Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1606
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1606 :Chức năng của Hồn thiên bàn
Giang Khải hỏi,"Nếu ta chữa trị Hồn thiên bàn, trong thời gian ngắn có lợi ích gì không?"
"Đương nhiên là có!" Nguyên thần Hoa Thiên Thiên nói,"Ngươi có thiên phú tăng lên theo thời gian tăng trưởng không?"
"Có một cái, Thiên địa tinh hoa, mỗi ngày có thể tăng một chút lực lượng linh hồn"
"Lại là Thiên địa tinh hoa, thiên phú này là đồ tốt có thể gặp nhưng không thể cầu! Hồn thiên bàn trải qua mấy vạn thậm chí mấy chục vạn năm tích lũy, ẩn chứa thiên địa tinh hoa không cách nào tính toán, ngươi nhìn sương xám vô biên này đi, có thể tăng cường hiệu quả thiên phú loại Thiên địa tinh hoa gấp trăm lần!"
"Gấp trăm lần?!" Giang Khải hoảng sợ, đừng nói Hồn thiên bàn còn có hiệu quả khác, chỉ sự tăng cường với Thiên địa tinh hoa đã cực kỳ kinh người.
"Đúng! Hiện tại ngươi theo ta tiến vào mảnh không gian khác trước đã... Cái đó, nguyên thần của ngươi có thể mở ra trước, một khi tiến vào sẽ gặp phải nguyên thần phản phệ, hơi mất tập trung là nguyên thần của ngươi sẽ bị thôn phệ."
"Được!" Giang Khải lập tức thả ra nguyên thần tiểu hỗn cầu, đi theo sau lưng nguyên thần Hoa Thiên Thiên tiến vào trong sương mù xám.
Nguyên thần của tám mảnh Hồn thiên bàn có thực lực cùng cấp với Hoa Thiên Thiên, cho dù trình độ dung hợp huyết mạch của Giang Khải còn chưa đạt tới trăm phần trăm nhưng cũng đủ đối phó.
Hoa Thiên Thiên dẫn theo Giang Khải lần lượt tiến vào bảy mảnh vụn không gian còn lại, đánh tan nguyên thần phản phệ.
Sau khi đánh tan nguyên thần phản phệ, những nguyên thần thủ hộ Hồn thiên bàn đó đều quen biết Hoa Thiên Thiên, sau khi nghe nàng giải thích cũng hiểu rõ chân tướng.
"Tam thiên thế giới phát triển đến nay, chỉ cần là người thu hoạch được thần chức sẽ tìm kiếm nghĩ cách bảo vệ thần chức, dân chúng nơi này lầm than, đã sớm rời xa kết quả mà chúng ta dự đoán trước đó." Nguyên thần một lão giả khẽ than thở một tiếng.
"Tiểu tử, ngươi đã đi thu thập mảnh vỡ Hồn thiên bàn, sau đó ta sẽ giúp ngươi giải trừ phong ấn Tam thiên thế giới." Một nam tử khác nói.
"Có lẽ cần khoảng thời gian mười năm mới có thể giải trừ, giải trừ phong ấn sẽ hao hết năng lượng của chúng ta, nhưng đây cũng là ý nghĩa tồn tại sau cùng của chúng ta." Nguyên thần Hoa Thiên Thiên nói,"Đúng, bây giờ ngươi là chủ nhân của Hồn thiên bàn, có thể không bị phong ấn hạn chế, còn có thể dẫn theo nhiều nhất 100 người rời khỏi nơi này."
Trên mặt lý luận, hiện tại Giang Khải đã có thể rời khỏi Tam thiên thế giới!
Đương nhiên, Giang Khải còn có một vài chuyện chưa hoàn thành, sẽ không vội vã rời đi.
Giang Khải vội nói,"Ngươi cũng sẽ biến mất sao? Thế nhưng..."
Nguyên thần Hoa Thiên Thiên cúi đầu xuống, im lặng một lúc lâu, sau đó nhìn về phía Giang Khải,"Giang Khải, ngươi có thể nói cho ta biết, lúc trước kế hoạch của chúng ta hy sinh nhiều như vậy, trong đó còn có người thân, người yêu của chúng ta, ngươi nói tất cả có ý nghĩa không?"
Nguyên thần khác cũng nhìn về phía Giang Khải, bọn họ muốn nghe được đáp án từ chỗ người đến sau.
Có thể thủ hộ Hồn thiên bàn, mặc kệ ban đầu là trận doanh nào, lúc trước đều từng là cường giả siêu cấp thiên thần, thực lực gần với chín chủ thần trước kia.
Nhưng cho đến ngày nay, cuối cùng những nhân vật từng quát tháo phong vân cũng phải đi đến điểm cuối sinh mệnh.
Giang Khải không biết phải miêu tả kế hoạch tàn nhẫn của bọn họ như thế nào, trong tình cảnh như thế dù làm ra hành động điên cuồng gì hình như cũng hợp lấy.
Mặc kệ nói thế nào, nếu lúc trước nhân tộc không sinh sôi tiếp, vậy ít nhất Tam thiên thế giới còn có những người sống sót này, từ một loại ý nghĩa nào đó thì kế hoạch của bọn họ cũng coi như hiệu quả.
Huống chi, tuy bọn họ để 9 triệu đồng nam đồng nữ chịu chết, nhưng bản thân thủ hộ Tam thiên thế giới mấy ngàn năm, cũng đã chuẩn bị cuối cùng phải chết.
Sinh thái trong Tam thiên thế giới đã dị dạng, nhưng ít nhất bọn họ đã cố gắng hết sức.
Giang Khải thản nhiên nhìn về phía nguyên thần Hoa Thiên Thiên,"Có!"
"Hiện tại Tam thiên thế giới cũng không hoàn chỉnh, nhưng lúc nó mở ra tất cả mọi thứ nơi đây cũng sẽ thay đổi theo, khi đó sự cố gắng của các ngươi đều có ý nghĩa!"
"Cuối cùng 9 triệu đồng nam đồng nữ này cũng có thể về nhà..."
Trong mắt nguyên thần Hoa Thiên Thiên mơ hồ có ánh lệ, sau đó nàng hít sâu một hơi,"Cảm ơn ngươi đã cho chúng ta biết, tuy chúng ta phạm phải tội ác ngập trời nhưng ít ra cũng không phải không thể tha thứ. Cũng cảm ơn ngươi để cho ta nghe được đáp án khác biệt."
"Tham lam, dục vọng cũng không phải đều là điều tiêu cực, chúng nó cũng có thể trở thành động lực để nhân loại đột phá cực hạn."
"Giang Khải, nếu trên đời này có ai có thể đánh bại Thiên đạo giả, ta tin tưởng người đó chắc chắn là ngươi!"
"Rất đáng tiếc, chúng ta không thể tận mắt nhìn ngươi tiếp tục đi tới đích."
"Nhưng ta may mắn hơn bọn họ, bản thể của ta có thể đi cùng ngươi, cũng có thể chứng kiến ngươi sáng tạo càng nhiều kỳ tích."
"Về phần đoạn trí nhớ này, cứ để nàng quên đi, vậy nàng sẽ không phải sống trong hối hận."
"Đương nhiên là có!" Nguyên thần Hoa Thiên Thiên nói,"Ngươi có thiên phú tăng lên theo thời gian tăng trưởng không?"
"Có một cái, Thiên địa tinh hoa, mỗi ngày có thể tăng một chút lực lượng linh hồn"
"Lại là Thiên địa tinh hoa, thiên phú này là đồ tốt có thể gặp nhưng không thể cầu! Hồn thiên bàn trải qua mấy vạn thậm chí mấy chục vạn năm tích lũy, ẩn chứa thiên địa tinh hoa không cách nào tính toán, ngươi nhìn sương xám vô biên này đi, có thể tăng cường hiệu quả thiên phú loại Thiên địa tinh hoa gấp trăm lần!"
"Gấp trăm lần?!" Giang Khải hoảng sợ, đừng nói Hồn thiên bàn còn có hiệu quả khác, chỉ sự tăng cường với Thiên địa tinh hoa đã cực kỳ kinh người.
"Đúng! Hiện tại ngươi theo ta tiến vào mảnh không gian khác trước đã... Cái đó, nguyên thần của ngươi có thể mở ra trước, một khi tiến vào sẽ gặp phải nguyên thần phản phệ, hơi mất tập trung là nguyên thần của ngươi sẽ bị thôn phệ."
"Được!" Giang Khải lập tức thả ra nguyên thần tiểu hỗn cầu, đi theo sau lưng nguyên thần Hoa Thiên Thiên tiến vào trong sương mù xám.
Nguyên thần của tám mảnh Hồn thiên bàn có thực lực cùng cấp với Hoa Thiên Thiên, cho dù trình độ dung hợp huyết mạch của Giang Khải còn chưa đạt tới trăm phần trăm nhưng cũng đủ đối phó.
Hoa Thiên Thiên dẫn theo Giang Khải lần lượt tiến vào bảy mảnh vụn không gian còn lại, đánh tan nguyên thần phản phệ.
Sau khi đánh tan nguyên thần phản phệ, những nguyên thần thủ hộ Hồn thiên bàn đó đều quen biết Hoa Thiên Thiên, sau khi nghe nàng giải thích cũng hiểu rõ chân tướng.
"Tam thiên thế giới phát triển đến nay, chỉ cần là người thu hoạch được thần chức sẽ tìm kiếm nghĩ cách bảo vệ thần chức, dân chúng nơi này lầm than, đã sớm rời xa kết quả mà chúng ta dự đoán trước đó." Nguyên thần một lão giả khẽ than thở một tiếng.
"Tiểu tử, ngươi đã đi thu thập mảnh vỡ Hồn thiên bàn, sau đó ta sẽ giúp ngươi giải trừ phong ấn Tam thiên thế giới." Một nam tử khác nói.
"Có lẽ cần khoảng thời gian mười năm mới có thể giải trừ, giải trừ phong ấn sẽ hao hết năng lượng của chúng ta, nhưng đây cũng là ý nghĩa tồn tại sau cùng của chúng ta." Nguyên thần Hoa Thiên Thiên nói,"Đúng, bây giờ ngươi là chủ nhân của Hồn thiên bàn, có thể không bị phong ấn hạn chế, còn có thể dẫn theo nhiều nhất 100 người rời khỏi nơi này."
Trên mặt lý luận, hiện tại Giang Khải đã có thể rời khỏi Tam thiên thế giới!
Đương nhiên, Giang Khải còn có một vài chuyện chưa hoàn thành, sẽ không vội vã rời đi.
Giang Khải vội nói,"Ngươi cũng sẽ biến mất sao? Thế nhưng..."
Nguyên thần Hoa Thiên Thiên cúi đầu xuống, im lặng một lúc lâu, sau đó nhìn về phía Giang Khải,"Giang Khải, ngươi có thể nói cho ta biết, lúc trước kế hoạch của chúng ta hy sinh nhiều như vậy, trong đó còn có người thân, người yêu của chúng ta, ngươi nói tất cả có ý nghĩa không?"
Nguyên thần khác cũng nhìn về phía Giang Khải, bọn họ muốn nghe được đáp án từ chỗ người đến sau.
Có thể thủ hộ Hồn thiên bàn, mặc kệ ban đầu là trận doanh nào, lúc trước đều từng là cường giả siêu cấp thiên thần, thực lực gần với chín chủ thần trước kia.
Nhưng cho đến ngày nay, cuối cùng những nhân vật từng quát tháo phong vân cũng phải đi đến điểm cuối sinh mệnh.
Giang Khải không biết phải miêu tả kế hoạch tàn nhẫn của bọn họ như thế nào, trong tình cảnh như thế dù làm ra hành động điên cuồng gì hình như cũng hợp lấy.
Mặc kệ nói thế nào, nếu lúc trước nhân tộc không sinh sôi tiếp, vậy ít nhất Tam thiên thế giới còn có những người sống sót này, từ một loại ý nghĩa nào đó thì kế hoạch của bọn họ cũng coi như hiệu quả.
Huống chi, tuy bọn họ để 9 triệu đồng nam đồng nữ chịu chết, nhưng bản thân thủ hộ Tam thiên thế giới mấy ngàn năm, cũng đã chuẩn bị cuối cùng phải chết.
Sinh thái trong Tam thiên thế giới đã dị dạng, nhưng ít nhất bọn họ đã cố gắng hết sức.
Giang Khải thản nhiên nhìn về phía nguyên thần Hoa Thiên Thiên,"Có!"
"Hiện tại Tam thiên thế giới cũng không hoàn chỉnh, nhưng lúc nó mở ra tất cả mọi thứ nơi đây cũng sẽ thay đổi theo, khi đó sự cố gắng của các ngươi đều có ý nghĩa!"
"Cuối cùng 9 triệu đồng nam đồng nữ này cũng có thể về nhà..."
Trong mắt nguyên thần Hoa Thiên Thiên mơ hồ có ánh lệ, sau đó nàng hít sâu một hơi,"Cảm ơn ngươi đã cho chúng ta biết, tuy chúng ta phạm phải tội ác ngập trời nhưng ít ra cũng không phải không thể tha thứ. Cũng cảm ơn ngươi để cho ta nghe được đáp án khác biệt."
"Tham lam, dục vọng cũng không phải đều là điều tiêu cực, chúng nó cũng có thể trở thành động lực để nhân loại đột phá cực hạn."
"Giang Khải, nếu trên đời này có ai có thể đánh bại Thiên đạo giả, ta tin tưởng người đó chắc chắn là ngươi!"
"Rất đáng tiếc, chúng ta không thể tận mắt nhìn ngươi tiếp tục đi tới đích."
"Nhưng ta may mắn hơn bọn họ, bản thể của ta có thể đi cùng ngươi, cũng có thể chứng kiến ngươi sáng tạo càng nhiều kỳ tích."
"Về phần đoạn trí nhớ này, cứ để nàng quên đi, vậy nàng sẽ không phải sống trong hối hận."