Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1180

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1180 :Sâu trong ngõ tối
Điều khác biệt duy nhất có lẽ ở chỗ khi đó mình còn là thiếu niên chưa trải sự đời, nhưng bây giờ hắn đã là Chiến Thần trong Chiến Thần điện!
Lấy thực lực của hắn, đã không cần e ngại hai tên đại hán này nữa.
Giang Khải nhìn hai tên hung thần ác sát này, từ tốn nói, “Có thể nói cho ta biết làm thế nào mới được đi vào không.” Nói xong, Giang Khải nhẹ nhàng đẩy khăn lụa trước ngực ra, để lộ ra ký hiệu Chiến Thần Chiến Thần điện ở trước ngực.
“Chiến Thần!” Trong mắt hai tên đại hán lộ ra sự sợ hãi, thái độ lập tức ôn hòa hơn.
Hai người nhìn nhau, nói, “Chiến Thần có tư cách tiến vào, nhưng trên người ngươi phải có ít nhất một trăm triệu tinh tệ.” “Ta có.” Giang Khải từ tốn nói.
“Được, vậy ngươi đi theo chúng ta.” Nói xong liền dẫn Giang Khải đi sâu vào trong ngõ.
Trong ngõ nhỏ không có đèn, khi đi đến một vị trí nào đó, hai tên đại hán đi đến vách tường gần đó, gõ lên vách tường.
Vách tường kia tự động xoay chuyển, lộ ra hành lang tối tăm.
Hai tên đại hán một trái một phải nhìn Giang Khải, Giang Khải mỉm cười đi vào hành lang tối tăm.
Trên vách tường hành lang tối tăm có bó đuốc chiếu sáng, nhưng vẫn không cách nào hoàn toàn chiếu sáng tất cả nơi này.
Giang Khải chú ý đến hai bên hành lang phân chia rất nhiều căn phòng, ở cửa đều có một tấm thẻ gỗ viết nội dung khác biệt.
Ví dụ như “tài liệu Siêu phàm”, “tin tức Người tuần đêm”, “manh mối bí cảnh”, “xem bói hỏi quẻ”… Ngoại trừ những cái này còn có “đuổi giết có thù lao”, “điều tra thông tin cá nhân”, “tin tức bí mật quốc tế”, “tin tức chiến trường Thú Thần”.
Lúc này, cửa phòng “đuổi giết có thù lao” mở ra, có người đi ra từ.
Quần áo của hắn ta không khác gì Giang Khải, che chắn bản thân rất kín kẽ, không thấy rõ vẻ ngoài, hắn ta cúi đầu, ngước mắt nhìn thoáng qua Giang Khải một cái liền vội vàng đi qua bên cạnh Giang Khải.
Giang Khải hơi híp mắt lại, xem ra sự hiểu biết của hắn với ngõ tối trước đó căn bản không phải là bộ mặt thật của ngõ tối, nơi này mới là khu vực giao dịch nòng cốt nhất của ngõ tối.
Suy nghĩ, Giang Khải đi tới phòng “điều tra thông tin cá nhân”, gõ cửa một cái.
“Vào đi!” Bên trong truyền ra một giọng nói trầm thấp.
Giang Khải đẩy cửa đi vào.
Thậm chí tia sáng trong phòng còn không sáng bằng hành lang, trong phòng chỉ đốt một ngọn nến, có thể thấy người ngồi đối diện phủ một miếng vải đen trên đầu, không thể thấy rõ dáng vẻ.
“Ta báo giá là 1.2 ức tinh tệ, nếu cảm thấy phù hợp thì ngồi xuống nói chuyện.” Điều tra tin tức một người lại cần 1.2 ức tinh tệ! Giang Khải cảm thấy người này kiếm tiền còn nhanh hơn cướp ngân hàng.
Nhưng Giang Khải vẫn có thể lấy ra được số tiền kia.
Cái bàn này rất dài, cho dù ngồi đối diện người kia thì Giang Khải vẫn không thấy rõ vẻ ngoài của hắn ta thế nào, nếu hắn ta sử dụng thiết bị đổi giọng, thậm chí Giang Khải không biết đối phương là nam hay nữ.
“Ngươi muốn điều tra tin tức của ai?” Người kia nói.
“Ta muốn điều tra tin tức ba người.” “Vậy có thể coi là ba vụ giao dịch.” “Ta biết.” “Ai?” “Người thứ nhất, người đó gọi là ‘Phong’.” Giang Khải nói.
“Hắn có thể là người trong liên minh Quỷ dị, cũng có thể là Thần thị giả.” Tuy Giang Khải đưa ra tin tức rất mơ hồ, nhưng 1.2 ức tinh tệ điều tra một người, dù Giang Khải chỉ đưa ra một cách xưng hô thì đối phương cũng phải điều tra rõ ràng!
“Đã biết. Người thứ hai.” “Bốn năm trước có một nam nhân chạy ra từ nơi này, trên người hắn trúng một phát đạn.” “Người thứ ba.” “Người điều tra thông tin cá nhân của Giang Khải từ chỗ của ngươi.” Lúc nhắc đến tin tức thứ ba, cuối cùng người đối diện đã ngẩng đầu lên, nhưng mạng che mặt đã che khuất khuôn mặt của hắn ta, chỉ để lộ ra một đôi mắt.
“Ta không bán tin tức thứ ba mà ngươi muốn, đây là quy củ.” Giang Khải cũng không cảm thấy bất ngờ, ngược lại rất thích quy củ của người này, vậy hôm nay mình tới điều tra người khác, hắn cũng sẽ không tiết lộ tin tức của mình cho người khác.
“Được, vậy đổi một cái. Điều tra người giải quyết sự kiện quỷ thành toàn cầu.” “Cái này cần 200 triệu!” Giang Khải nói thẳng, “Cần bao lâu?” “Ba tháng.” “Lúc nào đưa tiền cho ngươi?” “Sau khi chuyện thành công. Thành chuyện trả tiền, không thành miễn phí.” Người kia nói, “Ngày 15 ba tháng sau, ngươi đến nơi này, vẫn là gian phòng này.” Giang Khải gật đầu, “Thành chuyện trả tiền, không thành miễn phí, ngược lại rất công bằng, được, ba tháng sau gặp lại.” Nói xong, Giang Khải rời phòng.
Đứng trong hành lang, Giang Khải thấy con đường phía trước còn rất dài, còn có rất nhiều căn phòng như vậy, hắn chuẩn bị tiếp tục đi sâu hơn theo hành lang này.
Đúng vào lúc này, một nam tử đi đến từ phía đối diện, chặn đường đi của Giang Khải.
“Ngươi không thể đi về phía trước nữa.” “Vì sao?” “Cấp bậc của ngươi chưa đủ!” Người kia lạnh lùng nói, “Ngươi chỉ có thể tiến vào căn phòng sơ cấp.” “Tiến vào cao cấp hơn cần cấp bậc gì?” Giang Khải hỏi.