Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 827

topic

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 827 :Nữ binh đặc chủng (61)

Editor: Tieen

 

Chương 827: Nữ binh đặc chủng (61)

 

"Cậu thuộc về tôi quản." Tô Mộc trở lại.

 

Trình Lạc dừng lại, sau đó cười nói: "Tôi thuộc về cô quản sao? Chỗ nào thuộc về cô?"

 

Tràn đầy khiêu khích.

 

"Tất cả." Vẻ mặt không biểu cảm, nghiêm trang nói.

 

Trong lòng Trình Lạc có điều gì đó buông lỏng, đôi mắt hoa đào nhìn Tô Mộc sắc bén, duỗi tay ra, nắm lấy tay cô, thô lỗ kéo cô qua, xoay người cô một cái, đặt cô dựa vào tường.

 

"Nam Khê, có phải cô đã đánh giá cao bản thân quá mức rồi không?"

 

Đôi mắt khóa chặt cô thật sâu, sâu không thấy đáy.

 

Tô Mộc bị hắn đẩy vào tường, sau khi lưng đập vào tường, một cơn đau nhẹ truyền đến.

 

Sau khi nằm ba năm, cơ thể này thật yếu ớt.

 

Tô Mộc giơ tay lên, túm lấy cổ áo hắn, kéo cả người hắn về phía mình, áp môi cô lên môi hắn.

 

Cái chạm mềm mại và lạnh lẽo trên môi khiến Trình Lạc vẫn luôn bình tĩnh ngân ngẩn cả người.

 

Những người còn lại có mặt đều sững sờ.

 

!?

 

Bọn họ nhìn thấy cái gì?!

 

Boss bị hôn, còn là một người phụ nữ!?

 

Mặc dù có những người đẹp liên tục xung quanh hắn, mặc dù lời nói của hắn phù phiếm, mặc dù hắn trêu hoa ghẹo nguyệt...

 

Tuy nhiên, chỉ có những người xung quanh biết rằng cho dù hắn trêu chọc trong lời nói trong hành vi của mình, nhưng không có người phụ nữ nào có thể lên giường của hắn, môi hắn cũng là vùng cấm.

 

Hai người phụ nữ có mặt hôm nay là vì biết mức độ này, cho nên mới có thể ở lại rất lâu bên cạnh hắn.

 

Cửu Thiên Tuế: Quả nhiên là ký chủ!

 

Chỉ cần in một dấu vết nhẹ nhàng trên môi hắn đã kéo khoảng cách giữa hai người.

 

Cô nghiêm túc, ánh mắt kiên định, chậm rãi nói:

 

"Cậu là của tôi." Là tích phân của cô.

 

Đương nhiên, Tô Mộc sẽ không nói ra một câu sau gây mất hứng.

 

Cô có thể cảm nhận được hơi thở của Trình Lạc đang đông lại, ánh mắt nhìn cô có hơi nóng.

 

Sau đó nghe thấy hắn thấp giọng cười, ánh mắt lại một lần nữa bị bao bọc bởi sự bất cần.

 

Hắn đưa tay ra xoa xoa môi cô.

 

Giọng nói trầm thấp: "Thượng tá Nam Khê đưa ra cửa, nếu tôi không nếm thử thì có vẻ không hiếu khách."

 

Hắn nói, giơ tay lên, bốn người còn lại trong phòng hiểu ý của hắn, hai người phụ nữ nhìn nhau, trong mắt đối phương đều là không cam lòng, nhưng vẫn cắn môi, không phát ra âm thanh.

 

Hai vệ sĩ làm một cử chỉ mời, nhường không gian cho Trình Lạc.

 

Tiếng đóng cửa vang lên, Trình Lạc nâng cằm cô lên, cô hơi ngẩng đầu lên nhìn hắn, khuôn mặt phản chiếu trong con ngươi của cô càng ngày càng gần.

 

Hắn đến gần cô, mang theo hơi thở mưa rền gió dữ, hôn cô, g*m c*n cô như thể muốn chứng minh điều gì đó.

 

Sau vài phút, hắn vẫn không đợi được cô kháng cự, bàn tay giữ chặt eo cô bắt đầu xuyên qua chiếc áo khoác bông nặng nề.

 

Tô Mộc đưa tay ra chặn tay hắn.

 

Trình Lạc sau đó rút môi về, nhìn đôi môi hơi sưng do bị hắn g*m c*n, ánh mắt trầm xuống, thấp giọng nói: "Thế nào? Hối hận?"

 

"Bẩn." Giọng nói lạnh lùng của cô truyền vào tai Trình Lạc.

 

Ánh mắt Trình Lạc nheo lại, hắn rõ ràng rất tức giận.

 

Cô nói hắn bẩn?

 

Ghét bỏ? Chán ghét?

 

"Bị người khác chạm vào." Tô Mộc nhẹ nhàng bổ sung khi cơn giận tăng vọt.

 

Vị trí mà người phụ nữ kia chạm vào vừa rồi, cô có thể nhìn thấy rõ ràng.

 

"Anh đi tắm sạch đi."

 

Trình Lạc vốn dĩ đang nổi giận thì mỉm cười, ngón tay câu lấy cằm cô mạnh hơn một chút, nói: "Em giúp tôi tắm rửa, thế nào?"

 

Cô nghĩ rằng mình bị một người phụ nữ khác chạm vào, tại sao hắn không bận tâm.

 

Ba năm trước, cô và Cố Thành Phong là quan hệ bạn trai bạn gái, chuyện đã xảy ra trong ba năm qua, hắn chưa bao giờ dám nghĩ đến.