Nô Lệ Bóng Tối - Chương 2531

topic

Nô Lệ Bóng Tối - Chương 2531 :Bỏ Bỏ


Ánh sáng rực rỡ từ những ô cửa kính màu đổ xuống sàn đá cẩm thạch của ngôi giáo đường cổ kính, vẽ nên những vệt màu lung linh huyền ảo. Sunny đứng đó, cảm thấy một sự pha trộn kỳ lạ giữa hưng phấn tột độ và sự kiệt quệ đến tận cùng. Đã bao lâu rồi anh không được chợp mắt? Anh không nhớ rõ. Nhưng giờ đây, mọi mệt mỏi đều bị lu mờ bởi một sự thật kinh hoàng mà anh vừa khám phá.

Anh quay sang Tiến sĩ Saint, người đang đứng lặng lẽ bên bệ thờ, gương mặt điềm tĩnh như một pho tượng cổ. "Tiến sĩ," Sunny bắt đầu, giọng anh khẽ run lên vì căng thẳng. "Tôi đã tìm ra hắn. Kẻ đứng sau tất cả những tai ương này, kẻ đã giật dây mọi thứ từ trong bóng tối." Anh hít một hơi thật sâu, cảm giác như có một tảng đá đè nặng lên lồng ngực. "Hắn ta không phải là một mối đe dọa bình thường. Hắn là một thế lực mà chúng ta không thể đối phó một mình."

Sunny bước lại gần hơn, ánh mắt khẩn cầu. "Tôi biết điều này nghe có vẻ điên rồ, nhưng tôi cần sự giúp đỡ của ngài, Tiến sĩ. Không phải chỉ là sự thông thái hay sức mạnh hiện tại của ngài. Tôi cần... những gì ngài đã từng là." Anh nhìn sâu vào đôi mắt của Saint, cố gắng truyền tải sự cấp bách và niềm tin của mình. "Chúng ta đã từng đối mặt với hắn, trong những kiếp sống xa xưa. Ngài và tôi, chúng ta đã từng là những người đồng hành, những chiến binh đã cùng nhau chiến đấu chống lại bóng tối."

Anh bắt đầu kể, những mảnh ký ức vụn vỡ từ tiền kiếp hiện lên trong tâm trí anh như những giấc mơ sống động: những trận chiến trên đỉnh núi phủ tuyết, những lời thề dưới ánh trăng bạc, những hy sinh cao cả trong một thế giới đã bị lãng quên. "Ngài có thể không nhớ," Sunny nói, giọng anh trầm xuống đầy tiếc nuối. "Ký ức của ngài đã bị phong ấn, bị che mờ bởi thời gian và những lời nguyền cổ xưa. Nhưng tôi nhớ. Tôi nhớ rõ từng khoảnh khắc chúng ta đã cùng nhau vượt qua."

Tiến sĩ Saint lắng nghe trong im lặng, đôi mắt ông không biểu lộ cảm xúc rõ rệt. Khi Sunny kết thúc, ông vẫn đứng bất động một lúc lâu, rồi khẽ thở dài. "Tôi không nhớ gì cả, Sunny," ông nói, giọng điệu trầm ấm nhưng đầy sự thật thà. "Những câu chuyện của cậu... chúng như những khúc ca buồn từ một thế giới xa lạ. Nhưng tôi cảm nhận được một điều gì đó. Một sợi dây liên kết vô hình, một lời hứa đã được khắc sâu vào linh hồn." Ông nhìn thẳng vào Sunny, ánh mắt kiên định. "Nếu cậu tin rằng chúng ta đã từng là những chiến hữu, và nếu cậu tin rằng tôi có thể giúp được, thì tôi sẽ đi cùng cậu. Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với kẻ chủ mưu này. Hãy gạt bỏ mọi nghi ngờ. Chúng ta sẽ lên đường."

Đề xuất Tiên Hiệp: Ma Thiên Ký