Trò Chơi Sinh Tồn Bắt Đầu Từ Căn Nhà Cũ Nát - Chương 55

topic

Trò Chơi Sinh Tồn Bắt Đầu Từ Căn Nhà Cũ Nát - Chương 55 :Ngày 7 (2) - Quái vật sương mù (2)
Thứ này tuy là hai phần nhưng cũng chỉ lớn bằng lòng bàn tay, cứ thế nhét vào túi là được.

[Nhận được Linh Kiện Thần Bí × 1]

[Nhận được Mảnh Chìa Khóa × 1]

[Nhận được Rương Vật Tư Đỏ]

Những thứ nhỏ chỉ có thể để trong túi, hai bên túi đều đã đầy, Hứa Chi thầm nghĩ, tốt nhất là ra những thứ lặp lại, ví dụ như rương vật tư lam hoặc đỏ.

Kết quả đúng là cầu được ước thấy.

Lại đào thêm hai lần, một cái là rương vật tư lam, một cái là rương vật tư trắng.

Được rồi được rồi.

Đã đào được bốn cái rương, lát nữa nàng ăn xong bánh kếp cuộn, còn có thể đào thêm hai lần nữa.

Bây giờ sớm như vậy mà nàng đã thu hoạch được nhiều thế này, đợi đến tối, chẳng phải là bội thu trở về sao.

Hai tay đầy đất, Hứa Chi quyết định dùng một ít nước khoáng rửa tay, rồi ăn bánh kếp cuộn.

Bánh kếp cuộn hạng sang đúng là khác biệt, vừa dày vừa to, mỗi miếng đều phải há miệng to hết cỡ mới nhét vào được.

Một miếng toàn là nhân, hương vị vô cùng phong phú, có thịt, có rau, có trứng, bên trong còn phết một lớp dầu ớt thơm nức.

Ăn vào một miếng là im bặt.

Đương nhiên, miệng nàng nhét đầy, nhai cũng hơi tốn sức.

Nhưng ăn chậm cũng vừa hay để xem kênh trò chuyện.

“Khu vực Hồ Nước nhiều đồ quá, sướng rơn, ta tìm thấy hồ nước rồi, bên trong nhiều cá lắm!”

“Ghen tị quá, ta đến giờ vẫn chưa tìm được đá dịch chuyển, nhọ quá đi,”

“Cá của Tiệm Phô Mai chắc là kiếm được ở đây, ha ha ha ha ha ta cũng có thể thực hiện tự do ăn thịt cá rồi.”

“Có thể gửi vài tấm ảnh của khu vực Hồ Nước cho mọi người xem không?”

“Không thành vấn đề! [Hình ảnh][Hình ảnh][Hình ảnh]”

“Vãi chưởng, hồ nước lớn thế này, nước này có uống được không! Nước tinh khiết mới lên kệ của Tiệm Phô Mai có phải là nước hồ không?”

“Không phải, nước hồ hiển thị là không thể uống trực tiếp.”

Chắc là ngày càng có nhiều người đến khu vực Hồ Nước, nhưng Hứa Chi cũng không lo lắng, thầy nhiều cháo ít, người may mắn vẫn là số ít, ít nhất trong mười ngày đầu, tài nguyên của khu vực Hồ Nước đều là hàng hot.

Nàng có thể tận dụng lợi thế đi trước, để cấp bậc của mình tăng vọt lên.

Lát nữa về là lên cấp 5 rồi, dùng nhiều nguyên liệu như vậy, hy vọng về đến nơi là có thể ở trong nhà lớn.

Nàng ăn xong bánh kếp cuộn, toàn thân lại tràn đầy sức mạnh, muốn tiếp tục đào báu.

Nhưng nàng mắt tinh, nhìn thấy sương mù đang bay đến từ phía xa.

Tuy rất nhạt, nhưng sương mù có hình dạng như một dải lụa dài, xoay tròn di chuyển một cách quỷ dị.

Lần này Hứa Chi không dám lơ là, vừa ăn xong đã lập tức đeo khẩu trang vào, bây giờ thấy sương mù nàng do dự không biết có nên chạy không.

Nàng đổi xẻng sang tay trái, tay phải cầm kiếm Thanh Hàn, nghiêm trận chờ đợi.

Bây giờ mà chạy, còn rất nhiều đồ không mang đi được, sương mù còn ở rất xa, cũng không biết có tới đây không, lỡ như nàng động đậy, ngược lại bị sương mù phát hiện thì sao, nàng dứt khoát không động, đứng tại chỗ quan sát một chút, nếu sương mù có xu hướng tiến về phía này, nàng sẽ co giò bỏ chạy.

Nàng quan sát kỹ lưỡng, không ngờ lại thật sự phát hiện ra điều gì đó.

Sương mù đó giống như dải lụa, thực ra là đang bao bọc một thứ gì đó dài ngoằng, biết ngọ nguậy.

Trong đầu Hứa Chi nảy ra một suy đoán, có lẽ đó không phải là dải lụa, mà là xúc tu?

Nếu thật sự là xúc tu, vậy thì đầu kia của sương mù là cái gì?

Thực ra game đã đến ngày thứ bảy, hiểu biết của người chơi về sương mù đều rất phiến diện.

Những bài phân tích trên diễn đàn cũng đa phần là nửa vời.

Hứa Chi đã gặp sương mù vài lần, chỉ biết đặc tính sương mù của khu vực Rừng Rậm và khu vực Hồ Nước là khác nhau.

Sương mù của khu vực Hồ Nước độc hơn, quỷ dị hơn, phản ứng nhanh hơn.

Nàng nghĩ đến một khả năng.

Có lẽ sương mù của khu vực Rừng Rậm là loại cấp thấp nhất, khu vực Hồ Nước cao cấp hơn, còn của Gobi có lẽ là loại sương mù vô cùng đáng sợ.

Nhưng đó cũng chỉ là suy đoán, có lẽ chỉ là các khu vực khác nhau có đặc tính khác nhau mà thôi.

Tuy trong đầu có rất nhiều suy nghĩ nhưng mắt nàng vẫn luôn dán chặt vào dải sương mù kia.

“Nó” dường như không phát hiện ra nàng.

Cứ như vậy chờ đợi hơn mười phút, Hứa Chi cảm thấy thời gian như ngừng lại, không thể cứ đứng bất động như thế này đến tối được.

Định lực của Hứa Chi cũng khá tốt, nàng chỉ là sốt ruột, thời gian rất quan trọng.

Không thể tiếp tục như vậy được.

Hứa Chi quyết định hoặc là chủ động tấn công, hoặc là chuồn thẳng, nàng đeo khẩu trang, sương độc không gây tổn hại lớn cho nàng, hơn nữa trong tay cũng có thuốc giải độc.

Hay là liều một phen.

Hứa Chi lập tức đưa ra quyết định.

Thử xem sao.

Nàng hít một hơi thật sâu, cầm kiếm Thanh Hàn lùi lại một bước.

Kết quả là sương mù không hề phát hiện, như vậy, Hứa Chi lại do dự.

Hay là cẩn thận một chút, rời khỏi đây trước, đi nơi khác tìm vật tư.

Dù sao hiểu biết của nàng về sương mù vẫn còn quá ít.

Hứa Chi tiếp tục lùi lại, co giò bỏ chạy.

Đúng lúc này, sương mù lại thay đổi hình dạng, giống như mũi tên đột ngột quay đầu nhìn về phía Hứa Chi.

Hứa Chi nhíu mày, sương mù này cũng quá không theo lẽ thường rồi.

Lúc nàng muốn chủ động tấn công, nó không có động tĩnh.

Nàng định chuồn đi, nó lại để mắt đến nàng.

Hứa Chi co giò chạy như điên, tốc độ của nàng rất nhanh, không bao lâu đã kéo giãn khoảng cách với dải sương mù kia.

Nhưng nàng cũng không dám cắm đầu chạy bừa, vì còn một ít vật tư ở đó, lát nữa nàng còn phải quay lại một chuyến, cho nên trên đường đi cũng quan sát môi trường xung quanh, ghi nhớ rồi mới dễ quay về.

Không ngờ bỏ rơi đầu kia sương mù , vậy mà nhượng hứa nhánh tìm được một cái hồ nước nhỏ 。

Hồ nước này màu xanh hơn, xung quanh còn mọc đầy các loại hoa cỏ, nhìn từ xa, hồ nước đẹp như chốn thần tiên.

Hứa Chi vừa định đi tới, thì cảm nhận được có thứ gì đó đang đến gần từ phía sau.

Quay đầu lại nhìn, không ngờ lại là mấy xúc tu hình thành từ sương mù đang ồ ạt kéo tới.

Sương mù đó dường như đã có thực thể, mắt thường nhìn thấy là màu xám đen, Hứa Chi giơ kiếm Thanh Hàn lên chém một trận, sương mù muốn chui vào mặt nàng, Hứa Chi vội vàng tăng tốc, đồng thời nhắm mắt lại.

Mặc dù đeo khẩu trang, nhưng mắt nàng vẫn lộ ra ngoài, lỡ như sương độc này có thể xâm nhập vào cơ thể qua mắt thì sao?

Còn về tai, lúc này nàng không thể để ý được nữa.

Động tác của nàng rất nhanh, dù nhắm mắt cũng không hề sợ hãi, chỉ nghe thấy tiếng xì xì, như thể là tiếng kêu thảm thiết của sương mù.

Tiếng kêu này không lớn, nhưng rất âm u.

Hứa Chi đợi đến khi không còn nghe thấy tiếng động nữa mới mở mắt ra.

Cảnh tượng trước mắt khiến nàng chết lặng.

Mấy đoạn xúc tu méo mó nằm trên mặt đất, thậm chí còn đang co giật.

Nhưng rất nhanh, xúc tu đã biến thành những thứ khác.

[Linh Kiện Thần Bí × 5]

[Chìa Khóa × 1]

[Linh Chi × 1]

Hứa Chi sững sờ.

Đây chính là cái gọi là đánh quái rớt vật tư sao?

Giết quái vật sương mù là có thể nhận được vật tư tốt như vậy!

Chẳng kém gì đào kho báu!

Ba lô của Hứa Chi không còn chỗ chứa, suy nghĩ một lát, nàng dứt khoát cởi áo khoác gió ra, làm thành một cái tay nải, gom hết đồ trong túi và những vật tư này vào, buộc lên vai.

Nàng thậm chí còn đang nghĩ, có nên đi tìm sương mù chém thêm một trận nữa không?