Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1232

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1232 :Gặp lại Viên Trụ (2)
“Khụ khụ, không phải Noãn Noãn đi cùng với ta sao, có gì phải sợ, thật sự có yêu ma quỷ quái gì đó cũng là ta bảo vệ nàng.” “Ta đã nói mà.” Lúc này Giang Khải mới tin tưởng Viên Trụ.
“Ngươi đến Tử vong chi tháp là đã biết dùng công kích nguyên thần sao?” Giang Khải hỏi.
“Biết một chút thôi nhưng còn chưa thể giống ngươi, lần trước ta nghe Đường Đường tỷ kể lại trận chiến của ngươi và Liêm Hổ, chiêu nào cũng có công kích nguyên thần, rất mạnh!” “Đường Đường?” “Đội trưởng tổ Chu Tước, Đường Thái Ngưng, đệ nhất mỹ nữ Chiến Thần điện, ngươi không biết sao?” “Nàng sao… Ai, đúng, tại sao trên này không có tên của nàng?” Giang Khải kỳ quái nhìn bảng danh sách, “Nàng cũng có thể dùng ra công kích nguyên thần, chắc cũng đến vượt tháp đi.” “Nàng còn có Chu Tước đã xin nghỉ, đều chạy đến Chủ Thần các ngươi. Ngươi là hội trưởng lại không biết sao?” Lúc này Giang Khải mới chợt nhớ ra, đúng vậy, hắn và tổ Chu Tước còn có đánh cược, chỉ là hắn đã quên mất chuyện này, không ngờ đám người Đường Thái Ngưng còn nhớ đi thực hiện hứa hẹn.
“Đúng rồi, việc lão Vệ… Đáng tiếc, lúc ấy ta không ở Giang Trung thành, nếu không dù ta có bất chấp tất cả cũng phải bảo vệ hắn thật tốt!” Viên Trụ hung hăng nói.
Trước đó Vệ Ưng đã giúp Viên Trụ rất nhiều, ví dụ như sắp xếp công việc kiếm sống cho mẫu thân Viên Trụ, hơn nữa Vệ Ưng cũng là người giới thiệu Viên Trụ, nếu không có Vệ Ưng thì Viên Trụ không thể tiến vào quân đội, tất nhiên cũng không thể phát triển như ngày hôm nay.
Giang Khải cúi đầu xuống, thở dài một hơi, “Đều đã qua, nói những điều này cũng không có ý nghĩa gì, hiện tại chờ ta xử lý tốt việc trước mặt, ta sẽ hoàn thành tâm nguyện mà lão Vệ còn chưa hoàn thành.” “Tâm nguyện gì?” “Lấy lại đất đã mất!” Trong mắt Giang Khải bùng lên lửa giận báo thù!
“Lấy lại đất đã mất…” Viên Trụ trợn to mắt, hắn ta không ngờ lão Vệ còn có chí hướng to lớn như thế.
“Lúc nào?” “Hai tháng sau.” “Vậy thì được, ngươi chờ ta và Noãn Noãn!” Viên Trụ nói, “Hiện tại ta đã là Siêu phàm thất giai cấp 17, chờ ta hoàn thành đột phá Siêu phàm bát giai, ta sẽ tự xin quay về Giang Trung thành, ta và ngươi cùng hoàn thành tâm nguyện của lão Vệ!” “Quân đội sẽ thả người sao?” Giang Khải hỏi.
“Cũng không có vấn đề, khoảng thời gian trước ta nghe Đổng soái nhắc đến chuyện này, xem ra Đổng soái cũng hy vọng hoàn thành tâm nguyện của lão Vệ.” “Thật ra đây đâu chỉ là tâm nguyện của lão Vệ, chẳng lẽ không phải tâm nguyện chung của vô số người Giang Trung thành sao?” Giang Khải nghe xong gật đầu thật mạnh.
Nhưng chẳng mấy chốc hắn lại ngạc nhiên nhìn về phía Viên Trụ, “Ngươi sắp Siêu phàm bát giai?” “Khà khà khà khà, sao nào, hoảng sợ không, bất ngờ không, ta sắp vượt qua ngươi rồi.” Viên Trụ lập tức trở nên đắc ý một trận.
“Ta là Chiến Thần hàng đầu Hoa Hạ!” “Chỉ dựa vào ngươi, dẹp đi!” Giang Khải tỏ vẻ khinh thường, “Ta là Chiến Thần Hoa Hạ bất tử! Có ta ở đây, ngươi chỉ có thể là thứ hai!” Hai người này gặp mặt, thời gian nghiêm túc sẽ không vượt quá ba phút.
Sau một trận đấu võ mồm, cuối cùng hai người đã quay về trọng điểm.
“Nghe nói, Tử vong chi tháp thiên về hướng tu luyện trên linh hồn.” Viên Trụ nói, “Khải, ngươi ghi nhớ lại, lực lượng linh hồn càng cường đại, cường độ công kích nguyên thần càng sao!” Giang Khải nhíu mày, Viên Trụ đang có ý truyền thụ cái gì cho mình đây.
“Người thần bí kia nói với ngươi? Bây giờ các ngươi còn liên hệ sao?” Viên Trụ vội vàng che miệng Giang Khải, “Ngươi nói nhỏ chút!” “Đương nhiên có liên hệ, là hắn nói cho ta biết những điều liên quan đến công kích nguyên thần, về phần xác suất thành công thì hiện tại xác suất thành công của ngươi đã rất cao.” Giang Khải gật đầu, “Ngay cả cách tu luyện công kích nguyên thần cũng biết… Ngươi biết thân phận của người kia không?” Viên Trụ lắc đầu, “Sư phụ không cho ta hỏi nhưng hắn vẫn đang giúp ta mạnh lên. Tất cả kết quả chỉ dẫn đều chính xác.” Giang Khải nhẹ gật đầu, “Được, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi một câu, trước khi chưa làm rõ thân phận thật của hắn nhất định phải đề phòng một chút.” “Ta đã biết.” Giang Khải nhìn Viên Trụ một chút, hắn biết tuy tiểu tử này bẩm sinh nhát gan nhưng không phải người không có tầm mắt.
Hài tử lớn lên ở khu ổ chuột, dù sao cũng sẽ trưởng thành hơn người đồng lứa một chút.
“Được, vậy ta vào đây, hai tháng sau chúng ta gặp lại.” Giang Khải nói xong đã dẫn đầu tiến vào Tử vong chi tháp.
Giang Khải đi vào Tử vong chi tháp trước một bước.
Tầng thứ nhất của Tử vong chi tháp khá giống với Sinh mệnh chi tháp, đều là tầng chuẩn bị.
Sau khi Giang Khải tiến vào Tử vong chi tháp đã nhận được nhắc nhở của hệ thống.
[Ngươi đã tiến vào Tử vong chi tháp, ở trong Tử vong chi tháp lĩnh ngộ lực lượng linh hồn, lấy đó tăng cường độ công kích nguyên thần của bản thân. 】 [Mỗi người có sự hiểu biết khác biệt với tử vong, trình độ lĩnh ngộ và biên độ tăng cường công kích nguyên thần cũng tùy từng người mà khác biệt. 】