Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1602

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1602 :Thiên đạo giả
Sau khi dung hợp, thuộc tính của Giang Khải lại tăng lên, mỗi một hàng trong bốn thuộc tính cơ bản tăng 20 triệu, nhưng vì không thể dung hợp Thú nguyên chi thạch hoàn chỉnh nên Giang Khải không lấy được thiên phú Thần Thú hoàn chỉnh.
Ngoài ra, thiên phú Ma hóa Thao Thiết tiếp tục tăng lên, hiện tại Giang Khải có thể hấp thu 3% năng lượng trên chiến trường!
Hấp thu một viên Thú nguyên chi thạch, Giang Khải không khỏi nhớ đến tên pháo hôi nào đó.
"Sư phụ, nguyên thần của ta có thể giúp đỡ thế thân của ta dung hợp Thú nguyên chi thạch không?"
"Điều này... Hiện tại còn hơi sớm, ngươi chia ra nguyên thần tương đương với lực lượng linh hồn giảm một nửa, người phục chế của ngươi thuộc về loại lực lượng linh hồn tàn khuyết, cần nguyên thần cường đại hơn giúp đỡ, ít nhất chờ sau khi ngươi đến nguyên thần cấp ba mới suy nghĩ giúp hắn."
"Vâng, sư phụ."
"Được, sau đó năng lượng khối Thú nguyên chi thạch kia thấp hơn vừa rồi, ngươi có thể tự dung hợp, nhưng việc này để sau đi, lấy Hồn thiên bàn ra."
Tiểu hỗn cầu đã sớm đưa Hồn thiên bàn cho Giang Khải, rõ ràng nó không hứng thú với thứ này bằng trứng rồng.
Nói đi cũng phải nói lại, Hỏa thần long vương cũng không phải chân long, đoán chừng quả trứng kia cũng không phải trứng rồng, vì thế tiểu hỗn cầu còn buồn bực một lúc lâu.
Giang Khải lấy ra khối hắc thiết kia.
Lúc này nhìn kỹ có thể thấy hai mặt trái phải của khối sắt kia đều có rất nhiều hoa văn phức tạp, nhưng vì nó không hoàn chỉnh nên không cách nào phân biệt.
Tam Kiếm tiên sinh hơi híp mắt lại, cẩn thận nhìn đường vân bên trên.
"Một mặt chắc là Chư thiên tù lung trận... Hoa Thiên Thiên nói không sai, Hồn thiên bàn là pháp khí phong ấn Tam thiên thế giới!"
"Muốn mở ra phong ấn nhất định phải phục hồi trận pháp như cũ, lại mở phong ấn."
"Ngoài ra, chắc là mấu chốt khiến thực lực của Hỏa thần long vương tăng nhiều, nguyên thần của ta không được đầy đủ, không cách nào thấy rõ chỉ có thể đại khái nhận ra bên trong có giấu càn khôn! Đồ nhi, ngươi cần chia ra nguyên thần cảm nhận năng lượng dao động trong đó, thử tiến vào trong."
"Nếu vi sư đoán không sai, có lẽ lần này là một cơ duyên lớn với ngươi!"
Chia ra nguyên thần? Đây là lần đầu tiên Giang Khải làm như thế.
Nhưng vì "cơ duyên", Giang Khải vẫn quyết định thử một lần.
"Tĩnh tư ngưng thần, nhìn không thấy vật, trong lòng tự có thiên địa, thử đi ra vùng thế giới kia, siêu thoát thân thể!" Sư phụ kiên nhẫn chỉ dẫn Giang Khải.
Giang Khải nhắm mắt lại, thả lỏng tinh thần, tách rời nguyên thần dựa theo lời sư phụ.
Nguyên thần đã là linh hồn, cũng có thể hiểu thành ý thức, Giang Khải nhiều lần tiến vào không gian ý thức, lĩnh ngộ cũng không khó khăn.
Chỉ dùng chưa đến nửa giờ, Giang Khải đã cảm giác được linh hồn của mình thoát khỏi thân thể.
Thậm chí hắn có thể thấy mình đang tĩnh tọa, thấy sư phụ đang đứng bên cạnh mình.
Đúng vào lúc này, Tam Kiếm tiên sinh nghiêng đầu nhìn về phía nguyên thần Giang Khải,"Đi ra rồi sao?"
"Nguyên thần tách rời là một trong những thủ đoạn thường dùng nhất ở giai đoạn thần minh, ngươi xem nhiều thần minh để lại nguyên thần như vậy, bước đầu tiên là phải làm được tách rời nguyên thần."
"Sau này vi sư sẽ dạy ngươi chia cắt nguyên thần như thế nào."
"Ngươi phải chú ý nguyên thần không có năng lực công kích vật lý, nguyên tố và chân khí, nhưng có thể tiến hành công kích nguyên thần, cũng có thể lợi dụng lực lượng linh hồn phòng ngự, chỉ là năng lượng tiêu hao không cách nào tự khôi phục, cần quay lại bản thể mới có thể chậm rãi khôi phục."
"Đương nhiên, cũng có thể thông qua thôn phệ năng lượng nguyên thần để khôi phục."
"Ngoài ra, ngươi từng dung hợp huyết mạch tiểu hỗn cầu, ngươi có thể triệu hoán nguyên thần của nó để ngươi sử dụng."
"Sau khi nguyên thần tách rời nhất định phải bảo vệ tốt bản thân, nhớ kỹ, có thể tiếp nhận việc nguyên thần bị hao tổn, sau khi bị hao tổn có rất nhiều cách khôi phục nhưng nguyên thần không thể biến mất, một khi biến mất nhất định phải dựa vào Thiên vận dưỡng hồn thảo mới có thể khôi phục, nếu không sẽ có ảnh hưởng vô cùng to lớn với bản thể, hơn nữa là mãi mãi. Ngươi đừng gửi gắm hy vọng vào Thiên vận dưỡng hồn thảo, trên cơ bản vật kia chỉ tồn tại trong truyền thuyết."
Giang Khải gật đầu, hiểu cách dùng nguyên thần.
"Hiện tại dùng nguyên thần đi quan sát Hồn thiên bàn."
Giang Khải nói,"Sư phụ, trong Hồn thiên bàn có nguy hiểm không?"
Tam Kiếm tiên sinh lắc đầu,"Tiểu hỗn cầu đã có thể mang nó đi, nói rõ uy hiếp đã được giải trừ, chắc là không nguy hiểm... Đi."
"Chắc là?" Nghe giọng điệu không chắc chắn của sư phụ, Giang Khải lập tức cảm thấy không chắc chắn lắm.
Tam Kiếm tiên sinh nhíu mày nói,"Thiên địa to lớn không thiếu cái lạ, chẳng lẽ mỗi lần chúng ta muốn đi đâu cũng phải hỏi trước có nguy hiểm hay không?"
"Nói cách khác, nếu ta cho ngươi biết trong này có khả năng sẽ là một cơ duyên to lớn nhưng cũng rất nguy hiểm, ngươi có đi không?"
"Ta..." Giang Khải suy nghĩ, chỉ có thể nói,"Đi!"