Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 625

topic

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 625 :Trẫm chính là thiên hạ (5)

Editor: Tieen

 

Chương 625: Trẫm chính là thiên hạ (5)

 

Còn chưa đi tới bên cạnh Tô Mộc, thân thể hắn lắc lư, liền hướng một bên ngã xuống.

 

Thân hình Tô Mộc chợt lóe, nhanh chóng đến trước mặt hắn, bắt lấy hắn.

 

Nhìn trên khuôn mặt trắng bệch nổi lên ửng đỏ, sờ sờ trán hắn.

 

Nóng quá.

 

Tô Mộc dùng sức, ôm ngang hắn lên.

 

Cung nhân canh giữ ở cửa tẩm điện nhìn thấy Tô Mộc trở về, nghênh đón: "Bệ hạ..."

 

Nhìn thấy trong ngực Tô Mộc ôm một người ướt át, sửng sốt một chút, sau đó bộ dáng hiểu rõ.

 

Không biết là vị nam tử nào liều mạng như vậy muốn khiến bệ hạ chú ý.

 

"Đi lấy xiêm y sạch sẽ lại đây."

 

"Vâng, bệ hạ."

 

Cung nhân cầm quần áo sạch sẽ lại.

 

Sau đó tiếp tục canh giữ bên ngoài điện.

 

Tô Mộc thay quần áo khô cho Dung Dữ sau đó ném hắn lên giường, cho hắn uống thuốc, rồi lấy chăn quấn lại.

 

Sau khi làm tất cả mọi thứ, Tô Mộc cũng buồn ngủ, lên giường ôm hắn ngủ.

 

Ngủ không quá hai canh giờ, đã đến thời gian lên triều.

 

Tô Mộc từ từ rời giường, sờ sờ trán hắn, vẫn hạ sốt như trước, nhưng hắn ngủ rất sâu, sau khi cô rời giường rửa mặt hắn cũng không tỉnh.

 

Lâm triều trôi qua không đáng nhắc tới.

 

Triều Nhạc tướng quân gấp gáp tìm Tô Mộc.

 

"Bệ hạ, thần nghe nói nam tử thần đưa vào cung tuyển tú không thấy đâu."

 

"Ồ? Tin tức tướng quân lại rất nhanh nhẹn."

 

Triều Nhạc tướng quân: !?

 

"Là nam giáo tập phái người thông tri thần, thần sốt ruột, mong bệ hạ phái người trong cung tìm người."

 

"Không cần."

 

"Bệ hạ, đó là chất nhi* của bà con thần, thần..."

 

*Chất nhi: cháu.

 

"Triều Nhạc tướng quân, đêm qua hắn tập kích trẫm."

 

Triều Nhạc tướng quân vừa nghe, vội vàng quỳ xuống:

 

"Thần, thần không biết..."

 

Theo ý tứ của bệ hạ, Dung Dữ ở trong tay bệ hạ!?

 

"Ngày mai cho trẫm một lời giải thích." Tô Mộc nói xong, xoay người rời đi.

 

Lưu lại Triều Nhạc tướng quân đã bị dọa sợ đến mức lo sợ bất an đứng dậy, vội vàng trở về phủ tướng quân.

 

Thân phận của Dung Dữ, cũng không phải chất nhi như nàng ta nói.

 

Mà là nam quan nàng ta nhìn trúng trong thanh lâu rực rỡ ở kinh thành.

 

Liếc mắt một cái đã bị hắn mê hoặc, mang về trong phủ, lại bị chính quân Sương Nguyệt Hành của mình biết được, hắn ta đề nghị đổi thân phận cho Dung Dữ, đưa vào trong cung tuyển tú.

 

Tư sắc này của hắn, nhất định sẽ được chọn, đến lúc đó, phủ tướng quân bọn họ ở trong hậu cung bệ hạ cũng coi như có người.

 

Triều Nhạc tướng quân suy nghĩ một chút, tuy rằng trong lòng luyến tiếc, nhưng vì tiền đồ của mình, vẫn là đem Dung Dữ đưa vào cung.

 

Nhưng hôm nay, bệ hạ nói như thế, rốt cuộc thái độ đối với Dung Dữ ra sao, nàng ta một chút cũng không nhìn ra.

 

Tiểu tử Dung Dữ kia, biết hắn là thứ không bớt việc mà, còn không bằng lúc ấy thu vào trong phủ của mình cất giấu đi!

 

Trái ngược với Triều Nhạc tướng quân lo sợ bất an, là Dung Dữ sau khi tỉnh lại, một bộ dáng xem nhẹ sinh tử.

 

Nhìn trang trí trong điện và cung nhân cung kính, đã suy đoán ra mình đang ở đâu.

 

Người đêm qua hắn gặp phải, hắn sớm nên nghĩ đến, một phen khí thế như vậy, ban đêm còn có thể ở hậu cung tùy ý đi lại, ngoại trừ đế vương Sương Nguyệt quốc, còn có thể có người nào?

 

Cuộn mình trên giường, bất luận cung nhân khuyên bảo hắn đứng dậy ăn cái gì, hắn cũng không muốn nhúc nhích.

 

Tô Mộc vốn muốn đến ngự thư phòng tiếp tục xem tấu chương, nhưng nghe cung nhân trong tẩm điện nói, nói Dung Dữ dường như không thích hợp.

 

Tẩm điện.

 

Tô Mộc nhìn người trên giường, đi đến bên giường đưa tay dò xét trán hắn.

 

"Chát ——" Tay Tô Mộc bị hắn đánh rớt.

 

"Muốn giết muốn chém tùy ý, đừng đụng vào ta."

 

Tiếng nói chuyện còn có chút suy yếu, nhưng thái độ cường ngạnh.

 

Hắn thà chết còn hơn bị làm bẩn!