Con Đường Bá Chủ - Chương 3553

topic

Con Đường Bá Chủ - Chương 3553 :TRÙNG HẬU – BẤT HỦ TRÙNG SƯ!
#CDBC #akayhau CHƯƠNG 3553: TRÙNG HẬU - BẤT HỦ TRÙNG SƯ! Nghe đề nghị của Nguyên Ly, Lạc Nam ý vị thâm trường nói: “Xem ra quan hệ giữa Băng Nguyên Cung và Tuyệt Nhạn Cốc không quá tốt đẹp.” Nếu như hai thế lực tin tưởng và giao hảo mật thiết, Nguyên Ly cũng không nảy sinh ý định bí mật theo dõi người kia. “Chuyện này đạo hữu đừng quản, có thể giúp ta hay không?” Nguyên Ly nhướn mày hỏi, cũng không muốn giải thích quá nhiều về mối quan hệ với Tuyệt Nhạn Cốc. “Không thành vấn đề, bất quá đạo hữu có dám vào tháp?” Lạc Nam nở nụ cười. Nhẹ phất tay, một toà tiểu tháp tinh xảo nhưng đầy cổ kính đã xoay tròn giữa bàn tay. “Hít, Bất Hủ Thần Tháp!” Nguyên Ly hít sâu một hơi, ánh mắt loé lên từng tia nóng rực. Dù tại Chung Cực với nhiều loại Thần Vật với vô số công năng thần kỳ, Bất Hủ Thần Tháp vẫn luôn nằm trong nhóm nổi bật. Chỉ cần là tu sĩ, không ai không ai ước sở hữu Thần Vật như vậy. “Vào được Bất Hủ Thần Tháp là cơ hội trải nghiệm, có gì không dám?” Nguyên Ly sảng khoái nói. “Vào thôi!” Lạc Nam nhún vai. Hai người biến mất, một lần nữa xuất hiện đã ở trong Bất Hủ Thần Tháp. Lúc này, Lạc Nam điều động toà tháp thu nhỏ lại hết mức có thể, so với hạt bụi còn nhỏ hơn nhiều lần, lại sử dụng Bá Chủ Quy Tắc che đậy khí tức của nó. Hắn động ý niệm, lệnh cho Bất Hủ Thần Tháp di chuyển với tốc độ cao, nhanh chóng theo phía sau người thần bí. Quả nhiên có hiệu quả, thần bí nhân này căn bản không cảm ứng được sự tồn tại của bọn họ, vẫn cứ tiếp tục xuyên qua Thiên Nhiên Đại Trận một cách lão luyện thành thục, ngày càng tiến sâu vào trong núi. Tuyệt Băng Phong thật sự quá lớn, trùng trùng điệp điệp núi non hùng vĩ kết thành, đủ sức chứa vài chục tỷ Tạp Trùng mà không có vẻ chật chội. “Hắn có phải Tuyệt Nhạn Cốc Chủ không?” Lạc Nam hỏi. “Kẻ này che đậy dung mạo nên chưa thể xác định, nhưng với mức độ thành thạo đường đi nước bước của hắn, lại thêm không bị Tạp Trùng tấn công, khả năng cao chính là Tuyệt Nhạn Cốc Chủ.” Nguyên Ly đáp. Thông thường đến kỳ hạn nhất định, nàng và Tuyệt Nhạn Cốc Chủ mới xâm nhập tổ của Trùng Hậu cung cấp một lượng tài nguyên. Đổi lại Trùng Hậu sẽ không xua quân gây phiền toái cho hai thế lực, thậm chí nếu hai thế lực gặp nạn, Tạp Trùng sẽ như đại quân khổng lồ chi viện. Bất quá vẫn còn vài năm mới đến kỳ hạn, nàng chưa đoán ra lý do Tuyệt Nhạn Cốc Chủ âm thầm tiến vào nơi này. Lạc Nam vuốt cằm, trước đó dù vô số Xích Nha Hắc Ám của hắn tách ra thăm dò, vẫn không tìm được tung tích của Trùng Hậu. Thiên Nhiên Trận Pháp ở nơi này cao thâm huyền ảo, nếu không phải người lão luyện thành thục, tuyệt đối sẽ không dễ dàng xuyên qua như vậy. Hắn cũng không suy đoán nguyên nhân, chỉ cần bám theo… rất nhanh sẽ biết. Với tốc độ của Bất Hủ Thần thi triển thân pháp, vậy mà mất đến ba ngày ba đêm mới băng qua từng dãy núi trắng xoá lạnh lẽo, dừng lại ở một bức tường băng. Bức tường băng này nhìn qua chẳng có gì đặc biệt, nhưng lại vừa vặn nằm ở trung tâm của Tuyệt Băng Phong. Trên tường băng, hoa tuyết bao phủ, khắp nơi một màu trắng xoá, nguyên khí hỗn tạp, hoang vu và vắng vẻ, không chút hơi thở sinh cơ. Trước đó Xích Nha Hắc Ám của Lạc Nam căn bản chưa thể tìm thấy được nơi này, chỉ ở lòng vòng xung quanh mà thôi. Thần bí nhân không biết có người bên cạnh nhìn chăm chú, từ trong ống tay áo lấy ra một sợi tóc đen tuyền óng ánh. Râu của Trùng Hậu. Hắn đem sợi râu này cắm lên bức tường, sau đó nhỏ một giọt máu từ đầu ngón tay của mình vào sợi râu. Bức tường băng kia như có được linh tính, nó đang rút lấy máu từ sợi râu đó. “Trùng Hậu sẽ cảm ứng được râu của mình, đồng thời nhận biết vị máu của ta và Tuyệt Nhạn Cốc Chủ.” Nguyên Ly giải thích: “Người này nhất định là y rồi!” Khoảng mười phút sau, khi máu trên râu của Trùng Hậu bị rút cạn, một giọng nói lạnh như băng, không chút cảm xúc nào từ sau bức tường băng truyền ra: “Tuyệt Hàn đại nhân, thời gian vẫn chưa đến… ngươi tìm bổn Hậu có chuyện gì?" Lạc Nam đánh giá, thanh âm này ở mức trung tính, không nghe ra nam hay nữ. Đương nhiên đã là Trùng Hậu thì chắc chắn là nữ tính, chỉ bất quá giọng nói quá lạnh, lạnh đến mức vô cảm. Tuyệt Nhạn Cốc Chủ, cũng là Tuyệt Hàn nghiêm nghị lên tiếng: “Lần này đến vì Cực Hồn Thuỷ.” Lạc Nam và Nguyên Ly đưa mắt nhìn nhau, không ngờ đối phương lại có cùng mục đích với mình sao? “Không thể!” Thanh âm lạnh buốt hồi đáp: “Ngươi thừa hiểu tầm quan trọng của Cực Hồn Thuỷ với bổn Hậu, tuyệt đối sẽ không giao ra.” “Thật vậy sao?” Tuyệt Hàn ung dung nói, bàn tay nhẹ lật. Nhẫn Trữ Vật loé lên, một cái xác trùng bất chợt xuất hiện. Cái xác trùng này trắng và đen đan xen, hình thù như một con rết lớn, trên lưng có cánh như kim cương, toả ra một luồng khí lạnh màu đen âm u và quỷ dị. “Đây là…” Lạc Nam híp mắt, hắn không phải Trùng Sư nên cũng không hiểu biết nhiều về các loại Trùng. “U Hàn Trùng Mẫu?” Thanh âm kinh hô từ sau tường băng vang lên, lần đầu xuất hiện một tia dao động cảm xúc. “Không sai!” Tuyệt Hàn nở nụ cười, thong dong nói: “Đây là xác của U Hàn Trùng Mẫu, một loại Cổ Trùng cực kỳ lợi hại chỉ tồn tại nơi địa ngục, hấp thụ U Minh Hàn Khí lâu ngày mà sống, huyết mạch của nó so với Trùng Hậu ngươi không thua chút nào.” “Chỉ cần một bình Cực Hồn Thuỷ, giao dịch xác của U Hàn Trùng Mẫu.” Lạc Nam vuốt cằm, cái giá này thật sự không tệ chút nào, bởi lẽ chỉ cần Trùng Hậu cắn nuốt xác của U Hàn Trùng Mẫu, đẳng cấp chắc chắn sẽ tấn thăng, có được thiên phú của loại cổ trùng đặc biệt này. “Tuyệt Hàn cần Cực Hồn Thuỷ làm gì nhỉ?” Nguyên Ly nghi hoặc: “Hắn vốn không phải Hồn Tu.” “Từ đâu đại nhân có bộ xác trùng này?” Trùng Hậu u thanh hỏi. “Đạt được trong một Buổi Đấu Giá, nghĩ đến Trùng Hậu ngươi sẽ cần.” Tuyệt Hàn chân thành đáp: “Chúng ta dù sao cũng là chỗ quen biết, giúp đỡ nhau phát triển là nên làm.” “Cực Hồn Thuỷ ẩn trong Băng Hồn Đàm, rời khỏi sẽ lập tức ngưng kết thành băng, cần có Bất Hủ Quy Tắc bảo vệ.” Trùng Hậu lên tiếng: “Phiền đại nhân rồi.” “Haha, đơn giản.” Tuyệt Hàn nở nụ cười: “Phiền Trùng Hậu mở ra băng môn!” “Trùng Hậu này mạnh đến mức nào? Sao các vị không trực tiếp thu phục nó?” Lạc Nam hiếu kỳ hỏi. “Trùng Hậu chỉ có tu vi Siêu Thần tối đỉnh, bất quá nó lại là đầu não của tất cả Tạp Trùng trong Tuyệt Băng Phong này.” Nguyên Ly đáp: “Nếu Trùng Hậu xảy ra chuyện, toàn bộ Tạp Trùng sẽ mất kiểm soát, điên cuồng tràn ra khỏi Tuyệt Băng Phong tàn sát khắp nơi, đó sẽ là đại hoạ của hai thế lực chúng ta.” “Hai vị nếu như hợp tác, ta nghĩ Trùng Hậu ngay cả tư cách tự bạo cũng không có.” Lạc Nam nói. “Không dễ như đạo hữu nghĩ.” Nguyên Ly lắc đầu: “Trùng Hậu cực kỳ thông minh, nó phân tách linh hồn của mình ra nhiều phần, ngẫu nhiên ẩn thân bên trong hàng tỷ Tạp Trùng.” “Nếu bản thể gặp chuyện, những linh hồn kia vẫn có thể khống chế cả đại quân trở nên cuồng bạo.” “Đừng đánh giá thấp sự điên cuồng của Trùng Quân.” Lạc Nam gật gù tán thành, các loại Cổ Trùng đáng sợ nhất vì chúng nó không sợ chết, sẵn sàng liều mạng đến cùng, huỷ diệt mọi thứ mà không kiêng nể gì cả. Trùng Hậu và đại quân Tạp Trùng này e rằng Liễu Tú Quyên không đủ khả năng chưởng khống, trừ phi nàng có thể trở thành Bất Hủ Trùng Sư. RĂNG RẮC… Khi hai người trao đổi, tường băng phía trước đã ầm ầm phân tách, lộ ra một lối đi như cửa vào hang động. Tuyệt Hàn nâng lên xác của U Hàn Trùng Mẫu, tiến vào bên trong. Lạc Nam không chậm trễ, điều động Bất Hủ Thần Tháp lặng lẽ bám theo. Chờ Tuyệt Hàn hoàn tất giao dịch, hắn và Nguyên Ly sẽ xuất hiện thương lượng với Trùng Hậu. Cảnh tượng bên trong Trùng Tổ khiến Lạc Nam cũng phải kinh dị. Nơi này rộng lớn như thể nội của một con cự thú khổng lồ, khắp các thành vách chứa vô số khoang rỗng như tổ ong, chứa ở trong mỗi khoang là một quả trứng côn trùng. Trên tường có hàng vạn mạch máu luân chuyển như những ống dây, truyền thẳng vào trong quả trứng. “Đây đều là Trùng Hậu sinh ra sao?” Lạc Nam kinh dị. “Không phải, chúng nó là những Ấu Trùng có tiềm lực nhất trong bầy được Trùng Hậu lựa chọn, đưa về nơi này, dùng máu và linh hồn của nó nuôi dưỡng, thuần hoá.” Nguyên Ly giải thích: “Chờ những Ấu Trùng này trưởng thành, chúng nó lại tiếp tục dùng phương pháp tương tự thuần hoá vô số Ấu Trùng khác dưới trướng, phụ thuộc vào Trùng Hậu.” “Làm như thế, dù trải qua bao nhiêu thế hệ, Trùng Hậu vẫn độc tôn, khống chế toàn cục.” “Chậc, lợi hại.” Lạc Nam cảm thán. Chẳng trách chỉ với một sợi râu của Trùng Hậu đã khiến toàn bộ Tuyệt Băng Phong tôn sùng. Tiến sâu vào tổ trùng, nhiệt độ không còn quá lạnh, thay vào đó lại ấm áp và dễ chịu. Tuyệt Hàn cởi bỏ áo choàng, lộ ra diện mục là một nam tử trung niên có râu cá trê, dáng người cao gầy. Ở nơi sâu nhất của Tổ Trùng, Lạc Nam rốt cuộc nhìn thấy Trùng Hậu đang ngồi trên băng toạ… “Quả nhiên là nữ.” Đây là ấn tượng ban đầu của hắn. Trùng Hậu cũng giống như Tạp Trùng, toàn thân bọc vỏ như giáp thay cho y phục. Điểm khác biệt là nó đã gần hoá thành hình người, thân thể uyển chuyển với những đường cong lồi lõm, nên dù có bọc giáp toàn thân, vẫn nhìn ra đặc điểm nữ tính. Mà lớp giáp này không hề tầm thường, có màu trắng như tuyết, bên trên chảy xuôi những tia máu đỏ thẳm sặc sỡ, ẩn chứa vô số gai nhọn bên dưới, sẵn sàng bắn ra bất cứ lúc nào. Phần khôi giáp trên đầu như vương miệng nữ hoàng, có những sợi tóc dựng ngược lên, chính là râu trùng. Phía sau lưng là sáu chiếc cánh như sáu thanh kiếm thẳng tắp, lạnh lẽo xếp vào gọn gàng. Tuy bọc giáp nặng nề nhưng lại tràn ngập một cổ mỹ cảm khó tả, nhất là đôi chân thật sự rất dài… Đương nhiên Lạc Nam cũng chỉ hiếu kỳ quan sát mà thôi. Kể từ khi gặp qua Hà Mộng Tâm và đối mặt với Hoặc Thiên Mị Nhãn, hắn đã có khả năng miễn nhiễm đến cực hạn với nữ sắc rồi. Trùng Hậu đứng lên, ánh mắt phía sau khôi giáp loé lên tia sáng xanh thẳm, cất giọng: “Mời đại nhân lấy Cực Hồn Thuỷ, giao U Hàn Trùng Mẫu cho ta.” Theo phương hướng, Lạc Nam nhìn thấy một đầm nước trong suốt ở phía sau chỗ ngồi của Trùng Hậu. Cái đầm nước này trong veo không một tia tạp chất, toả ra từng luồng Hồn Lực tinh thuần. Chỉ mới cảm nhận được hơi thở của nó, Thánh Hồn Pháp Tướng trong Hồn Đỉnh của Lạc Nam đã rung động không ngừng. “Đây là tài nguyên Hồn Tu cao cấp nhất ta từng chứng kiến.” Lạc Nam nói. “Phu quân, nếu cho Tiểu Tinh và Hỗn Độn Thú phục dụng Cực Hồn Thuỷ này… khả năng linh trí của chúng nó sẽ tăng thêm một bậc.” Thần Huyền Huân đề nghị. “Nàng nói có lý.” Lạc Nam giật mình. Tạp Trùng vốn có linh trí thấp vô cùng nhưng vẫn có thể tiến hoá thành Trùng Hậu nhờ phục dụng Cực Hồn Thuỷ. Vậy không có lý do gì Hà Mã và Bá Kỵ Long Mã không thể… Đây chính là tài nguyên chí cao để khai mở trí tuệ giống loài, nếu ngay cả Cực Hồn Thuỷ cũng không được, vậy hắn cũng chẳng còn cách nào khác. Mà lúc này, Tuyệt Hàn đã bước đến bên cạnh Băng Hồn Đàm. Trước ánh mắt chăm chú của Trùng Hậu, hắn lấy ra một chiếc bình ngọc, cẩn thận dùng Bất Hủ Quy Tắc bao phủ bình ngọc, đưa tay vớt lấy Cực Hồn Thuỷ. “Có trò hay để nhìn!” Lạc Nam nhếch mép lạnh lùng, Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn lấp loé. Nguyên Ly nghe vậy kinh nghi hỏi: “Trò gì…” ĐÙNG! Nàng chưa kịp dứt câu, bình ngọc trong tay Tuyệt Hàn bỗng nhiên nổ tung. Từ bên trong bình, một thân ảnh khác mãnh liệt bắn ra, lao thẳng đến Trùng Hậu. Trùng Hậu phản ứng cực nhanh, vẫn luôn cẩn thận đề phòng. Sáu chiếc cánh như lưỡi kiếm xoè ra, thân thể hoá thành tầng tầng lớp lớp tàn ảnh. RĂNG RẮC… Cùng lúc đó, hàng vạn quả trứng bên trong trùng tổ nứt ra, vô số Tạp Trùng lao thẳng đến như tử sĩ, sẵn sàng vì Trùng Hậu mà chết. “Khặc khặc, chạy không thoát!” Tiếng cười quỷ dị vang lên: “Thuần Trùng Quy Tắc!” Thân ảnh vừa xuất hiện nâng lên hai tay, từng đầu ngón tay liên tục điểm chỉ. XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT… Theo động tác của hắn, hàng ngàn vạn tia Quy Tắc màu xám như kim châm bắn ra với tốc độ kinh hoàng, cắm thẳng vào cơ thể của đám Tạp Trùng vừa mới xuất hiện. Bất Hủ Chi Lực tràn lan, đám Tạp Trùng này liền mất đi khả năng khống chế, chúng nó chuyển sang vây lấy Trùng Hậu thay vì hỗ trợ nàng. “Làm sao có thể?” Trùng Hậu kinh sợ thốt lên: “Bất Hủ Trùng Sư?” “Kiến thức không tệ!” Thân ảnh quỷ dị loé lên, hiện ra là một lão giả hình thể khô gầy, hai mắt trống rỗng không có tròng, toàn thân lít nha lít nhít những loài Cổ Trùng quý hiếm. “Bạo!” Trùng Hậu quyết đoán quát lên. Sẵn sàng tự bạo bản thể, dùng đến linh hồn đang ẩn thân trong đám Tạp Trùng bên ngoài. “Tuyệt Hàn, bổn Hậu dù chết cũng phải san bằng Tuyệt Nhạn Cốc của ngươi!” Trùng Hậu nội tâm oán hận ngút trời. Không thể hiểu nổi đối phương vì sao tìm một vị Bất Hủ Trùng Sư đến bắt mình, phản bội giao ước nhiều năm như vậy. “Ở trước mặt lão phu, ngươi không có cơ hội!” Lão già Bất Hủ Trùng Sư cười gằn, vung tay ném ra: “Bất Hủ Thần Vật - Ngự Trùng Noãn!” Một kiện đồ vật có hình dạng như quả trứng côn trùng, lớp vỏ trong suốt như thuỷ tinh bắn lên. VÙ VÙ VÙ… Quả trứng mở ra, lập tức bắn ra vô số sợi tơ trói chặt lấy cơ thể Trùng Hậu, phong toả triệt để lực lượng đang tự bạo. Thậm chí những sợi tơ này còn cắm thẳng vào trong đầu của Trùng Hậu, xuyên qua vỏ giáp một cách dễ dàng, ngăn chặn ý thức của nàng liên kết với những linh hồn bên ngoài. Trùng Hậu không phản kháng nổi, toàn thân liền bị kéo vào trong Ngự Trùng Noãn. Ngự Trùng Noãn đóng lại, lão già hướng Tuyệt Hàn đứng bên cạnh nói: “Thấy chưa? Trùng Hậu lợi hại đến đâu, ở trong tay lão phu còn không dễ dàng khuất phục?” “Hảo thủ đoạn!” Tuyệt Hàn nâng lên ngón tay cái: “U Minh Trùng Tổ không làm ta thất vọng, nhưng đừng quên giao dịch giữa chúng ta.” “Yên tâm đi! Chờ Ngự Trùng Noãn của lão phu tẩy não Trùng Hậu hoàn tất, sẽ khống chế đại Trùng Quân tấn công Băng Nguyên Cung.” U Minh Trùng Tổ cười đắc ý: “Đến lúc đó, nữ nhân kia do ngươi định đoạt”! … Chúc cả nhà ngủ ngon. Độc giả có lòng ủng hộ thì thông tin đây ạ: AgriBank: 1809205083252 - TechcomBank: 8822261998 Momo: 0942.973.261 - Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail. com Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio. https://www.youtube.com/@AkayTruyen