Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1425

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1425 :Công khai thân phận
Nhưng một giây sau hắn lại phát động Chiến bát hoang, bắn về phía Giang Vô Địch.
Đôi mắt Giang Vô Địch đỏ hồng, cũng lao về phía Giang Khải.
Hai người đồng thời khống chế Truy mệnh và Chủ thần bài công kích, ám khí va chạm bộc phát ra từng đạo sóng khí ở giữa hai người, ngay sau đó Giang Khải đã chém một kiếm về phía Giang Vô Địch.
Giang Vô Địch cũng không yếu thế chút nào, đôi bên tiến vào cận chiến.
Kiếm của Giang Vô Địch sượt qua eo trái của Giang Khải, kiếm của Giang Khải đâm vai phải của Giang Vô Địch bị thương, Giang Vô Địch để lại một vết kiếm rất sâu trên cánh tay phải của Giang Khải, Giang Khải thì làm chân trái của Giang Vô Địch bị thương...
Trong chốc lát, hai người so chiêu mấy trăm lần, đôi bên đều là máu tươi vẩy ra, cả người chồng chất vết thương.
Đột nhiên, Giang Vô Địch khẽ quát một tiếng,"Bách thú chi thần!"
"Diệt thần kiếm!"
Cả người Giang Vô Địch bộc phát ra một đạo sóng khí màu đen, lúc chém một kiếm xuống, sau lưng hắn ta xuất hiện rất nhiều hư ảnh màu vàng to lớn, theo một kiếm này của hắn ta nhào về phía Giang Khải.
Giang Khải đồng thời vung kiếm, đánh ra Kiếm động cửu thiên.
Vốn Kiếm động cửu thiên và Diệt thần kiếm có lực lượng ngang nhau, nhưng lần này Giang Vô Địch như nhận được một loại tăng phúc cường đại nào đó, uy lực của Diệt thần kiếm tăng gấp mấy lần.
Trong nháy mắt trường kiếm của hai người tiếp xúc, Giang Khải lập tức cảm nhận được lực lượng của đối phương như là biển lớn vỡ đê, thế không thể đỡ!
"Giang Khải, chết cho lão tử!" Giang Vô Địch cất tiếng cười to.
"Chân nguyên ngoại phóng!" Giang Khải vội vàng phát động kỹ năng hộ giáp.
Nhưng ngay cả Kiếm động cửu thiên cũng không đỡ nổi một kiếm này, Chân nguyên ngoại phóng lập tức bị đánh tan.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Giang Khải gọi ra người phục chế.
"Đệt, lại làm bia đỡ đạn! Mạnh như vậy! Phong thiên kiếm!" Khải Vô Địch vừa ra sân đã dùng hết toàn lực che ở trước mặt Giang Khải, đánh ra Phong thiên kiếm.
Khải Vô Địch cũng không ngăn được một kiếm này, gần như bị miểu sát trong giây lát.
Nhưng hắn ta lại tranh thủ được một cơ hội cho Giang Khải, để hắn có thể lợi dụng Chiến bát hoang thoát khỏi phạm vi công kích của Diệt thần kiếm.
"Giang Khải, giết chết hắn! Ta biết ngươi có thể!" Khải Vô Địch hô lên một câu, bóng dáng liền biến mất trong ánh sáng Diệt thần kiếm.
Giang Khải lùi lại trăm mét, há to miệng thở dốc, nhìn một chiêu Diệt thần kiếm kia của Giang Vô Địch.
Đây là lực lượng mà Giang Vô Địch lấy được từ Thú nguyên chi thạch sao?
Nhân cơ hội thở dốc chốc lát này, thân thể Giang Khải chui ra từng sợi xúc tu nhỏ, nhanh chóng chữa trị vết thương trên người giúp Giang Khải.
Sau khi Giang Vô Địch đánh chết Khải Vô Địch, hừ lạnh một tiếng,"Cao ngạo? Khải Vô Địch, sự cao ngạo của ngươi đã không còn sót lại chút gì sao, cam nguyện làm khôi lỗi của Giang Khải?!"
"Quả nhiên là phế vật! Chờ ta giết Giang Khải, ngươi cũng biến mất!"
Lần này Khải Vô Địch đỡ được Diệt thần kiếm giúp Giang Khải, lại để Giang Khải may mắn trốn thoát, Giang Vô Địch hừ lạnh một tiếng, hắn ta chú ý đến thương thế trên người rất nghiêm trọng, nhẹ nhàng nâng tay,"Huyết nhục tân sinh!"
Miệng vết thương của hắn ta lập tức lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng sinh trưởng phát triển ra cơ bắp và da thịt mới, một lát sau thương thế trên người hắn ta cũng đã khỏi hắn.
Giang Vô Địch lắc người một cái đi đến trước mặt Giang Khải, hắn ta thản nhiên nhìn Giang Khải, cười lạnh một tiếng,"Xem ra trải qua thời gian dài như vậy, ngươi vẫn là một phế vật!"
Giang Khải nhìn chằm chằm Giang Vô Địch, tên này như một ngọn núi cao không thể chiến thắng đang cản ở trước mặt mình.
Phản ứng, chiến thuật, tư duy, chiêu thức, kỹ năng, thuộc tính, năng lực khôi phục của hắn ta không có một cái nào yếu hơn mình, đối mặt với đối thủ như vậy thì nên chiến thắng như thế nào?
"Còn đang suy nghĩ làm thế nào chiến thắng ta?" Giang Vô Địch khinh miệt cười nói,"Giang Khải, đừng phí sức, ngươi hiểu rõ những trò xiếc mà ngươi am hiểu, không có một cái nào mà ta không biết."
"Ta cũng là bản cường hóa của ngươi, dù ngươi có thể vượt qua mình, cũng không thể vượt qua ta!"
Giang Vô Địch nói xong, hít sâu một hơi khẽ khàng nói,"Trong chuyện theo đuổi lực lượng này, những cảm xúc vô dụng của ngươi lại là gánh nặng của ngươi."
"Chỉ có không từ thủ đoạn theo đổi lực lượng giống ta, mới có tư cách xưng là người thắng cuối cùng."
"Có người nói tà không thắng chính, đúng là buồn cười, tà ác mới là thứ bản nguyên nhất, thuần túy nhất của thế giới này!"
"Ngay cả ngươi không phải cũng có một phần tà ác sao?" Giang Vô Địch như cười mà không phải cười nhìn Giang Khải,"Cũng đừng quên vì theo đuổi lực lượng mà ngươi đã khiến tất cả tộc nhân phải tiếp nhận Thiên Khiển cùng ngươi, ngươi cảm thấy ngươi rất cao thượng sao?"
"Vì sao Thủ vệ chi chủ có giai đoạn thứ năm? Từ thuộc tính hiện tại của ngươi để phán đoán, ngươi đã đạt tới Siêu phàm bát giai đi, theo ta được biết một khi ngươi tăng lên đến Siêu phàm bát giai, Thủ vệ chi chủ sắp mở ra giai đoạn thứ sáu."