta, nếu ông ta dám lừa chúng ta, chúng ta giật đồng hồ của ông ta rồi chạy luôn."

Lâm Kinh Chu nhìn đôi mắt hạnh trong veo, sáng ngời của cô, nhất thời không biết nên khen cô to gan lớn mật có thiên phú vào đồn uống trà, hay là khen cô ngây thơ nữa.

Im lặng hai giây, cuối cùng anh dùng giọng điệu như đang cứu vớt một thiếu nữ lầm lỡ nói: "Cô không sợ ông ta lừa cô sang khu vực Bắc Myanmar à, đến lúc đó cô có muốn chạy cũng không chạy được đâu."

"Không phải vẫn còn có anh sao?"

"…" Khoan đã, rốt cuộc anh đã bỏ lỡ bước nào mà lại bị buộc chung thuyền với cô rồi?

Lúc này, Từ Ân Ân cảm thấy cô và Lâm Kinh Chu đúng là có duyên phận không hề nhỏ.

Dù họ mới quen nhau chưa đầy mười phút, nhưng lại cùng lúc không có chỗ ở, cùng nghèo như nhau, bây giờ lại còn được một triệu tiền mặt rơi trúng đầu.

Cô cảm thấy người đàn ông này giờ chính là đồng đội của mình.

Họ đã chứng kiến khoảnh khắc khốn đốn nhất của đối phương, và cũng sẽ cùng nhau chứng kiến quá trình cả hai bước lêи đỉиɦ cao cuộc đời!