Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 946

topic

Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 946 :Một đầu Ngân Long xinh đẹp; Cưỡng ép (hợp chương) (1)

Cũng khó trách trước đó Ngao Tuyết nhắc đến công chúa Long tộc này, trong lòng liền có sự ghen ghét.

Mặc dù giờ phút này đối phương vẫn chưa hóa thành hình người, bất quá cho dù là hình thái Long tộc, nàng vẫn mang một vẻ đẹp cuốn hút.

Đúng là đủ để khiến người khác đố kỵ.

Thẩm Mộc quan sát một hồi, sau đó trong lòng hắn cảm thán: Quả nhiên toàn thân Long tộc đều là bảo vật! Chắc hẳn bộ vảy rồng màu bạc này, nếu từng mảnh được lột ra, sau đó chế tạo thành một bộ áo giáp hoặc pháp bào, chắc chắn sẽ cực kỳ ngầu.

Nếu có thể, lát nữa ngược lại có thể mượn nàng vài miếng, đến lúc đó làm thành một bộ nhuyễn giáp chẳng hạn.

“Ai! Kẻ nào?”

Ngay lúc này, trong gian phòng đột nhiên có tiếng vang lên.

Thẩm Mộc cũng kịp phản ứng hắn bị phát hiện. Vì mải suy nghĩ chuyện khác, hắn vô tình để lộ một tia khí tức không che giấu kỹ.

Thẩm Mộc trực tiếp đẩy cửa ra. Đập vào mắt hắn là một con Ngân Long xinh đẹp đang lượn lờ phía trên.

Đầu rồng hơi nhọn, sừng rồng vô cùng tinh xảo, từ mắt rồng cho đến phần miệng rồng đều có đường nét rất thanh tú, quả thật rất đẹp mắt.

Thẩm Mộc mỉm cười, thưởng thức một lát rồi nói: “Lần đầu gặp mặt, xin tự giới thiệu một chút, ta là…”

“Làm càn! Sao ngươi dám tới đây? Ngư nhân đê tiện, cũng dám đối diện trò chuyện với ta? Còn không mau mau lui ra ngoài quỳ xuống!”

Lời Thẩm Mộc còn chưa dứt, trực tiếp bị Ngân Long cắt ngang.

Khá lắm, chẳng lẽ công chúa Long cung này đều mắc cái thói xấu đó ư?

Sao ai cũng coi trọng huyết thống của mình đến vậy chứ? Long tộc cao quý lắm sao?

Lúc trước khi gặp Ngao Tuyết, nàng cũng mang dáng vẻ ngạo mạn như vậy.

Nhưng giờ nhìn xem, chẳng phải cũng phải ngoan ngoãn sao.

Đúng là thích ăn đòn.

Thẩm Mộc cười tiếp tục nói: “Ngư nhân thì sao chứ? Vẫn không thể đến thăm ngươi một chút sao? Mà nói đến, vảy của ngươi cứ phát sáng mãi, hơi chói mắt, có thể thu liễm lại một chút không?”

Ngân Long lúc này trừng hai mắt, có chút không hiểu đây là kẻ không biết sống chết nào chui ra.

Nàng nhìn Thẩm Mộc, biểu cảm trở nên phẫn nộ: “Người đâu! Sao lại để một tên ngư nhân đê tiện đi vào gian phòng của ta? Các ngươi chẳng lẽ đều không muốn sống sao?”

Ngân Long lúc này rất tức giận gọi người.

Kết quả là yên tĩnh hồi lâu, mà căn bản không có ai hưởng ứng.

Đến tận lúc này, Ngân Long mới phát giác ra, hình như cả trong đại điện cũng không cảm nhận được khí tức của hải yêu nào.

Cũng biến mất rồi?

Người bên ngoài đâu rồi?

Ngân Long toàn thân bắt đầu cảnh giác.

Thẩm Mộc nhún nhún vai: “Đừng đoán, những kẻ đó chắc là đã chết hết rồi, chết trong tay ta.”

“Cái gì! Ngươi?”

“Không sai, chính là ta.”

“Lớn mật ngư nhân! Nhận lấy cái chết!”

Ngay khi Thẩm Mộc dứt lời, trong gian phòng đột nhiên chấn động, sau đó Ngân Long đang lượn lờ phía trên đột nhiên tiến vào trạng thái chiến đấu.

Khí thế quanh thân nàng điên cuồng bốc lên, ánh sáng bạc lấp lánh, có chút chói mắt. Quả thật mà nói, ngược lại cũng có chút hung hãn, hoàn toàn không thua kém Ngao Tuyết chút nào.

Nếu xét theo thực lực cảnh giới, thực ra con Ngân Long này cùng Thẩm Mộc ở Thần Du Cảnh hiện tại không kém nhau là bao, nhiều lắm là cao hơn một chút thôi.

Nhưng dù sao Thẩm Mộc không thể lấy thực lực cảnh giới thông thường ra để tính toán.

Dù đối phương là Long tộc có huyết mạch cường đại.

Vì vậy lúc này Thẩm Mộc không chút nào hoảng sợ.

Chỉ riêng cường độ nhục thân của hắn thôi cũng đủ để ngăn chặn được Long áp mà con Ngân Long này phóng ra.

“Nói! Ngươi đến chỗ của ta rốt cuộc có mục đích gì? Chẳng lẽ ngươi là người của Bắc Long cung? Là Bắc Long vương phái ngươi tới sao? Tây Hải Long cung chúng ta mặc dù liên hợp với Đông Hải Long cung, nhưng mọi việc chủ đạo vẫn là bọn họ. Có chuyện gì các ngươi hẳn là đi tìm Đông Hải Long vương, chứ không phải đến gây sự với chúng ta!”

Thẩm Mộc nghe vậy, cười lắc đầu: “Đừng hiểu lầm, ta cũng không phải Bắc Long vương phái tới. Tất nhiên, nếu phải nói thì ta cũng chỉ là một đồng minh của bọn họ, có chút quan hệ là được rồi. Bất quá lần này tới, ta đích thật là tới tìm ngươi, có một chuyện mạo muội muốn nhờ một chút.”

Ngân Long: “???”

Thẩm Mộc tiếp tục nói: “Tây Hải Long cung các ngươi đã phong tỏa tất cả các cảng xuất nhập của vùng biển này, nên chúng ta cần ngươi giúp đỡ để ra ngoài. Yên tâm, ta sẽ không làm hại ngươi. Nếu ngươi có thể đưa bọn ta rời khỏi Tây Hải, ta sẽ không động đến một vảy rồng nào của ngươi. Nhưng nếu ngươi không đồng ý, ta sẽ cân nhắc lột sạch toàn bộ vảy rồng của ngươi, biến ngươi thành một con rắn nhỏ không vảy.”

“Làm càn! Cũng dám nói với ta những lời hỗn xược như vậy? Ngươi muốn chết sao!” Ngân Long nói xong, bạch quang quanh thân nàng lại nổi lên.

Long đầu giận dữ ngẩng lên trời, sau đó trong miệng nàng đúng là phun ra một đoàn sóng nước khổng lồ!

Đoàn sóng nước này điên cuồng xoay tròn, giống như có vô số lưỡi dao nhỏ bé bên trong, không ngừng xoắn nát những gì đi qua.

Nếu bị đòn tấn công này đánh trúng, chắc chắn sẽ bị những lưỡi đao nước bên trong xoắn nát.

Nhưng mà Thẩm Mộc sớm có phòng bị. Hai chân hắn dưới đất phát lực, đột nhiên bùng nổ.

Một lượng lớn nguyên khí tập trung ở hai chân hắn, chỉ nghe “phịch” một tiếng, mặt đất lập tức sụp đổ, còn Thẩm Mộc đứng tại chỗ lúc này cũng đã biến mất khỏi vị trí cũ.

Khoảnh khắc sau đó, hắn trực tiếp vượt qua đoàn sóng nước đang lao tới kia, thoáng chốc đã xuất hiện ngay trước mặt Ngân Long!

Giờ phút này, khoảng cách giữa hắn và Ngân Long gần trong gang tấc.

Không đợi đối phương phản ứng kịp, Thẩm Mộc đã vươn một tay, tóm lấy một chiếc sừng rồng của Ngân Long.

Vô Lượng Kim Thân Quyết đã sớm được thôi động, sức mạnh cường đại từ cơ thể hắn khiến Thẩm Mộc trông như một vị Kim Cương Bất Hoại Đại Lực Chiến Thần. Hắn cứ thế đứng yên tại chỗ, một tay nắm chặt sừng rồng, mặc cho Ngân Long điên cuồng giãy giụa, lăn lộn hay vung vẩy long thân và đuôi rồng, hắn vẫn sừng sững bất động.

Lúc này, mặt đất trong cung điện đã bị thân thể Ngân Long quật nát, chia năm xẻ bảy, cũng sắp sụp đổ.

Nhưng dù vậy, nàng vẫn không thể thoát khỏi cánh tay cường đại của Thẩm Mộc.

Ngân Long thậm chí đã vung ra long trảo của mình, điên cuồng cắn xé lên cánh tay đó, nhưng lại không thể cào rách dù chỉ nửa điểm.

Ngân Long lúc này có chút hoảng sợ.

Nàng nào có thể ngờ được, một ngư nhân bé nhỏ lại mấy lần chế ngự được nàng.

Nếu chuyện này truyền ra ngoài, e rằng toàn bộ Long Hải sẽ chế giễu nàng.

Thế nhưng nàng càng sốt ruột thì lại càng không thể thoát khỏi trói buộc.

Ngân Long kích động gào lên: “Ngươi! Cơ thể của ngươi, tên ngư nhân này, rốt cuộc có gì lạ vậy! Tại sao lại cường đại như thế? Chỉ là huyết mạch đê tiện, không thể nào có được thực lực như ngươi! Ngươi rốt cuộc là ai? Bắc Long cung không thể nào có ngư yêu cường đại như ngươi!”