Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1450
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1450 :Thăm dò tẩm cung Tử thần
Sương độc dày đặc tràn ngập phía trên đầm lầy, mắt người không cách nào nhìn xuyên qua sương mù dày đặc, thấy được tình huống sâu trong đầm lầy, điều này cũng khiến việc thăm dò của bọn họ gặp chút rắc rối.
Giang Khải cau mày, đang tự hỏi phải đi qua sương độc như thế nào, Sokhava đột nhiên nói,"Thật ra sương độc cũng không phải không có cách nào đối phó, khó khăn nhất là đột phá đầm lầy."
"Chỉ cần đi qua mảnh đầm lầy này, trong đầm lầy sẽ có lực hút cực mạnh hút vào, dù là phi hành từ trên không đầm lầy cũng chịu ảnh hưởng."
Cường giả như Sokhava tất nhiên từng thử rất nhiều cách.
Giang Khải vội vàng hỏi,"Làm sao sống qua sương độc?"
"Sương độc có hiệu quả ăn mòn cực mạnh với dã thú xung quanh nhưng có một loại dã thú... Nói chính xác là động vật lại ngoại lệ." Sokhava nói,"Loại dã thú này tên là Thanh kim tuyến xà, chúng nó là một loại động vật bình thường rất nhỏ yếu, số lượng rất thưa thớt."
"Chúng nó có thể sống trong đầm lầy một thời gian dài, có kháng tính rất mạnh với sương độc nơi này, đại vu sư trong tộc chúng ta đã rút ra độc tố trong thân thể chúng nó, làm ra thuốc kháng độc, đã từng có người thử qua, sau khi sử dụng có thể kiên trì ba phút."
"Vượt quá liều thuốc, dù thực lực của ngươi mạnh đến mức nào cũng trúng độc bỏ mình."
Hoa Thiên Thiên hoảng sợ nói,"Các ngươi đã nghiên cứu ra cách kháng độc dược?"
Sokhava mỉm cười, nói,"Mọi người đều biết càng là chỗ nguy hiểm càng có khả năng cất giấu bảo vật, chính vì vậy ba khu vực tử vong nổi tiếng là nguy hiểm nhưng vẫn không ngăn được mọi người không ngừng thử tiến vào."
"Huống chi chúng ta là người thức tỉnh, ở trong trí nhớ của ta có một đoạn ký ức mơ hồ, hình như trung tâm mảnh đầm lầy này có thứ gì đó quan trọng!"
Hoa Thiên Thiên cũng nói,"Thôn trưởng Balu tộc cũng nói cho ta biết, tiền bối của bọn họ từng nhắc đến tẩm cung Anubis ở trung tâm đầm lầy tử vong này!"
"Ba phút?" Giang Khải nhìn bản đồ trên đồng hồ một chút.
Phạm vi đầm lầy không nhỏ, ba phút, dù mở ra toàn bộ trạng thái cũng rất khó đến trung tâm đầm lầy, chứ đừng nói đến đi qua đi lại một lượt.
Hơn nữa, dù có thể giải quyết sương động, nhưng lực hút của đầm lầy mà Sokhava nhắc đến lại là vấn đề càng lớn hơn.
"Cường độ lực hút lớn đến mức nào?" Giang Khải hỏi.
"Tốc độ càng nhanh, lực hút càng lớn. Hơn nữa không liên quan đến việc cách đầm lầy xa hay gần, dù ngươi bay trên không trung mười ngàn mét, đi qua đầm lầy từ trên không cũng sẽ bị hút xuống."
Giang Khải nhíu mày, phải nhân lúc thuốc kháng độc có hiệu lực để vượt qua đầm lầy, nhất định phải đạt tới tốc độ cực nhanh, cũng phải chịu lực hút càng lớn hơn.
Nói vậy, muốn đi từ đất liền đến trung tâm đầm lầy gần như là việc không thể nào.
Chẳng trách qua nhiều năm như vậy, dù là người thức tỉnh Sokhava cũng không thể đi vào trong tẩm cung Anubis.
Suy nghĩ, Giang Khải nói,"Trước tiên cứ thử xem sao, ngươi nói xem có thể tìm Thanh kim tuyến xà ở đâu?"
"Rất khó tìm, không phải các ngươi cũng tới nhiều lần như vậy cũng chưa từng gặp qua sao?"
Hoa Thiên Thiên gật đầu,"Đúng là chưa từng thấy."
Sokhava đột nhiên mỉm cười lấy ra một tấm thẻ từ trong túi thẻ, thực thể hóa thành một cái bình thủy tinh,"Cũng may chỗ ta còn lại một ít."
"Con mẹ nó, ngươi còn thừa nước đục thả câu!" Giang Khải mắng,"Cho ta một bình."
"Rất đắt! Chỗ ta chỉ có tất cả sáu bình!" Tuy ngoài miệng Sokhava nói như vậy, lại không ngăn cản Giang Khải cướp bình thuốc trong tay hắn ta.
Hoa Thiên Thiên nhíu mày nhìn Giang Khải, với thực lực của Câm điếc, hắn đòi thuốc kháng độc có tác dụng gì, nhưng nghĩ đến hắn và Sokhava có quan hệ không bình thường, nàng cũng không tiện hỏi đến chuyện nhà người ta.
Giang Khải không do dự nhiều trực tiếp ăn thuốc kháng độc, đặt đồng hồ báo thức ở trên đồng hồ Người không biết sợ, thiết lập thời gian là một phút rưỡi, sau đó bước vào đầm lầy.
"Câm điếc!" Hoa Thiên Thiên muốn kéo Giang Khải lại nhưng bị Sokhava ngăn cản,"Để hắn thử một chút, chỉ cần hắn tăng tốc thì không gặp nguy hiểm."
Giang Khải vừa đi vào đầm lầy, sương độc màu xanh xung quanh như có sinh mệnh cùng nhau tiến lên, nhanh chóng bao phủ bóng dáng hắn.
Giang Khải quay đầu nhìn thoáng qua, vừa đi vào đầm lầy vài mét hắn đã không thấy đồng bạn sau lưng.
Một mùi gay mũi chui vào trong mũi nhưng còn có thể chịu đựng.
Hắn đã sử dụng Người không biết sợ, dưới chân và đầm lầy giữ một độ cao nhất định nhưng vẫn cảm giác được một luồng lực lượng khổng lồ đang kéo hắn xuống dưới.
Sương độc trước mặt hắn tạo thành một cái đầu to quỷ dị vẫn duy trì khoảng cách vài mét với hắn, dường như đang chỉ dẫn Giang Khải di chuyển về hướng kia.
Hiện tại lực lượng lôi kéo rất mạnh nhưng còn chưa đến mức kéo Giang Khải vào đầm lầy.
"Loại cảm giác này rất giống với lúc kiểm tra trọng lực khi tham gia đặc huấn doanh... Chẳng lẽ phía dưới đầm lầy không phải lực hút, mà vì phía dưới khu vực này có một loại vật thể nào đó tạo thành trọng lực cường đại?"
Giang Khải cau mày, đang tự hỏi phải đi qua sương độc như thế nào, Sokhava đột nhiên nói,"Thật ra sương độc cũng không phải không có cách nào đối phó, khó khăn nhất là đột phá đầm lầy."
"Chỉ cần đi qua mảnh đầm lầy này, trong đầm lầy sẽ có lực hút cực mạnh hút vào, dù là phi hành từ trên không đầm lầy cũng chịu ảnh hưởng."
Cường giả như Sokhava tất nhiên từng thử rất nhiều cách.
Giang Khải vội vàng hỏi,"Làm sao sống qua sương độc?"
"Sương độc có hiệu quả ăn mòn cực mạnh với dã thú xung quanh nhưng có một loại dã thú... Nói chính xác là động vật lại ngoại lệ." Sokhava nói,"Loại dã thú này tên là Thanh kim tuyến xà, chúng nó là một loại động vật bình thường rất nhỏ yếu, số lượng rất thưa thớt."
"Chúng nó có thể sống trong đầm lầy một thời gian dài, có kháng tính rất mạnh với sương độc nơi này, đại vu sư trong tộc chúng ta đã rút ra độc tố trong thân thể chúng nó, làm ra thuốc kháng độc, đã từng có người thử qua, sau khi sử dụng có thể kiên trì ba phút."
"Vượt quá liều thuốc, dù thực lực của ngươi mạnh đến mức nào cũng trúng độc bỏ mình."
Hoa Thiên Thiên hoảng sợ nói,"Các ngươi đã nghiên cứu ra cách kháng độc dược?"
Sokhava mỉm cười, nói,"Mọi người đều biết càng là chỗ nguy hiểm càng có khả năng cất giấu bảo vật, chính vì vậy ba khu vực tử vong nổi tiếng là nguy hiểm nhưng vẫn không ngăn được mọi người không ngừng thử tiến vào."
"Huống chi chúng ta là người thức tỉnh, ở trong trí nhớ của ta có một đoạn ký ức mơ hồ, hình như trung tâm mảnh đầm lầy này có thứ gì đó quan trọng!"
Hoa Thiên Thiên cũng nói,"Thôn trưởng Balu tộc cũng nói cho ta biết, tiền bối của bọn họ từng nhắc đến tẩm cung Anubis ở trung tâm đầm lầy tử vong này!"
"Ba phút?" Giang Khải nhìn bản đồ trên đồng hồ một chút.
Phạm vi đầm lầy không nhỏ, ba phút, dù mở ra toàn bộ trạng thái cũng rất khó đến trung tâm đầm lầy, chứ đừng nói đến đi qua đi lại một lượt.
Hơn nữa, dù có thể giải quyết sương động, nhưng lực hút của đầm lầy mà Sokhava nhắc đến lại là vấn đề càng lớn hơn.
"Cường độ lực hút lớn đến mức nào?" Giang Khải hỏi.
"Tốc độ càng nhanh, lực hút càng lớn. Hơn nữa không liên quan đến việc cách đầm lầy xa hay gần, dù ngươi bay trên không trung mười ngàn mét, đi qua đầm lầy từ trên không cũng sẽ bị hút xuống."
Giang Khải nhíu mày, phải nhân lúc thuốc kháng độc có hiệu lực để vượt qua đầm lầy, nhất định phải đạt tới tốc độ cực nhanh, cũng phải chịu lực hút càng lớn hơn.
Nói vậy, muốn đi từ đất liền đến trung tâm đầm lầy gần như là việc không thể nào.
Chẳng trách qua nhiều năm như vậy, dù là người thức tỉnh Sokhava cũng không thể đi vào trong tẩm cung Anubis.
Suy nghĩ, Giang Khải nói,"Trước tiên cứ thử xem sao, ngươi nói xem có thể tìm Thanh kim tuyến xà ở đâu?"
"Rất khó tìm, không phải các ngươi cũng tới nhiều lần như vậy cũng chưa từng gặp qua sao?"
Hoa Thiên Thiên gật đầu,"Đúng là chưa từng thấy."
Sokhava đột nhiên mỉm cười lấy ra một tấm thẻ từ trong túi thẻ, thực thể hóa thành một cái bình thủy tinh,"Cũng may chỗ ta còn lại một ít."
"Con mẹ nó, ngươi còn thừa nước đục thả câu!" Giang Khải mắng,"Cho ta một bình."
"Rất đắt! Chỗ ta chỉ có tất cả sáu bình!" Tuy ngoài miệng Sokhava nói như vậy, lại không ngăn cản Giang Khải cướp bình thuốc trong tay hắn ta.
Hoa Thiên Thiên nhíu mày nhìn Giang Khải, với thực lực của Câm điếc, hắn đòi thuốc kháng độc có tác dụng gì, nhưng nghĩ đến hắn và Sokhava có quan hệ không bình thường, nàng cũng không tiện hỏi đến chuyện nhà người ta.
Giang Khải không do dự nhiều trực tiếp ăn thuốc kháng độc, đặt đồng hồ báo thức ở trên đồng hồ Người không biết sợ, thiết lập thời gian là một phút rưỡi, sau đó bước vào đầm lầy.
"Câm điếc!" Hoa Thiên Thiên muốn kéo Giang Khải lại nhưng bị Sokhava ngăn cản,"Để hắn thử một chút, chỉ cần hắn tăng tốc thì không gặp nguy hiểm."
Giang Khải vừa đi vào đầm lầy, sương độc màu xanh xung quanh như có sinh mệnh cùng nhau tiến lên, nhanh chóng bao phủ bóng dáng hắn.
Giang Khải quay đầu nhìn thoáng qua, vừa đi vào đầm lầy vài mét hắn đã không thấy đồng bạn sau lưng.
Một mùi gay mũi chui vào trong mũi nhưng còn có thể chịu đựng.
Hắn đã sử dụng Người không biết sợ, dưới chân và đầm lầy giữ một độ cao nhất định nhưng vẫn cảm giác được một luồng lực lượng khổng lồ đang kéo hắn xuống dưới.
Sương độc trước mặt hắn tạo thành một cái đầu to quỷ dị vẫn duy trì khoảng cách vài mét với hắn, dường như đang chỉ dẫn Giang Khải di chuyển về hướng kia.
Hiện tại lực lượng lôi kéo rất mạnh nhưng còn chưa đến mức kéo Giang Khải vào đầm lầy.
"Loại cảm giác này rất giống với lúc kiểm tra trọng lực khi tham gia đặc huấn doanh... Chẳng lẽ phía dưới đầm lầy không phải lực hút, mà vì phía dưới khu vực này có một loại vật thể nào đó tạo thành trọng lực cường đại?"