Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1637

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1637 :Ta còn, sơn hà còn
Soạt một cái, Giang Khải đứng bật dậy từ trên ghế.
Quân quan vội vàng đứng lên theo, móc súng lục ra chỉ vào Giang Khải,"Ngươi làm gì!"
Giang Khải lạnh lùng nhìn quân quan,"Ngươi biết ta là ai không?"
"Ngươi... Sao ta biết được, nếu ta biết còn cần thẩm vấn ngươi?"
Giang Khải lắc đầu, còng tay trên tay trực tiếp đứt gãy, sau đó một thanh phi đao màu đen trực tiếp đánh xuyên qua trần nhà, cả người bay lên, đâm thẳng qua mây xanh!
Sĩ quan ngạc nhiên nhìn tình cảnh trước mắt, lúc này người trước mặt hắn ta đã không thấy tung tích.
Chỉ là, thanh chủy thủ màu đen kia... Vì sao lại quen mắt như thế.
Đột nhiên, quân quan trợn to mắt, súng lục trong tay cũng rơi xuống đất.
"Truy mệnh! Là, là hắn!"...
Đại lục châu Phi, một tòa thành thị thủ hộ sau cùng Bovani, đám người Sokhava, Theron Deca, Erisa đang mở cuộc họp khẩn cấp với đại diện quân đội Hoa Hạ Đổng Hồng, đại diện liên hợp quân quốc tế Pierre Bode.
"Trải qua những năm nghiên cứu này, trên cơ bản chúng ta đã có thể chắc chắn nghi thức trao tặng lực lượng châu Phi là một trận pháp truyền thừa từ thời đại trước." Sokhava nói,"Chỉ là niên đại xa xưa, trận pháp trở nên vụn vặt, bị mỗi một bộ lạc cổ xưa kế thừa."
Đổng Hồng gật đầu nói,"Không sai, sau khi chúng ta tập hợp tất cả bộ lạc cổ xưa châu Phi, dung hợp nghi thức trao tặng lực lượng của bọn họ, khiến thực lực của năm người sống sót tăng nhiều đã có thể xác định điểm này."
"Chỉ là, người sống sót còn chưa phát huy ra hiệu quả lớn nhất của lực lượng trao tặng, chắc nghi thức còn chưa hoàn chỉnh."
Theron Deca nói,"Có một vài bộ lạc cổ xưa đã tìm Cuồng nhiệt giả làm chỗ dựa, chúng ta không cách nào thu hoạch nghi thức trong tay bọn họ, điều này sẽ khiến nghi thức không hoàn chỉnh."
Erisa nhíu mày nói,"Agona và Khoa Phụ đã quét sạch toàn bộ châu Phi, ngày mai bọn họ sẽ đến Bovani, thời gian không còn kịp nữa."
"Cấp bậc thần minh như Agona, Khoa Phụ này, chẳng lẽ đều đối đầu với chúng ta sao? Ngay từ đầu chúng ta đã nhắc đến tìm kiếm hai vị thần minh ẩn thế cùng cấp giúp đỡ, nhưng vì sao đến bây giờ còn chưa tìm được?"
Nhắc đến tình thế hiện tại, tất cả mọi người trong hội trường không khỏi im lặng.
Một lúc lâu sau, sắc mặt Đổng Hồng nghiêm nghị, nặng nề nói,"Erisa, chúng ta vẫn đang cố hết sức tìm kiếm, chỉ là Lưu Viễn Hương có Thị thần chi thư, chúng ta lại không có."
"Vốn việc tìm kiếm thần minh ẩn thế đã rất khó khăn, cực kỳ nguy hiểm, dù tìm được cũng chưa chắc bọn họ đã ra tay."
Pierre Bode lắc đầu,"Agona và Khoa Phụ không chỉ là cấp địa thần, hơn nữa còn có được thần chức, người sống sót chúng ta đối mặt với bọn họ gần như không có năng lực phản kháng."
"Ta cho rằng chúng ta nên di chuyển cư dân, từ bỏ Bovani."
Sokhava đứng lên, không nói câu nào một mình đi đến bên cửa sổ.
Xuyên qua cửa sổ, hắn ta nhìn về phía nội thành.
Là một thành thị vừa được xây dựng, Bovani còn lâu mới được tính là một thành thị phát triển, phần lớn phòng ốc nơi này đều là nhà cấp bốn.
Nhưng Bovani đã phồn hoa hơn những thôn trang rải rác khắp nơi trước kia.
Mọi người an cư lạc nghiệp ở đây, bọn nhỏ có thể truy đuổi chơi đùa trên đường phố, không lo lắng Thú Thần đột nhiên xuất hiện.
Từ bỏ Bovani... Với dân chúng ở châu Phi có lẽ cũng không có gì, vì trước đó bọn họ vẫn sống ngày tháng chạy trốn khắp nơi.
Nhưng lần này e rằng sẽ khác.
Một lúc lâu sau, Sokhava nhắm mắt lại, kìm nén sự bi phẫn trong lòng, nói,"Đối với chúng ta, có lẽ đã thành thói quen với việc từ bỏ chỗ ở tạm thời, nhưng hiện tại từ bỏ Bovani có nghĩa từ bỏ đại lục châu Phi!"
Sokhava xoay người, đôi mắt ửng đỏ,"Nơi này là cái nôi của văn minh nhân loại cận đại, nhưng chúng ta lại không thủ được!"
Đổng Hồng, Pierre Bode, Theron Deca, Erisa đều xúc động.
Nơi này là tòa thành thị sau cùng của châu Phi, Bovani thất thủ có nghĩa nhân loại đã mất toàn bộ đại lục châu Phi!
Nhưng đối mặt với hai cường giả cấp địa thần, bọn họ còn có sự lựa chọn sao?
Cuối cùng, lý trí nói cho Sokhava biết, đề nghị của Pierre Bode mới là chính xác...
Rất nhiều quân cơ đáp xuống, từng đám cư dân được chuyển di, Bovani vốn rất náo nhiệt dần trở nên lạnh lẽo vắng vẻ.
"Sokhava, các ngươi không đi sao?" Pierre Bode đi đến bên cạnh Sokhava.
Sokhava đứng trên tường thành mất hồn nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn ta nhẹ nhàng nói,"Các ngươi đưa cư dân rời đi trước, ta tự đi được."
Pierre Bode bất đắc dĩ gật đầu, rời đi trước.
Đột nhiên, thành thị ồn ào chỉ còn lại ba người Sokhava, Theron Deca và Erisa.
"Ngươi không muốn đi?" Erisa cũng nhìn thảo nguyên đằng xa, khẽ khàng nói.
Sokhava bất đắc dĩ khẽ cười một tiếng,"Đi thì sao? Nơi này là cố hương của ta, ta không ngừng theo đuổi lực lượng là vì cái gì? Bảo vệ quê hương của ta, nhưng bây giờ còn có ý nghĩa gì nữa."
Theron Deca khẽ thở dài một tiếng,"Ba năm trước, châu Phi vẫn có mười Chiến Thần hàng đầu, nhưng hôm nay chỉ còn lại hai chúng ta."
"Đã vậy, để hai Chiến Thần châu Phi còn sót loại hoàn thành sứ mệnh sau cùng của bọn họ đi."